Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 589: Phiên bản đổi mới Alpha1. 0! Cách chơi sử thi tăng cường của nghề nghiệp hệ sinh hoạt (1)

Chương 589: Phiên bản đổi mới Alpha1. 0! Cách chơi sử thi tăng cường của nghề nghiệp hệ sinh hoạt (1)Chương 589: Phiên bản đổi mới Alpha1. 0! Cách chơi sử thi tăng cường của nghề nghiệp hệ sinh hoạt (1)
MMP!
- Để lũ dã thú này chạy mất rồi.
Đứng ở rìa rừng phía bắc đằng đông của khu Du Mộc, Sở Quang nắm trong tay một chiếc kính viễn vọng, nhìn ra trấn Viễn Khê cách đó vài trăm mét, không kìm được chửi rủa.
Vài ngày trước, đội cảnh vệ ở khu vực phía bắc đã tuần tra toàn bộ vùng ngoại ô phía bắc, truy đuổi sáu đội 100 người đang chạy trốn. Trong số đó, ba đội đã bị tiêu diệt, nhưng vẫn để cho hơn một nửa số kẻ cướp đoạt chạy mất.
Sở Quang đoán rằng, có lẽ một phần kẻ cướp đoạt sẽ chạy qua phía Sư Nha, mang tin tức về trận thua của Hắc Xà đến với hắn.
Chỉ là hắn không ngờ rằng, đám khốn này lại trốn tránh như vậy.
Thay vì tấn công trực diện, họ lại quay đầu chạy trốn.
- Nếu có thể đánh thì đánh, không thì chạy, thực sự rất giống phong cách của những kẻ cướp đoạt đó.
Đứng bên cạnh Sở Quang, Vanus cũng nắm một chiếc kính viễn vọng, sau khi quan sát một lúc, hắn nói.
- ... Nhưng những công trình phòng thủ này lại rất giống phong cách của quân đoàn.
Những kẻ cướp đoạt này đã dùng gỗ để củng cố những tàn tích và đào hào trên đường, thiết lập chướng ngại và nơi trú ẩn.
Nơi đây đã được biến thành một pháo đài.
Trên một tòa nhà tàn tích cao ba tâng, hắn thậm chí còn nhìn thấy một vị trí pháo được củng cố bằng túi cát và gỗ.
Từ lỗ bắn 'lõm' xuống đến xem, có lẽ đó là một loại pháo bộ binh nào đó.
Tuy nhiên, pháo ở đó đã được mang đi.
- Nhìn ra được bọn chúng rút đi vội vã, chỉ kịp thả một mồi lửa... Hầu hết công trình đều chưa kịp phá hủy.
Sở Quang thu hồi kính viễn vọng, ngón tay cái nhẹ chạm vào bên hông mũ chơi game.
- Đội 1, tiến lên phía trước.
- Nhận lệnh.
Đứng 500 mét phía trước, Liễu Đinh nhận được lệnh, đưa tay gọi ra hiệu với người chơi bên cạnh.
Sau khi nhận được lệnh, 5 đội với tổng cộng 50 người ngay lập tức tiến về phía trước, từ năm hướng khác nhau để tiến vào thị trấn bỏ hoang này.
Trong bộ ngoại cốt vi có hàn tấm thép, Lão Bạch cầm một khẩu súng máy nhẹ LD-47j, nòng súng nhắm ngay các cửa sổ ven đường.
Hắn còn mang theo một khẩu 'Ky Thương' dài 2 mét, nhưng ở khoảng cách chiến đấu như thế này, có lẽ không cần đến nó.
- Ở đây quá yên tĩnh.
- Có lẽ đám kẻ cướp đoạt trú ngụ ở đây đã rút lui.
Phương Trường nhìn một cái xương sọ bên đường, cảnh giác nhìn quanh nói.
- Toàn bộ thị trấn không giống như có người sống.
Máu vẽ thành những hình vẽ quỷ dữ trên tường, còn mang chữ và ký hiệu lệch lạc.
Trông giống như nghi lễ của một tôn giáo tà ác nào đó.
Những cái xác chưa kịp ăn hết đã bị vứt bỏ ven đường, những thứ dơ bẩn có thể thấy khắp nơi trên phố, mọi nơi đều lộn xộn.
Dạ Thập nuốt nước miếng một cái.
Bầu không khí ở đây làm hắn cảm thấy ngột ngạt.
Hắn thà đấu trực diện với những kẻ cướp đoạt, cũng không muốn khám phá nơi khiến hắn cảm thấy không thoải mái về mặt sinh lý.
- Ðm, sao cảm giác giống như trò chơi kinh dị vậy...
Cuồng Phong nhìn quanh một cái, gật đầu mặt không chút cảm xúc. - Ừ, cảm giác giống như phiên bản Resident Evil của Silent Hill... Tương tự vậy.
Quanh đây quá yên tĩnh.
Đừng nói đến người sống.
Ngay cả chuột cũng không thấy một con.
Nhóm người tiếp tục tiến về theo tuyến đường được chỉ dẫn trên VM, phối hợp với các đội khác để tiến hành tìm kiếm xung quanh khu vực ngoại ô của thị trấn.
Sau khi xác nhận không có kẻ cướp đoạt nào, họ tiếp tục tiến vào theo con đường chính, đến tận trung tâm của thị trấn.
Ở đây có một tòa tháp chuông, tầm nhìn rộng mở xung quanh, là tòa nhà cao nhất trong toàn bộ thị trấn, có lẽ đã được những kẻ cướp đoạt dùng làm trụ sở hoặc một nơi tương tự.
Mở cánh cửa gỗ của tháp chuông, Lão Bạch dẫn đầu bước vào trước, nhưng nhanh chóng bị mùi hôi bên trong làm cho chạy ra ngoài.
- Mẹ nó...
- Anh thấy cái gì?
Dạ Thập tò mò bước lên.
- Tốt nhất là cậu không nên nhìn.
Lão Bạch vừa nói câu này, nhưng đã quá muộn, Dạ Thập đã đẩy cửa bước vào.
Trong đại sảnh gác chuông, xác chết chất thành đống nhỏ.
Tiếng ruồi bay loạn như sóng thần, những thứ đen sì leo lên xuống trên đống xác, trong hơi nóng đập vào mặt là mùi hôi thối. Như thể tất cả các con gián trong thị trấn đã chạy đến đây, có con nhỏ như quả đấm, những con lớn thì to hơn cả giày dép...
Nơi này quá kinh khủng.
Ngay cả khi có bộ lọc, cũng mang tính ô nhiễm tinh thần.
Giống như một cơn ác mộng.
-... Tôi cảm thấy Open Beta sẽ chẳng bao giờ kết thúc, nếu không đổi máu và xác chết thành khối hình vuông màu xanh lá cây.
Tinh Linh Vương Phú Quý chẹp chẹp miệng nói. Ilena liếc trắng mặt nhìn anh ta.
- Tự tin một chút, bỏ cảm giác đó đi. ...
Sau một tiếng tìm kiếm, có thể xác nhận rằng đội ngũ 1. 000 người đã rời khỏi thị Viễn Khê.
Bọn chúng đã rời khỏi ba ngày trước, mục tiêu là thành phố Tây Châu hướng về phía bắc.
Trước khi rời khỏi, những kẻ cướp đoạt đoạt đã xử tử tất cả nô lệ, còn đổ trứng trùng lên trên thi thể, đốt rụi tiếp tế không kịp mang đi, thậm chí còn thả một mồi lửa vào công sự phòng ngự.
Bất quá, bởi vì khuyết thiếu nhiên liệu, ngoại trừ lương thực bị thiêu hủy ra, đại đa số công sự che chắn bằng gỗ cùng chướng ngại vật trên đường đều may mắn còn sống sót.
Nếu như đợi thêm hơn nửa tháng, toàn bộ tiểu trấn có thể sẽ biến thành thiên đường của gián biến dị và ruồi.
Những "Tiểu gia hỏa" kia mặc dù sức chiến đấu không mạnh, rất khó tạo thành uy hiếp trực tiếp dành cho người trên Đất Chết, nhưng rất có bản lĩnh trong việc phát tán bệnh tật, ăn vụng tiếp tế.
Hiển nhiên, Sư Nha không hi vọng toà "Cứ điểm" này rơi vào bên trong tay những người sống sót ở ngoại ô phía bắc, cho nên muốn thông qua phương pháp như vậy để ngăn cản bọn hắn chiếm lĩnh.
Sở Quang hạ lệnh để người chơi thả một mồi lửa vào gác chuông, thiêu hủy dị chủng cùng thi thể bên trong.
Từ đây đến căn cứ gần 30 cây số, độ khó thu về những thi thể này quá lớn, mà từ chỉ phí đi lại giảng cũng không có lời.
Hai máy chiết xuất vật chất hoạt tính đang làm việc hai mươi bốn giờ trên ngày, nhiệm vụ sản xuất cũng đã xếp đầy từ đầu tháng tới cuối tháng.
Trong một khoảng dài sau này, không cần lo lắng về vấn đề tiền dùng để tái sinh nữa.
Đứng ở giao lộ phía bắc của trấn Viễn Khê, Cờ Lê đứng ở trước mặt Sở Quang mở ra một bản đồ, sử dụng bút đánh dấu theo đường đồng mức vài dấu chéo màu đỏ. -... Từ thị trấn Viễn Khê đến phía cực nam của thành phố Tây Châu gần 20 km, trên đường đi toàn là đồi núi và rừng rậm, mặc dù có ba con đường từ thời kỳ chiến tranh, nhưng hầu hết đã bị bỏ hoang. Nếu họ có ý định di chuyển từ phía bắc về phía chúng ta, tuyến đường di chuyển khá hạn chế.
- Tôi đề xuất xây dựng một căn cứ hoạt động tại thị trấn Viễn Khê, lắp đặt trạm radio không dây, và xây dựng các trạm canh ở vùng đồi núi phía bắc, thiết lập đài phát thanh và thiết bị liên lạc, theo dõi chặt chẽ tình hình ở phía bắc.
Sở Quang nhìn vào bản đồ một lúc, sau đó nhìn về phía bắc, vùng đồi núi đó bị khu rừng phủ bởi. Tuyết dày trên ngọn cây tạo thành một mảng trắng xóa, chỉ có thể nhìn thấy một vài cao áp bỏ hoang và một số di tích không biết dùng làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận