Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 333: Nó có thể được gọi là phái cử lao động? Đó được gọi là hoạt động giới hạn thời gian (2)

Chương 333: Nó có thể được gọi là phái cử lao động? Đó được gọi là hoạt động giới hạn thời gian (2)Chương 333: Nó có thể được gọi là phái cử lao động? Đó được gọi là hoạt động giới hạn thời gian (2)
Nghe đến đó, Sở Quang nhịn không được cắt ngang lời anh ta.
- Anh xác định nơi đó chưa từng bị tìm kiếm sao?
- Chúng tôi không chắc chắn, vì vậy chúng tôi cần một hướng dẫn viên nơi để hợp tác với thủy quân lục chiến của chúng tôi để tìm kiếm chưa bị cướp đoạt.
Dừng lại một lát, Lu Yang đưa ra điều kiện trao đổi.
- Nếu may mắn tìm thấy nó, chúng tôi chỉ cần có thanh nhiên liệu phản ứng tổng hợp có thể kiểm soát ở đó, đối với các sản phẩm phụ khác, chẳng hạn như chuỗi dài Ankan (*), olefin (*) hoặc ketone (*) và lipid (*), bạn có thể lấy nó theo ý muốn. - Cho dù bạn lấy chúng như củi để đốt cháy, hoặc làm cho một cái gì đó khác để sử dụng.
(Ankan là tên gọi chung cho các hợp chất hữu cơ có công thức phân tử chỉ chứa các nguyên tử cacbon (€) và hydro (H), và chỉ có các liên kết đơn giữa các nguyên tử này. )
(Olefin là một loại hidrocacbon quan trọng và được sử dụng rộng rãi trong ngành hóa dầu và hóa chất. Chúng có thể được sử dụng làm nguyên liệu. )
(Ketone (bao gồm 3 chất chính yếu: acetone, acetone acetic, acid beta-hydroxybutyric) là sản phẩm cuối cùng của quá trình chuyển hóa chất ... )
(Trong sinh học và hóa sinh, Lipid là một phân tử sinh học hòa tan trong dung môi không phân cực. )
(Tác nó đỉnh vãi thật ^-^)
Đốt cũng không nên đến mức đó nha.
Sở Quang cảm thấy mình hẳn là không đến mức làm loại chuyện thô bạo thiên vật này.
Loại nguyên liệu công nghiệp chất lượng cao này, cho dù tạm thời không dùng được, cũng có thể đem đi bán. Giống như người sống sót trong các loại cứ điểm ở thành Cự Thạch có năng lực công nghiệp này, hẳn là rất vui vẻ mua.
Sở Quang nhớ rõ lão Lư Tạp từng nói, hàng năm đều có đội buôn bán của thành Cự Thạch, đến trang trại Brown mua dầu và nhựa do cây Cam sản xuất. Nhìn Lu Yang, Sở Quang gật đầu.
- Không thành vấn đề.
- Tôi rất vui vì chúng tôi đã đạt được sự đồng thuận, đó là tất cả những gì đã xây dựng.
Lu Yang mỉm cười hạnh phúc trên khuôn mặt của mình, đưa tay phải của mình ra.
- Chúc chúng tôi hợp tác hạnh phúc.
Cầm tay phải hắn duỗi tới lắc lui, trên mặt Sở Quang cũng mang theo tươi cười.
- Hợp tác vui vẻi...
Nhìn đội trưởng đi ra từ trong, mấy tên lính thủy đánh bộ đang căng thẳng đứng ở cửa bắc, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ánh mắt tò mò ở xung quanh làm cho bọn họ cảm thấy cả người không được tự nhiên.
Những con hàng này chưa từng thấy áo giáp động lực sao?
May mà những người này thời điểm khắc chế, không động tay động chân.
- Thời gian không còn sớm, chúng tôi trở về trước!
Đi đến bên cạnh đồng đội của mình dừng bước, Lu Yang nhìn Sở Quang cười nói.
- Ngày mai người của chúng tôi còn có thể tới.
Sở Quang gật gật đầu.
- Vậy tôi sẽ không tiễn các anh.
Lu Yang mang theo bộ hạ của mình chuẩn bị rời khỏi.
Nhưng đúng lúc này, trong kênh truyền thông truyền đến tiếng đồng đội.
- Đội trưởng, phía đông các ngươi có ánh lửa nổ tung cùng tiếng súng. Tâm nhìn của tôi ở đây không tốt, nhưng có vẻ như nơi đó đang có giao tranh.
Lu Yang hơi sửng sốt, nhìn vê phía Sở Quang hỏi.
- Các anh đang đánh giặc?
Đoán được có lẽ đã là mấy người của bọn họ ở lại canh giữ bên ngoài nhìn thấy mấy người chơi nhỏ của mình đang vui vẻ xâm lược, Sở Quang bình tĩnh nói.
- Anh nói ở phía đông? Đó quả thật là một trận chiến, người của chúng tôi đang chiến đấu với những người biến chủng.
- Người biến chủng?
Sắc mặt Lu Yang hơi biến hóa.
- Nơi này có người biến chủng?
- Ở đâu không có chứ? Những tên da xanh kia đều có ở khắp nơi.
Sở Quang cười cười.
- Đương nhiên, tôi không chắc người biến chủng của tỉnh Hà Cốc, và người biến chủng bờ biển phía đông các anh có phải là cùng một nhánh hay không, tôi nghe nói màu xanh đậm và xanh nhạt không phải cùng một loại.
- Bất kể là loại nào, bọn họ đều là một đám gia hỏa ghê tởm! Đám dã thú giống chó này tựa như khối u, như thế nào cũng giết không hết, quả thực là ung thư của văn minh.
Lu Yang nghiến răng nghiến lợi nói, vẻ mặt ghét ác như thù, Sở Quang luôn cảm thấy có chuyện xưa.
Trong lòng khẽ động, Sở Quang nhìn anh ta, nói.
- Vậy anh có sẵn sàng giúp chúng tôi giải quyết rắc rối này không? Vì tương lai của nền văn minh.
Lu Yang giật mình, chân chờ một lát nói.
- Cái này... Không tốt lắm, kỷ luật của chúng tôi không cho phép chúng tôi tham gia vào cuộc xung đột của người dân nơi đây.
Nếu như can thiệp vào tranh chấp của người dân, chuyện phiền toái sẽ xuất hiện từng cái một, anh ta rất có kinh nghiệm trong việc này.
- Không can thiệp vào tranh chấp của người dân là ổn nhất.
- Khi chúng tôi yêu cầu giúp đỡ, tại sao không thấy anh nói như vậy?
- Người biến chủng không thể coi là con người chứ.
Sở Quang cũng không buông tha, kiên nhẫn nói.
- Hơn nữa anh vươn tay giúp đỡ chúng tôi, trên thực tế cũng là đang giúp đỡ chính các anh. Lu Yang:
- Điều này có nghĩa là gì...
Sở Quang:
- Anh ngẫm lại xem, nếu chúng tôi phải đối phó với sự quấy rối của người biến chủng, thì làm sao có thể toàn lực giúp đỡ các anh? Tôi hứa với anh, miễn là các anh giải quyết rắc rối của người biến chủng cho chúng tôi, chúng tôi có thể tăng gấp đôi số lượng lao động hỗ trợ các anh... Đó là 200 người. Giao dịch hợp lý, không phải là vi phạm kỷ luật của anh chứ?
Hai trăm công nhân...
Có vẻ như phiên bản Alpha 0. 7 phải đến sớm hơn.
Trong lòng Sở Quang suy nghĩ, phiên bản vừa rồi vặn mở bản đồ mới, phái người chơi qua chuyển gạch. Tất nhiên, trên danh nghĩa, điều này không thể được coi là 'phái cử lao động, mà là một hoạt động giới hạn thời gian trong trò chơi.
Giai đoạn Closed Beta đều có thời hạn hoạt động, hơn nữa không cần nạp tiên đã có thể nhận được phần thưởng, tìm ở đâu công ty trò chơi có lương tâm như vậy?
Sở Quang cũng sắp bị lương tâm của chính mình cảm động đến rơi nước mắt.
Mà Lu Yang đứng đối diện hắn, ngây ngẩn cả người.
200 người?
Có 200 người sống sót ở nơi này??
Nếu tính cả ngôi làng bên ngoài, có lẽ có, nhưng những gì anh ta cần là một người lao động mạnh mẽ, không phải là những phụ nữ và trẻ em già yếu.
Tuy nhiên cũng có khả năng, còn có người ở dưới đất không đi lên.
Trong lòng cân nhắc ưu nhược điểm một chút, Lu Yang cuối cùng vẫn miễn cưỡng gật đầu.
- Hy vọng ngài giữ lời hứa của mình.
Thêm một người giúp đỡ, tiến độ của bọn họ cũng sẽ nhanh hơn một chút. Nếu như có thể, anh không muốn ở chỗ này lãng phí quá lâu, sau khi tiến vào đoạn đường tỉnh Hà Cốc, bọn họ đi rất chậm. - Đương nhiên, con người tôi giữ lời hứa nhất.
Lúc nói lời này, Sở Quang cười rất sáng sủa.
Ai nấy đều biết điều đó.
Từ giây phút người đàn ông trước mắt gật đầu, đám người biến chủng không đi trên đường 76 đã chất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận