Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 62: Nhân lực không đủ dùng rồi (2)

Chương 62: Nhân lực không đủ dùng rồi (2)Chương 62: Nhân lực không đủ dùng rồi (2)
Có thợ mộc và đầu bếp, điều kiện làm việc và chất lượng cuộc sống của người chơi đã được cải thiện rõ rệt.
Dưới sự giúp đỡ của [WC Thật Sự Có Muỗi], nhóm xây dựng của Lão Bạch và Phương Trường đã có được khuôn để làm gạch bùn, đồng thời cũng giúp Cuồng Phong và Thập Dạ cải tiến bấy đánh cá.
Thậm chí còn dùng cả những gốc cây để làm cho nhà vệ sinh một cái bồn cầu bằng gỗ không cắt vào mông.
Cái bồn cầu này nói chung cũng ngồi được,
Chỉ là không phải ai cũng thích kiểu bồn cầu ngồi xổm như thế này.
Chẳng hạn như Cuồng Phong.
Anh chàng này có vẻ khá ưa sạch sẽ, ngay cả khi trong trò chơi, cũng không thể chấp nhận việc sử dụng nhà vệ sinh mà người khác đã sử dụng, cố chấp đào một cái hố bên cạnh nhà vệ sinh ban đầu, cắm mấy thanh gỗ để che nó lại.
Cũng nhờ sự giúp đỡ này, giờ đây trạm tiên đồn đã có nhà vệ sinh thứ hai.
Nhưng so với những thứ không đáng kể này, điều khiến người ta ngạc nhiên nhất chính là kế hoạch câu cá của anh chàng này và Dạ Thập.
Dưới sự trợ giúp của những chiếc bẫy cải tiến, cả hai cuối cùng cũng kịp bắt được con cá đầu tiên trước khi trời tối.
Hơn nữa đó còn là một con cá lớn!
Nhìn bề ngoài, chắc nó thuộc giống cá nheo.
Sở dĩ nói "chắc" là bởi vì đôi môi dày rộng kia và phần đầu thực sự lớn đến lạ thường, các hoa văn màu xanh đậm rải rác với các đốm trắng, và các xúc tu được điểm xuyến bởi những sợi râu màu đỏ giống san hô.
Dễ dàng nhận thấy đây cũng là thể đột biến sau khi trải qua biến dị.
Nhìn "tên to xác" đang giãy đành đạch trong cái bẫy muốn thoát ra, Cuồng Phong và Dạ Thập xúc động đến mức sắp khóc, một chút cũng không để ý đến ngoại hình của tên này xấu xí đến mức nào.
Ba ngày rồi!
Ba ngày ròng rãt
Cuối cùng cũng để họ bắt được một con!
Lợi dụng lúc chim lớn bay lượn trên trời và thú dữ bên hồ không phát hiện ra, hai người họ vội kéo tên xác này và cả cái bẫy từ dưới hồ lên bờ rồi dùng thanh thép đánh chết tơi bời một cách dã man.
Cho đến khi nó chết hẳn, mới đem đầu và đuôi của nó được buộc vào các thanh thép bằng dây thừng, một trước một sau khiêng lên, mang con cá chết đang co giật này về tiền đồn.
"Người anh em Trứng Xào, nhìn xem, thứ này có ăn được không?”
"Đù má? Đây là thứ gì vậy."
Nhìn chằm chằm vào con cá nheo mà Cuồng Phong và Dạ Thập ném trên mặt đất, [Cà Chua Xào Trứng] đang làm giá cá hun khói, đôi mắt như muốn trợn ra.
Cậu ấy đã làm nghề nấu ăn trong nửa đời người, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt một con cá nheo to như vậy.
Chỉ riêng phần đầu cá đã có thể lấp đầy một mâm thức ăn.
Nói xem thứ này ném xuống hồ thì các con cá khác còn sống được sao???
Cá nheo có thể ăn thịt mà!
"Chắc là một con cá nheo,' Cuồng Phong nói.
"Phí lời, tôi đương nhiên biết là cá nheo,' Trứng Xào ngồi xổm xuống mở môi của con cá ra liếc mắt một cái, sau đó lại giật nảy mình, tặc lưỡi nói,'Hay thật đấy... Tôi sợ rằng nó phải nặng đến trăm cân!"
Dạ Thập vội vàng hỏi.
"Có thể làm món cá hun khói không?"
"Mẹ nó ai dùng cá nheo làm món cá hun khói ...' Trứng Xào vẻ mặt cạn lời nói tiếp,'Thứ này mố rất dày, trên bề mặt còn có chất nhầy giữ ẩm, xử lý tương đối phiền phức, không biết có thể làm mất nước không...
"Vậy làm sao đây?" Cuồng Phong hỏi.
"Tôi cũng chưa thử qua, cứ thử xem trước đã...' Liếc nhìn giá cá hun khói mà bản thân đã làm nửa ngày trời, Trứng Xào chìm vào im lặng.
Con Cá cả trăm ký, đặt lên đó chắc chắn sẽ đè nát bét.
Chỉ có thể làm lại thôi.......
Vào lúc hoàng hôn.
Người anh em Trứng Xào đã thay thế người quản lý cầm muôi, nấu một nồi canh đầu cá cho các người chơi. Dùng thực hành để chứng minh rằng thứ này thực sự có thể ăn được.
Hơn nữa hương vị lại ngon ngoài mong đợi.
Dù không có đậu phụ để làm món ăn kèm, cũng không có hành, gừng, rượu tỏi để khử mùi tanh nhưng người anh trai Trứng Xào vẫn dựa vào tài nấu nướng siêu phàm của anh ấy, chỉ dùng muối và xì dầu để nêm nếm, làm ra nồi canh đầu cá cũng xem là tươi mà không bị ngấy.
Các người chơi ăn đến nỗi nước mắt chảy ra.
Người anh em Trứng Xào và Muỗi bởi vì trong trò chơi có được vị giác mà ngạc nhiên, còn bốn người chơi còn lại thì cảm động vì cuối cùng họ cũng ăn được một miếng thức ăn bình thường.
Huhuhu, thật sự không phải là dễ dàng ...
Ngày hôm đó offline vào lúc 6 giờ tối, vừa hay là đúng 6 giờ sáng ngoài đời thật.
Những người chơi thử nghiệm closed beta vừa mới ra khỏi trò chơi, còn chưa kịp đăng nhập vào tài khoản cánh cụt, tin nhắn trong nhóm Câu Lạc Bộ Trâu Ngựa đã bùng nổ.
Cai Thuốc: [Đậu mái! Các cậu mau lên xem trang web chính thức đi! ]
Gia Ngạo Thì Làm Sao: [Cậu vẫn chưa từ bỏ à... ]
Đao Hạ Lưu Nhân: [Trang web chính thức làm sao? ]
Cai Thuốc: [Cập nhật quan trọng phiên bản Alpha0. 2! Trang web chính thức sẽ phát hành 24 tư cách thử nghiệm closed beta một lần nữa! Số lượng người chơi phiên bản closed beta sẽ được mở rộng lên đến 30 người! ! !]
Đao Hạ Lưu Nhân: [Á đù?]
Gia Ngạo Thì Làm Sao: [Hehe, tôi bắt đầu cắt rau hẹ đây, nói đi, bao nhiêu tiền? Tôi xem có đủ để báo án ở đồn cảnh sát tầng dưới không. (ngoáy mũi)]
Cai Thuốc: [Chắc là không cần tiền đâu, tôi thấy thông báo đó không đề cập đến chuyện thu phí gì cả! Haha, ông đây không tin, lần này không xếp hàng kịp!!]
Nhặt Rác Rưởi Cấp 99: [Cậu nghĩ nhiều quá rồi, số lượng đặt trước đã vượt quá 100 từ lâu rồi. 24 vị trí ngoài mức ... xác suất là một phần tư đến một phần năm, ]
Cai Thuốc: [Vượt một trăm rồi? ! Cái quái gì vậy, nhóm chúng ta có nhiều người còn sống vậy sao???]
Nhặt Rác Rưởi Cấp 99: [Ừ, cũng đâu phải có mỗi nhóm chúng ta ... Tối qua tôi thấy có không ít nhóm trò chơi thảo luận về trò chơi này rồi. ]
Đao Hạ Lưu Nhân: [Vậy mà đã đã thoát vòng rồi à. (ngạc nhiên)]
4 Thùy Bát Đồng Ái: [À, tôi vừa mới xem, số lượng đặt trước đã lên đến 111 rồi. ]
Cai Thuốc lá: [Đù má nó|]
Bạn cần đăng nhập để bình luận