Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 732: Ngươi cũng bị phán hình? (2)

Chương 732: Ngươi cũng bị phán hình? (2)Chương 732: Ngươi cũng bị phán hình? (2)
Bà ấy đã đi về phía Nam... Rất nhiều người đã đi theo tên Vương Dịch đó rồi.
Ông lão tên Triệu Nguyên đó ánh mắt lóe lên vẻ tức giận và hối hận, lẩm bẩm tự nói.
- Những kẻ lưu lạc ở vùng đất chết đó không một ai là tốt đẹp, cứ để chúng tự sinh tự diệt đi! Tôi sớm nên nhận ra điều này!
Sở Quang nhìn chằm chằm vào ông lão một lúc.
- Ông là người của Giáo hội Ngọn đuốc?
- Giáo hội Ngọn đuốc? Anh nói đến Ngọn đuốc sao?
Ông lão sửng sốt, cúi đầu khẽ nói.
- Hai mươi năm trước, tôi thực sự đã gia nhập Ngọn đuốc... Đây cũng là điều tôi hối hận nhất trong đời.
Có vẻ như vào thời điểm đó, Ngọn đuốc vẫn chưa phát triển thành một tôn giáo, và ông lão này không biết những người đồng đội đã chia tay ông đã đi đâu và làm gì.
Sở Quang gật đầu như có điều suy nghĩ.
Người đứng trước mặt hắn có lẽ là một trong những kẻ phản loạn đầu tiên khi Ngọn đuốc mới thành lập, chính hành động của họ đã dẫn đến sự sụp đổ của nơi trú ẩn số 117.
Nhìn vào bộ quần áo rách rưới và khuôn mặt sương gió kia của ông lão, hai mươi năm qua hẳn chịu không ít đau khổ.
Sở Quang nhìn ông già kia rồi nhìn chiếc áo khoác màu xanh ông ta đang mặc.
- Còn ông thì sao? Ông cũng là người sống sót của nơi trú ẩn 117?
Ông lão đó còn chưa kịp nói, Triệu Nguyên bên cạnh đã trừng mắt nhìn ông ta, tức giận nói.
- Hắn ta không phải người của nơi trú ẩn số 117, hắn ta chỉ là một con chó, một con chó của bọn cướp đoạt.
- Tôn Trạch Văn, đến từ nơi trú ẩn số 401.
Bỏ qua lời chửi bới của ông già kia, ông lão mặc áo khoác xanh hắng giọng, lịch sự nói. - Kính thưa người quản lý nơi trú ẩn số 404 và chủ nhân của Liên minh mới... Cảm ơn anh đã giúp đỡ chúng tôi trong lúc nguy nan.
Đối với sự giả tạo của người này, Triệu Nguyên cười lạnh nói.
- Thưa Sở Quang tiên sinh, xin đừng tin vào những lời ngon ngọt của hắn, rõ ràng hắn ta là đồng bọn của bọn cướp đoạt! Theo luật của Liên minh nhân loại, hắn ta phải bị kết án ít nhất ba trăm năm tù vì tội ác chống lại loài người, và không được ngủ đông.
Dường như bị kích thích bởi một từ nào đó trong câu nói này, Tôn Trạch Văn, người vừa lịch sự trước đó, đột nhiên trừng mắt nhìn ông già bên cạnh.
- Tôi chỉ muốn sống sót, tôi có lỗi gì chứ?! Rốt cuộc là ai đã cho những kẻ ngoại lai đó vào? Có phải tôi không? Tôi từ chối thừa nhận lời buộc tội của ông, tôi không làm gì ngoài việc giúp chúng thuần hóa một đàn khỉ.
- Không làm gì sao?
Triệu Nguyên khinh thường nhìn ông ta.
- Bao gồm cả cô gái mà chúng ban cho ông? Các người chênh lệch nhau mấy trăm tuổi, thật là quá đáng khi ông hạ thủ được.
Tôn Trạch Văn đỏ mặt, đỏ rồi tím, không còn giữ được bình tĩnh nữa, nghẹn ngào hồi lâu mới lên tiếng.
- Tôi ... Đó là bất đắc dĩ! Nếu tôi không chấp nhận, ông có nghĩ đến hậu quả của cô ấy không? Hơn nữa, mấy trăm tuổi gì chứ ... Ông không thể tính cả thời gian tôi ngủ đông được.
Sở Quang vô cùng hứng thú nghe hai người cãi nhau, đại khái khôi phục lại bộ dáng ban đầu của sự việc, lúc này mới chú ý đến thi thể khốn khổ trong góc, nhìn về phía người chơi hỏi.
- Người đó là?
Rác Quân vẫy đuôi, phấn khích tiến lên một bước.
- Là tôi giết!
- Hắn ta chính là Đồ Tư!
Mặc dù không hiểu những gì Sở Quang vừa nói, nhưng Triệu Nguyên đoán rằng, người quản lý này hẳn là đang hỏi về danh tính của người chết, vì vậy ông ta liền nói tiếp.
- Hắn ta là thủ lĩnh của bọn cướp đoạt ở đây, đã giết vô số người, có thể nói là tội ác tày trời, chết không có gì đáng tiếc! Xin ngài đừng trách tội binh lính của ngài.
Sở Quang mỉm cười nói.
- Tất nhiên tôi sẽ không trách họ, trên lãnh thổ của Liên minh mới, chúng tôi luôn có thái độ không khoan nhượng đối với bọn cướp đoạt.
Nghe vậy, ông già tên Tôn Trạch Văn run lên.
- Đại nhân, tôi ——-.
Sở Quang nhìn ông ta.
- Tôi tin rằng ông là bất đắc dĩ, luật pháp của Liên minh mới sẽ không truy cứu quá khứ, tôi không quan tâm ông đã làm gì trước đây, từ lúc tôi đứng ở đây, tôi hy vọng ông có thể làm lại một người có ích cho xã hội, cho nền văn minh.
Bây giờ là kỷ nguyên đất chết, một thời đại hỗn loạn hơn cả thời loạn lạc, loài người thậm chí đã tụt xuống dưới đỉnh của chuỗi thức ăn, lúc này truy cứu quá khứ cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Hơn nữa, trên vùng đất hoang này có ai thực sự là người tốt không.
Bao gồm cả chính Triệu Nguyên.
Sở Quang không cho rằng những Ngọn Đuốc kia là thứ tốt đẹp gì, chỉ là những chuyện xảy ra ở các nơi trú ẩn khác, hắn cũng không muốn truy cứu.
Tôn Trạch Văn run rẩy cúi đầu nói.
- Cảm ơn lòng nhân từ của ngài.
Trên khuôn mặt Triệu Nguyên vẫn còn chút phẫn nộ, nhưng cũng không nói gì thêm.
Những người này đã cứu mạng ông ta.
Những lời đã nói đến mức này, ông ta không thể ép buộc họ phải hiểu và thông cảm với những đau khổ mà mình đã trải qua.
Lúc này, tiếng bước chân truyền đến từ hành lang bên ngoài.
Ấn Phương trở về từ nơi trú ẩn số 401, tay cầm một chiếc máy tính bảng, như một cơn gió đẩy cửa bước vào.
- Thật kinh ngạc! Anh nhất định không đoán được tôi đã phát hiện ra điều gì đâu!
Không đợi Sở Quang mở lời hỏi mình đã phát hiện ra điều gì, Ân Phương đã phấn khích hét lên.
- Trường cộng hưởng!
- Tôi đã tìm kiếm thứ này gần nửa năm, không ngờ lại ở ngay đây!
Hít một hơi thật sâu, hắn nhìn Sở Quang, phấn khích nói.
- Chúng ta đã nhặt được bảo bối rồi!
Mọi chuyện phải kể từ hơn hai trăm năm trước.
Sớm hơn hai năm so với vụ bê bối suýt nữa khiến sở thú phải đóng cửa, vào khoảng năm 2111. một lá thư từ thuộc địa xa xôi và mẫu vật mang theo trong thư đã gây chấn động toàn bộ ngành sinh học và xã hội học.
Bản gốc của bức thư đã không tìm thấy, nhưng với tư cách là một nhà khảo cổ chuyên nghiệp, Ân Phương vẫn dựa vào những manh mối hạn chế để khôi phục lại nội dung chính của bức thư.
Nói một cách đơn giản, thuộc địa bị sinh vật ngoài hành tinh quấy nhiễu, các hoạt động hữu cơ thường xuyên đe dọa nghiêm trọng đến sự an toàn của những người định cư.
Ban đầu, những người định cư đã sử dụng 'hàng rào sóng hạ âm mà hành tinh mẹ chuẩn bị cho họ để xua đuổi sinh vật ngoài hành tinh, tuy nhiên, trong quá trình thực hành lâu dài, họ phát hiện ra rằng hàng rào sóng hạ âm tưởng chừng vô hại sẽ gây hại nghiêm trọng đến sức khỏe của những người định cư.
Do điều kiện nghiên cứu của thuộc địa có hạn, những người định cư hy vọng giới học thuật của hành tinh mẹ có thể giúp đỡ họ, giúp họ phát triển một loại trường chắn vô hại.
Sau khi được sự đồng ý từ các cơ quan liên quan của Liên minh Nhân loại, những người định cư đã mang đến một số mẫu vật sinh vật ngoài hành tinh, đây cũng là lân đầu tiên hành tinh mẹ của Liên minh Nhân loại nhận được mẫu vật sinh học từ các thuộc địa.
Trước đó, các nhà sinh học của Liên minh Nhân loại chỉ có thể nghiên cứu sinh vật ngoài hành tinh bằng cách đi trực tiếp trên chuyến bay nhập cư hàng tháng duy nhất. Do Liên minh Nhân loại mới chỉ mới bước vào không gian sao, việc nắm vững các kênh trọng lực chưa thành thạo, mức độ phát triển của thuộc địa ngoài hệ thống còn thấp, do đó các chuyến bay đến thuộc địa thường chỉ là vé một chiều. Đi một chuyến thì rất khó quay lại.
Có thể hiểu được giá trị quý giá của những mẫu vật này.
Mẫu vật và thông tin cầu cứu từ các thuộc địa nhanh chóng được quan tâm rộng rãi bởi các lĩnh vực của Liên minh Nhân loại, và nghiên cứu về 'Hàng rào sóng âm thứ' đã trở thành một chủ đề hot hiện nay. Thu hút sự tham gia của vô số học giả.
- Đợi đã... Thuộc địa ngoài hệ thống?
Nghe lời kể của Ân Phương, Sở Quang nhíu mày nhẹ nhàng, nói một cách đau đầu:
- Tôi luôn tưởng rằng lãnh thổ của Liên minh chỉ kéo dài đến Vòng Kuiper.
Hera cũng trông mơ hồ.
Cô lớn lên trong khu trú ẩn từ nhỏ, chưa kể đến các thuộc địa ngoài hệ thống, thậm chí còn chưa từng nhìn thấy bầu trời chỉ là vài tháng trước.
Ân Phương kiên nhẫn nói.
- Cách nói này không có vấn đề gì, sau cùng đi đến thuộc địa ngoài hệ thống và đi đến sao Hỏa, Mặt Trăng là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau... Nhưng điều này không liên quan gì đến chúng ta, dù là ở đâu đều cách chúng tôi rất xa, tôi không biết nhiều hơn ngài.
Ấn Phương ho nhẹ và sửa lại chủ đề lệch lạc của Sở Quang.
- Tiếp tục chủ đề vừa rồi... Lời giải thích về các dạng sống ngoài hành tinh là một sự mở mang tầm mắt cho giới học thuật. Bằng chứng đáng tin cậy cho thấy những dạng sống ngoài hành tinh này đã tiến hóa trong hàng chục nghìn, thậm chí hàng chục triệu năm.
- Một tập hợp các hình thức xã hội tổ ong độc đáo đã phát triển. Chúng sẽ phân công lao động và hợp tác như kiến, mỗi con thực hiện nhiệm vụ của mình, biểu hiện có chọn lọc gen của riêng mình theo nhu cầu của nhóm và thậm chí sửa đổi gen của chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận