Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 693: Ngươi đây là đem toàn bộ vốn liếng đều dời ra ngoài? (3)

Chương 693: Ngươi đây là đem toàn bộ vốn liếng đều dời ra ngoài? (3)Chương 693: Ngươi đây là đem toàn bộ vốn liếng đều dời ra ngoài? (3)
Hoàng hôn.
Sự tĩnh lặng bao trùm bầu trời của Thành phố Thanh Tuyền, những 'người vận chuyển xác chết: mặc đồ bảo hộ hóa học khiêng những chiếc cáng chất đầy xác chết, lần lượt rút khỏi chiến trường.
Và ở vị trí tiền tuyến cách họ không xa, những bóng người mang theo súng trường và háo hức thử lần lượt đến từ phía sau.
Trong số họ có 'Quân đoàn tử thần mặc áo khoác xám đã từng vào sinh ra tử, cũng có 'Quân đoàn miền núi' mặc áo khoác xanh lá cây được điều từ Trấn Viễn Khê về, còn có người mang màu sắc cá nhân tươi sáng, trang bị không đồng nhất, đội ngũ hơi hỗn tạp... Tuy nhiên, không ai dám nghỉ ngờ sức chiến đấu của họ.
Bất kể sử dụng bộ trang bị nào, họ đều là những chiến binh tinh nhuệ nhất.
Trong những ngày chiến đấu và hồi sinh liên tục, họ đã đúc kết ra một phương thức chiến đấu phù hợp nhất với mình, rồi truyền lại những kinh nghiệm quý báu hoặc nói là chiến lược này cho những người tân binh mà họ đã hướng dẫn.
Trong tay của mỗi người trong số họ đều là một lá cờ.
- Ngài mang hết gia sản ra đây à?
Đứng bên cửa sổ tòa nhà, Vanus kinh ngạc nhìn xuống chiến trường dưới.
Khí thế giết chóc của lá cờ và khẩu súng như rừng kia, ngay cả quân đội trẻ của Quân đoàn đứng trước mặt họ, e rằng cũng chỉ như vậy mà thôi.
Đứng bên cạnh, mặc bộ giáp động lực, Sở Quang chỉ bình tĩnh nói một câu.
- Lúc này mới đến đâu chứ?
Ban ngày mới là sân chơi chính của họ.
Theo kế hoạch do chính hắn đề ra.
Người chơi sẽ thay phiên nhau bảo vệ phòng tuyến cho đến bình minh, trong đợt tấn công cuối cùng trước khi bình minh suy yếu, họ sẽ phản công toàn diện vào thủy triều.
Không cho lũ sâu bọ kia bất kỳ cơ hội nào để thở dốc. Từ hôm qua, khu công nghiệp đã tạm thời dừng mọi đơn hàng xuất khẩu, tập trung toàn bộ năng lực sản xuất vào tiền tuyến.
Những thùng đạn được chuyển đến kho đạn tiền tuyến, ngoài ra còn có hai máy phát điện chạy bằng gỗ 100KW và 200 khoang ngủ mới sản xuất được triển khai ở tầng dưới của sở chỉ huy tạm thời.
Dùng để lưu trữ và nghỉ ngơi ngoại tuyến cho người chơi.
Thiết bị rất căng thẳng.
Thời gian nghỉ ngơi được phân bổ cho mỗi bản sao người chơi chỉ có 4 giờ, nhưng đối với việc giải tỏa trạng thái mệt mỏi thì thời gian này đã đủ.
Những người chơi đăng ký tham gia chuyện đã xin nghỉ trước trong thực tế.
Những người không tham gia cũng không sao, Đất Chết OL là một game nhập vai có chủ đề giải trí, không ganh đua, không nạp tiền, không bao giờ bắt buộc người chơi tham gia các hoạt động của máy chủ.
Nhiều nhất chỉ là sẽ cung cấp những phần thưởng hấp dẫn trong cốt chuyện.
Nhìn ánh hoàng hôn dần biến mất trên phố, Sở Quang chỉ cảm thấy máu nóng trong lòng đang sôi sục.
Đây sẽ là trận chiến lớn nhất, quy mô lớn nhất, đầu tư nhiều loại trang bị nhất, số lượng nhiều nhất kể từ khi Đất Chết OL ra mắt!
Hắn đã triển khai hai máy bay không người lái Phong Điểu ở rìa chiến trường, ống kính đã khóa chặt vào chiến trường mù mịt bởi đám mây bào tử.
- Đến đây nào.
Sở Quang nhẹ nhàng nắm chặt tay, thở ra một hơi.
- Để tao xem tụi mày có bản lĩnh gì!
Bóng tòa nhà cao tâng dần chìm vào con hẻm chẳng chịt.
Trong làn sương mù màu xanh xám, ẩn hiện màu đỏ có mùi máu tanh, còn có tiếng nghiến răng làm chân người ta mềm đi.
Tuy nhiên, không ai mềm chân. Trải qua cuộc chiến liên miên, ngay cả bốn trăm tân binh mới vào game ở phiên bản Alpha1. 1, hầu hết cũng đã trở thành những chiến binh đủ tiêu chuẩn.
Đối với họ mà nói.
Chiến thắng là tín điều duy nhất.
Cái chết không đáng kểt
Trong tiếng ồn ào huyên náo có chút phấn khích, những người chơi trên chiến tuyến tiền phương thành thạo mở khóa súng trường, dựa vào bức tường chắn bằng bê tông vụn.
- Toàn đội vào vị trí Còn năm phút nữa!
- Lặp lại một lần nữa, các tân binh trong đội chú ý, để xạ thủ súng máy bắn trước, tất cả các tay súng trường đều giữ vững, đợi thủy triều tiến đến năm mươi mét rồi mới bắn!
- Hãy nhớ rằng! Các bạn không còn là lính mới nữa, đừng dùng món đồ nhỏ trong tay để nhổ răng cho bạo chúa! Hãy tin tưởng vào đồng đội và khẩu súng trường của họ! Sử dụng đạn dược vào đúng nơi cần dùng.
- Đến rồi, chuẩn bị chiến đấu!
Trong làn sương mù vang lên một tiếng hú dài thảm thiết.
Những con gặm nhắm chạy như nước thủy triều từ trong bóng tối tràn ra, băng qua chiến trường hỗn loạn lao về phía trận địa của người chơi.
Đồng thời, ba quả đạn pháo sáng bay lên bầu trời, xua tan màn sương mù trên phố.
Súng máy được triển khai trong tòa nhà gầm lên giận dữ, những viên đạn vút qua làn sương mù màu xanh xám, tạo thành một trận mưa thép dày đặc.
Tiếp theo, khẩu súng máy làm mát bằng nước được triển khai ở tuyến đầu cũng phun ra lưỡi lửa, điên cuồng bắn vào đám dị chủng như sóng thần đang ập tới.
Người chơi thành thạo khai hỏa, các đội nhỏ phối hợp ăn ý, tiêu diệt các dị chủng trong khu vực phòng thủ của mình.
Đợt xung phong đầu tiên chỉ là pháo hôi mà thôi.
Họ đã quá quen thuộc với lối chơi của loài dị chủng.
Đầu tiên dùng đám gặm nhắm tiêu hao đạn của họ, sau đó cử những đơn vị có lượng máu cao và đơn vị cơ động cao cố gắng phá vỡ phòng tuyến.
Trên sở chỉ huy tạm thời, trên đỉnh tòa nhà cao tầng.
Muỗi đang cùng bốn đệ tử của mình, chống chọi với cơn gió lớn trên sân thượng, lắp ráp tàu lượn 'Muỗi bay' W-1.
Vì là loại thử nghiệm, sau một giờ tranh luận, cuối cùng hắn cũng thuyết phục được bốn đệ tử của mình, thêm một chữ X vào sau chữ W.
Máy bay được lắp đặt 2 quả bom hàng không 100 ký, sức công phá ngang với bom hàng không 250 pound của Anh, trọng lượng thực tế cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Ngoài ra, còn có hai khẩu súng máy cỡ nòng nhỏ 7mm được lắp đặt trong khoang máy bay.
Mặc dù lúc đầu khuyên can nên đề xuất trực tiếp lắp pháo 20mm, nhưng sau một hồi suy nghĩ kỹ lưỡng, Muỗi đã bác bỏ đề xuất này.
Pháo 20mm và đạn dược đều quá nặng.
Có trọng lượng đó thì thà mang thêm hai quả bom hàng không.
Huống hồ, thứ này là sản phẩm của 'đối thủ cạnh tranh.
Đây là thời điểm để công nghệ Địa Tinh thể hiện lực lượng, làm sao có thể để đối thủ cạnh tranh chiếm hết highlight được?.
- Các cậu nhanh lên!
Muỗi cầm ống nhòm vừa nhìn xuống chiến trường chẳng thấy gì, vừa lớn tiếng thúc giục các đệ tử của mình.
Khuyên Can không nhịn được ngẩng đầu lên phàn nàn một câu.
- Mẹ kiếp! Anh còn không giúp à!
Muỗi trừng mắt nhìn hắn.
- Ông đây là phi công! Tôi đã nói tôi chịu trách nhiệm bay rồi, cậu còn muốn tôi giúp anh làm gì? Hay là chúng ta đổi chỗ cho nhau?!
Khuyên Can run rẩy, lẩm bẩm không nói nên lời.
Không phải sợ độ cao. Chủ yếu là không chắc chắn.
Mặc dù thứ này là do chính hắn tham gia thiết kế, nhưng sự khác biệt giữa cánh cố định và bốn cánh quạt quá lớn, hắn không chắc chắn liệu thứ này có thể bay lên được không.
Chẳng may thì sao?
Chẳng may cánh quạt bị gãy hoặc cánh bị vỡ thì sao?
Đó không phải là tế đàn tại chỗ sao.
Muỗi không quan tâm đến việc mất mặt, hắn vẫn hơi không muốn buông bỏ sự kiêu hãnh.
- Sao tôi cảm thấy có gì đó không ổn?
Muỗi đứng bên rìa tòa nhà đột nhiên lên tiếng.
- Cái gì? Cái gì không đúng?
Đối mặt với cơn gió lớn, đôi mắt bị thổi nheo lại, Đoạt Mệnh ngẩng đầu lên.
Nắm chặt ống nhòm, Muỗi cau mày lẩm bẩm.
- Tiếng súng này kéo dài quá lâu rồi!
Đợt tấn công đầu tiên vẫn chưa kết thúc sao?.
Theo lý mà nói, nó đã kết thúc từ lâu rồi!
Hắn luôn có một linh cảm không lành.
Với bản tính của đám chó con lập kế hoạch, chắc chắn sẽ không theo lối mòn.
Hắn cũng được coi là một game thủ kỳ cựu đã chơi trên máy chủ từ những phiên bản đầu, đối với 'phong cách kể chuyện thất thường của A Quang, hắn đã sớm được lĩnh giáo.
Ngay khi hắn cảm thấy có gì đó không ổn, trong làn sương mù màu xanh xám đột nhiên sáng lên một màu đỏ tươi chói mắt.
Trận địa pháo kích vốn đang chờ đợi đợt tấn công tiếp theo đột nhiên khai hỏa, hàng chục quả đạn pháo vút lên bầu trời, nổ tung một mảng lửa xung quanh ánh sáng màu đỏ thâm đó.
Tiếng súng dưới tòa nhà càng lúc càng dữ dội, trong làn sương mù ẩn hiện tiếng gầm đau đớn... Nhìn đám mây bào tử bị sóng xung kích của vụ nổ làm tan rã, nhìn con quái vật dần hiện hình trong làn sương mù, Muỗi nắm chặt ống nhòm, không nhịn được thốt ra một câu đây tình dân quê.
- Con mẹ nó chứ !?
- Đó là cái quái gì vậy?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận