Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 567: Sấm sét mùa xuân (1)

Chương 567: Sấm sét mùa xuân (1)Chương 567: Sấm sét mùa xuân (1)
Khu công nghiệp mới.
Công xưởng khoa học kỹ thuật Địa Tinh.
Trong nhà máy với nhiều linh kiện khác nhau xếp chồng lên, một chiếc mô tơ ba vành như công nghệ Punk đang đỗ.
Không giống như những chiếc mô tô thông thường, thứ này không chỉ có lốp cao nửa người, mà động cơ dẫn động lốp xe thậm chí còn thái quá hơn. Bởi vì động cơ cao hơn yên xe, nó phải được gắn ở bên hông xe máy, mang thêm một bánh xe, nhìn từ xa nó trông giống như một chiếc ba gác trước sau lồi lõm.
Hình dáng của động cơ cũng khá độc đáo, hình dáng giống như bếp khoai nung đỏ, có một cổng nạp nguyên liệu tròn ở phía trên, khi đặt bên đường thì rất có thể sẽ bị người ta xem như thùng rác ngoài trời.
Nhưng trên thực tế, cửa nạp nguyên liệu rộng rãi được cố tình thiết kế để giúp người lái dễ dàng thêm củi vào.
Đi bên cạnh người quản lý, Muỗi hào hứng giới thiệu phát minh mới của mình cho hắn.
- Đây là động cơ mà chúng tôi mô phỏng theo xe tải nhẹ tiêu chuẩn của trung đoàn, một cỗ máy củi được thiết kế cho địa hình xung quanh thành phố Thanh Tuyền.
- Với một vài cải tiến đơn giản, giờ đây nó có khả năng chống chịu tốt hơn với các điều kiện gập ghênh so với trước, thậm chí nhảy lên nhảy xuống trong hố bùn mà không làm động cơ bị chết máy. Những người lính của chúng ta sẽ không còn phải giữ báng súng để chống cho cửa nạp nguyên liệu.
- Chiếc xe máy này cũng là một kiệt tác của công nghệ Địa Tinh chúng tôi, tôi gọi là 'Hơi thở tử thần!.
- Làm sao? Có phải trông cực kỳ ngầu lòi?
Theo một ý nghĩa nào đó, nó khá hay ho.
Chỉ là Sở Quang cảm thấy cái tên này có phần xui xẻo, tựa như người ngồi trên đó đã được định sẵn. Nhưng bên cạnh đó, điều này vẫn khá thú vị, nguyên lý của động cơ đó có lẽ tương tự như máy hơi nước.
Đầu vào có hình thùng rác được kết nối với một thiết bị giống như trống và một đường ống. Sau khi gỗ được đưa vào miệng nạp nguyên liệu, nó được sấy khô trong quá trình rơi xuống, sau đó đốt chậm từ ở bên trong, đốt cháy không hoàn toàn trong điều kiện lượng oxy hạn chế và carbon trên bề mặt phản ứng với nước và oxy để tạo ra khí hỗn hợp có chứa hydro, metan và carbon monoxide, cuối cùng được đưa qua ống ngưng tụ kim loại và sau đó được đưa vào động cơ.
Sau đó, nguyên lý tương tự như các động cơ máy hơi nước khác, bao gồm cấu trúc piston và xi lanh, v. V.
Ba ký gỗ tương đương với một lít xăng, đủ để chiếc xe máy này chạy 20 km, tương đương với 15 ký gỗ cho 100 km, không chỉ dễ sử dụng mà còn rất rẻ.
Rốt cuộc, thứ không bao giờ thiếu ở vùng Đất Chết này chính là gõ.
Trên thực tế, thứ này không phải phát minh mới nhất của Muỗi, dù sao thì trước đây thật lâu hắn đã chuyển qua củi khí hoá trong trong phòng nhỏ nghề mộc của mình.
Bình nổ được các người chơi sử dụng trong những ngày đầu, cũng như súng phun lửa mà chính hắn đã từng dùng qua, đều được làm từ các sản phẩm phụ của quá trình khí hóa củi.
Sau khi cẩn thận kiểm tra chiếc xe máy có hình dạng độc đáo này một lúc, Sở Quang nhìn Muỗi, tiếp tục hỏi.
- Tốc độ nhanh nhất mà chiếc xe máy này có thể đạt được là bao nhiêu?
Muỗi trả lời khẳng định.
- 100 mã lực không có vấn đề gì, nhưng tôi khuyên ngài không nên lái xe nhanh như vậy, chỉ sợ một cú va chạm trên đường sẽ khiến nó bay bổng.
Sở Quang gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Mặc dù hắn chưa bao giờ đi xe máy, nhưng hắn cũng đã lái qua một chiếc xe điẹn, hắn có thể tưởng tượng ra được hình ảnh kia sẽ như thế nào.
- Không tệ. - Còn rất nhiều điều cần cải thiện, nhưng thật tuyệt khi có thể làm được điều này.
- Với điều này, tính cơ động của chúng ta trên chiến trường sẽ tăng lên một chút, cảm ơn cậu vì những đóng góp cho sự hồi sinh của Liên bang Nhân loại.
Không ngờ phát minh của mình lại được quản lý đại nhân đánh giá cao như vậy, khuôn mặt của Muỗi đột nhiên lộ ra vẻ được sủng ái mà lo sợ.
Kìm nén sự phấn khích trong lòng, hắn phấn khích nói.
- Tôi rất hân hạnh được chia sẻ lo lắng cho ngài.
Đơn đặt hàng!
Bạc!
No no, điều quan trọng nhất là phát minh của hắn được công nhận.
Ngay khi nghĩ những tác phẩm đắc ý của mình có thể được đặt trên kệ cửa hàng của NPC, được tất cả người chơi trên máy chủ lựa chọn, Muỗi không thể không bật khóc vì phấn khích.
Ai khác dám nói rằng phát minh của mình là vô dụng?
Ai khác dám nói rằng sáng tạo của mình là dư thừa?
Hả?
Hỏi xem còn có ai?
Sở Quang kỳ quái nhìn Muỗi đột nhiên kích động, nhưng hắn không nói gì, mà tiếp tục hỏi về phương diện sản xuất.
- Chế tác ra loại động cơ này có phiền phức không? sao? Và điều đó... À, một chiếc xe máy 'Death Breath' có thể được sản xuất bao nhiêu trong một tháng?
Muỗi cười hắc hắc đáp.
- Không phiền phức chút nào! Miễn là nguồn cung cấp nguyên liệu đủ và các đơn đặt hàng từ nhà máy thép có thể được sắp xếp, lắp ráp hai trong ba ngày là không có vấn đề gì.
Ba ngày.
Hơi chậm một chút.
Chỉ sợ mình sẽ phải bỏ lỡ trận chiến trước mắt. Tuy nhiên, Sở Quang cũng biết đây cũng là chuyện không thể tránh khỏi.
Sản xuất quy mô lớn đòi hỏi rất nhiều nhân lực và vật lực, hiện nay, 80% nhân lực và vật lực của khu công nghiệp mới tập trung vào sản xuất vũ khí, thiết bị và đạn dược. Cho dù có huy động bao nhiêu, cũng không thể trống rỗng biến ra đồ vật được.
Đối với phương tiện, chúng chỉ có thể được ưu tiên thứ hai trong thời điểm hiện tại.
Tuy nhiên, để Sở Quang vui mừng chính là, Con Muỗi gần đây như được khai khiếu, cuối cùng bắt đầu xem xét từ bỏ mô hình sản xuất các xưởng nhỏ, thích ứng với nhu cầu của 'phiên bản, thuê những người chơi khác và thổ dân, học hỏi từ Nhà máy 81 để trở nên lớn hơn và mạnh mẽ hơn.
Đây chắc chắn là một khởi đầu rất tốt. ...
Thông qua VM, một đơn đặt hàng đã được ký kết với Khoa học kỹ thuật Địa Tinh.
Sau khi rời khỏi Khoa học kỹ thuật Địa Tinh, Sở Quang đi đến nhà máy sắt thép số 81 một lượt, sau đó trở về tiên đồn.
Tuy nhiên, ngay sau khi trở về căn cứ, hắn nhìn thấy Cờ Lê đang đi về phía mình với vẻ mặt nghiêm túc.
- Quản lý đại nhân! Đội tuần tra triển khai theo hướng đông bắc của ngài truyền về tin tức rằng họ đã nhìn thấy một số lượng lớn tung tích hoạt động của đám cướp đoạt trong khu vực từ Căn cứ thí nghiệm sinh thái hàng không vũ trụ Trung Châu đến doanh trại Đông Liễu.
- Bọn họ hẳn là đến từ vùng ngoại ô phía nam của thành phố Thiên Thủy.
Cuối cùng cũng đến rồi sao?
Không biết vì lý do gì, sau khi nghe được tin tức, trong lòng Sở Quang không chỉ có chút lo lắng, mà còn nhẹ nhõm.
Sẽ tốt hơn nếu Hắc Xà tấn công vào lúc này so với trì hoãn cho đến một tháng sau, hắn và Vanus đã mong đợi họ làm điều đó sớm hơn.
Có vẻ như những kẻ cướp đoạt cũng không muốn dành thời gian mùa đông của mình ở trong phòng kín.
Rất tốt. Sở Quang nhìn Cờ Lê, bình tĩnh ra lệnh.
- Huy động tất cả binh lính.
- Triển khai theo kế hoạch đêm hôm trước.
Cờ Lê trịnh trọng đáp.
- Vâng, quản lý đại nhân. ...
Phía đông bắc thành phố Thanh Tuyền.
Một đoàn xe gồm hai mươi xe tải nhẹ, tám xe bán tải bọc thép và một chiếc xe tăng lúc này đang luồn lách quanh co qua một dải tuyết trắng mênh mông, chậm rãi đi về phía trước.
Ngoài các phương tiện trên, hàng trăm kẻ cướp đoạt ở rải rác trên hai cánh của đoàn xe, cũng như gần một ngàn nô lệ bị còng tay chân.
Với tất cả tài sản, họ chậm rãi hành quân.
Thỉnh thoảng, xe tải sẽ bị mắc kẹt trong tuyết do điều kiện đường xá kém, hoặc bị mắc kẹt trong địa hình và phải được nô lệ kéo lên.
Đến nỗi những kẻ cướp đoạt đi bên cạnh phải giảm tốc độ và chờ đợi những chiếc xe to lớn công kênh này.
Ngồi ở ghế sau của một chiếc xe bán tải bọc thép, biểu cảm trên khuôn mặt con Hắc Xà có chút không kiên nhẫn, không nhịn được hỏi tài xế.
- Chúng ta sẽ mất bao lâu để đến đó.
Tài xế cầm vô lăng lo lắng trả lời.
- Sẽ ở đó trước khi trời tối, đại nhân.
Trước khi trời tối...
Có vẻ như chúng ta sẽ phải qua đêm trong tuyết tối nay.
Biết thúc giục cũng vô dụng, Hắc Xà âm thầm chửi rủa vài câu, tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi.
Đêm hôm trước, các trinh sát mà hắn cử về phía nam đã phát hiện ra một trận chiến ác liệt ở hướng nông trại Trường Tồn, trong thời gian đó hắn đã nhìn thấy một pháo sáng bắn lên bầu trời đêm.
Mặc dù hắn không nhìn thấy chỉ tiết chính xác của trận chiến, các trinh sát của hắn báo cáo rằng ít nhất 300 người trở lên đang bắn nhau sau khi lắng nghe thấy tiếng súng.
Hai hoặc ba đội trăm người.
Có vẻ như người bạn cũ Sư Nha đã nhìn thấy suy nghĩ của hắn, lần này hắn quyết tâm vượt lên trước họ, tiến quân 20 km về phía nam trước khi tuyết tan, trực tiếp ăn một vùng đất rộng lớn ở vùng ngoại ô phía bắc của thành phố Thanh Tuyền.
Hắc Xà biết mình nhất định phải ra tay.
Nếu tiếp tục đợi đến mùa xuân, chỉ sợ thậm chí không có canh để uống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận