Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 363: Anh ấy là đối tác tốt của chúng tôi, phải thêm tiền (2)

Chương 363: Anh ấy là đối tác tốt của chúng tôi, phải thêm tiền (2)Chương 363: Anh ấy là đối tác tốt của chúng tôi, phải thêm tiền (2)
Đoán được lão hồ ly này sẽ không chủ động mở miệng 'báo giá, Lide cũng không lãng phí thời gian chờ đợi, tiếp tục mở miệng nói.
- Ngài không phải nhân viên của doanh nghiệp, chúng tôi không thể dựa trên tiêu chuẩn của công ty và cấp bậc nhân viên cho người dân của ngài để trả lương hưu. Kế hoạch bồi thường sau khi nghiên cứu của chúng tôi là... 1000CR, tương đương với 1000 giờ lương theo giờ.
Sở Quang nhìn chằm chằm anh ta.
- Tôi không thể chấp nhận, chẳng lẽ trong mắt các người, một mạng người chỉ đáng giá 1000CR?
Một tấn tinh bột là quá phận.
Maca con chim là đối tác tốt của chúng tôi.
Phải thêm tiền.
Lide cũng nhìn chằm chằm Sở Quang, cũng không bị lời nói lén đổi khái niệm này lừa gạt.
- Tôi biết, một mạng người không chỉ có giá như thế, sinh mệnh không thể dùng tiền để đo lường, nhưng chúng tôi cũng phải cân nhắc nhân tố hiện thực. Huống chỉ cái chết của cậu ta cũng không phải do chúng tôi gây ra, tôi nói đúng không?
Phải không?
Trong lòng Sở Quang thoáng kinh ngạc, không ngờ tên này lại có thể học khôn.
Nhìn ra được, trước khi nghe điện thoại, trưởng phòng hậu cần này hẳn là đã làm không ít bài tập, ít nhất tìm đội trưởng bọn họ hiểu rõ toàn bộ quá trình hành động một lần.
Thật vậy.
Nghiêm túc mà nói, Maca lão huynh cũng không phải bởi vì sai lầm của bọn họ mà chết, mà là mình quá đen, bị nổ lúc mở rương.
Ám chỉ trong lời nói của Lide rất rõ ràng, thậm chí có thể nói cũng không phải ám chỉ, hoàn toàn là minh chứng —— người chết kia không phải vì chúng tôi mà chết, nhưng dù sao cậu ta cũng chết trong hành động liên quan đến chúng ta, chúng tôi nguyện ý xuất phát từ đạo đức trả một khoản bồi thường, nhưng ngài đừng quá đáng.
Trong lòng Sở Quang đương nhiên rất rõ ràng, tuy nhiên trông cậy vào hắn cứ như vậy buông tha, vậy cũng quá coi thường tố chất chuyên nghiệp của hắn.
Gật đầu, Sở Quang lấy lui làm tiến đạo.
- Đúng vậy, không thể phủ nhận, xảy ra chuyện như vậy chúng tôi đều có trách nhiệm, tôi cũng không có ý định đều đổ tất cả trách nhiệm cho các người. Thành thật mà nói, các bạn sẵn sàng bồi thường cho gia đình cho nạn nhân, đã là một hành động cao quý đáng quý. Nhưng cũng xin các anh hiểu cho, đứng ở lập trường của tôi, tôi tự nhiên phải nghĩ cách để giúp người của chúng tôi giành nhiều hơn một chút.
Lide:
- Hiểu, vì vậy câu trả lời của ngài là gì?
Sở Quang:
- Tôi chấp nhận bồi thường của anh. Mặt khác tôi sẽ lấy danh nghĩa cá nhân, lại cho góa phụ của cậu ta 2000 bạc trợ cấp, số tiền này cũng đủ để cô ấy không cần lo lắng vì chuyện vật chất trong một khoảng thời gian.
Lông mày Của Lide hơi buông lỏng.
Vốn trước khi gọi điện thoại, ông còn chuẩn bị trong lòng thật lâu, kết quả không ngờ giao tiếp thuận lợi ngoài ý muốn.
Thành thật mà nói.
Ông ta cũng khá bất ngờ.
Lão hồ ly này lại không nhân cơ hội gõ bọn họ một cái, thật sự làm cho ông ta không thể tưởng tượng được, thế cho nên bản thảo mà ông đã chuẩn bị sẵn ở trong bụng là hoàn toàn vô dụng.
Thật lãng phí.
- Xem ra chúng tôi ta đạt được sự đồng thuận.
- Đúng vậy, vấn đề lương hưu đã đạt được sự đồng thuận.
Vốn nghe được một câu 'Đúng vậy, trên mặt Lide còn treo nụ cười, kết quả nghe được nửa câu sau, huyết áp trong nháy mắt tăng vọt.
Trừng mắt nhìn hình ảnh ba chiều của Sở Quang, anh ta một bên dò tay vào trong túi tìm thuốc hạ huyết áp, một bên khí thế bức người nói.
- Ý ngài là sao? Có phải ngài muốn nói với tôi rằng mỗi cư dân của nơi trú ẩn là tài phú tập thể của nơi trú ẩn, ngoài sự mất mát cá nhân, chúng tôi phải bồi thường cho ngài một khoản tiền?
Phải không?
Còn có thể giải thích như vậy sao?
Sở Quang hoàn toàn không lo lắng đến sự kinh ngạc này, trong lòng không khỏi âm thầm bội phục, yên lặng ghi lại cái cớ này, tính toán đợi đến khi có cơ hội lại dùng.
Dùng một giây thời gian sửa sang lại cảm xúc, hắn không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn chằm chằm Lide trong hình ba chiều, nghĩa chính ngôn từ nói.
- Anh nói điều này có nghĩa là gì? Chẳng lẽ trong suy nghĩ của anh, trong mắt tôi cũng chỉ có tiên sao?
Nếu không thì sao.
Lide khắc chế xúc động trợn trắng mắt.
- Đừng đi vòng quanh, ngài cứ nói thẳng, ngài muốn gì?
Sở Quang trầm trọng nói.
- Tôi nghiêm túc suy ngẫm nguyên nhân lần ngoài ý muốn xảy ra hôm nay, sở dĩ xảy ra chuyện như vậy, cũng không phải bởi vì người của các anh không có bảo vệ tốt chúng tôi, mà do chúng tôi không có bảo vệ tốt cho mình.
- Nếu chúng tôi có thể chuẩn bị cho anh ta một chiếc áo chống đạn và một chiếc mũ bảo hiểm, anh tôi sẽ không bị giết tại chỗ. Bi kịch ngày hôm nay thậm chí sẽ không xảy ra nếu chúng tôi có thể cung cấp cho anh ta một khẩu súng tiểu liên hoặc súng ngắn. Nếu như
Lide nhịn không được ngắt lời.
- Nếu chúng tôi có thể cung cấp cho ngài một số bộ giáp năng lượng, ngài thậm chí không cần chúng tôi ra tay, người của ngài có thể giúp chúng tôi tìm thấy một thanh nhiên liệu, phải không? Ngài có ý muốn nói như vậy?
Sở Quang rất muốn nói một câu - Đúng vậy.
Nhưng hắn biết loại lời này nói cũng vô ích, ngoại trừ đổi một cái liếc mắt ra không có ý nghĩa gì.
Một số điều không thể nói thẳng ra, chẳng hạn như những thiết giáp điện, và các đơn vị sản xuất mô-đun có thể được cắm điện vào.
Bất quá có nhiều thứ...
Vẫn có thể tranh thủ một chút.
- Thật ngại quá, quá phiền toái các anh. Hơn nữa bắt cá giúp người, không bằng dạy người bắt cá. Sở Quang không chút đỏ mặt tiếp tục nói.
- Yêu cầu của chúng tôi không cao, để tránh bi kịch tương tự lại xảy ra, tôi khẩn cầu các anh có thể phái một kỹ sư trợ giúp xây dựng cho chúng tôi. Ví dụ, giúp chúng tôi xây dựng một dây chuyền sản xuất thép, xi măng, mũ bảo hiểm, thiết bị bảo hộ và vũ khí.
- Ngài gọi đây là yêu cầu không cao?
Lide trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt đều muốn lồi ra.
- Ngài cho rằng chúng tôi là cái gì, biết ảo thuật sao?
Xây dựng một dây chuyền sản xuất súng trường có thể khó khăn hơn nhiều so với sản xuất một khẩu súng trường.
Tùy thuộc vào loại quy trình, chất lượng sản phẩm, mức độ tự động hóa và năng lực sản xuất dự kiến, chi phí và thời gian xây dựng dây chuyền sản xuất này cũng khác nhau.
Và tách ra khỏi hệ thống công nghiệp, việc thành lập một dây chuyên sản xuất duy nhất không có nhiều ý nghĩa. Các bộ phận trên dây chuyền sản xuất luôn xảy ra tổn thất, nếu không thể sản xuất được những bộ phận tiêu chuẩn hóa có thể thay thế này, còn không bằng cầm số tiền đó trực tiếp đi mua sản phẩm.
- Không cần nói nữa.
Cắt đứt lời Sở Quang còn muốn nói cái gì đó, Lide nhíu mày, dừng lại một hồi sau đó, tiếp tục nói.
- Các ngài thật may mắn... Tôi chỉ có một máy gia công CNC plasma ràng buộc từ tính ở đây. Đồ chơi đó có chút thú vị, độ chính xác vô cùng cao, dễ sử dụng, hơn nữa bảo trì cũng tương đối dễ dàng, là đồ cổ chúng tôi lấy từ thành phố trước đó. Nhưng chúng tôi có các công cụ sản xuất tiên tiến hơn, trên thực tế, không thể sử dụng thứ đó, vì vậy chúng tôi đã được ném trong nhà kho để ăn tro.
Hai mắt Sở Quang tỏa sáng:
- Bao nhiêu tiền!
Bạn cần đăng nhập để bình luận