Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 228: Nhật ký, manh mối và nguồn gốc (3)

Chương 228: Nhật ký, manh mối và nguồn gốc (3)Chương 228: Nhật ký, manh mối và nguồn gốc (3)
Mà đến lúc đó, anh ta sẽ vĩnh viễn mất đi liên lạc với vợ con.
Trên đây đều là Sở Quang phỏng đoán khi căn cứ vào nội dung nhật ký.
Dù sao trong nhật ký cũng không ghi lại hoạt động trong lòng của vị khổ chủ này, chỉ là có một đoạn nêu rõ manh mối về 'im lặng vô tuyến' cùng với 'không thể mở cửa.
Sau đó, xuất phát từ áy náy với vợ con, khổ chủ thông qua đài phát thanh hướng dẫn bọn họ, tìm được một ít điểm tiếp tế ẩn giấu trên bản đồ tị nạn thông thường sẽ không đánh dấu ra.
Có rất nhiều vật liệu, không chỉ thực phẩm, thuốc men, nước uống sạch và thậm chí cả vũ khí cảnh sát cho mục đích chống cháy nổ.
Những vật tư này đã giúp những người sống sót trong nhà máy lốp xe trải qua giàu có nhất thời, thậm chí còn cứu giúp một nhóm người sống sót lang thang từ Lâm Thị.
Mà chủ nhân của quyển nhật ký này, cũng đương nhiên trở thành vị cứu tinh trong mắt những người này, càng trở thành anh hùng trong mắt vợ con người khác.
Tuy nhiên, những ngày giàu có không kéo dài lâu.
Từ nửa sau của nhật ký có thể thấy rằng khi vật liệu bị cạn kiệt, mâu thuẫn và xích mích giữa con người bắt đầu trở nên tồi tệ hơn.
Lúc đầu, bất kể nam hay nữ già trẻ, mỗi người mỗi ngày có thể thưởng thức hai hộp thịt đóng hộp và gạo tự phục vụ không giới hạn, và thậm chí cả bia ướp lạnh để uống.
Sau đó, cộng đồng người sống sót bắt đầu cấm rượu, thịt chỉ có thể để lại cho những người đàn ông trẻ tuổi ra ngoài thăm dò, săn bắn, nhặt mót, cùng với phụ nữ mang thai, cháo cũng càng ngày càng loãng, thậm chí không thể không trộn một ít vỏ cây đi vào.
Cuối cùng, tất cả vật tư tích trữ đã cạn kiệt, nhưng trời trở nên lạnh hơn và lạnh hơn.
Mọi thứ đang trở nên tồi tệ và không có dấu hiệu cải thiện, và ngay cả những người lạc quan nhất cũng không thể nhìn thấy một chút hy vọng.
Một số người nói rằng mùa đông sẽ kéo dài.
Một số người nói rằng đó là tin đồn, không có mùa đông hạt nhân ở tất cả các nơi. Ngay sau đó có tiếng nói phản bác, có lẽ không chỉ là vũ khí hạt nhân? Dù sao trên tin tức đã từng nói qua, bọn họ sớm đã nắm giữ tồn tại có lực uy hiếp hơn vũ khí hạt nhân.
Nhưng nếu nó thực sự tồn tại, tất cả mọi thứ trước mắt là giả mạo?
Bọn họ ngay cả bom hạt nhân nguyên thủy nhất cũng chưa từng thấy qua, nguồn gốc tri thức đều là thứ người khác truyên qua, thậm chí không phân biệt được cái nào là thật, cái nào chỉ là một loại khả năng suy đoán và phỏng đoán.
Nghi ngờ và phàn nàn lan rộng giữa những người sống sót, một số người chọn rời khỏi, trong khi những người ở lại dần dần trở nên phản bội.
Có lẽ...
Ngay từ đầu bọn họ đã không nên thu nhận những người sống sót lưu lạc kia.
Nhưng ai không phải là người lang thang?
Hoặc, nó nên bắt đầu với một số người được chấp nhận?
Khi mâu thuẫn tích lũy đến mức không thể hòa giải, cuối cùng nó đã trở thành một cuộc xung đột dữ dội. Và nguyên nhân có lẽ chỉ vì một miếng bánh mì mốc, thậm chí một khúc xương, những điều này không quan trọng.
Cuộc đấu súng cuối cùng đã lắng xuống trong tiếng súng của Tiểu Lý, nhưng từ thời điểm đó, giấc mơ của anh ta về Đấng Cứu Rỗi đã bị phá vỡ hoàn toàn.
Đứa nhỏ của Tôn Lai chết trong trận đấu súng, mà bản thân cô cũng hoàn toàn phát điên, một đêm nào đó biến mất trong tuyết rơi dày, không còn xuất hiện nữa.
Mà bản thân Tiểu Lý thì đắm chìm trong hối hận cùng thống khổ, nội dung nhật ký cũng dần dần đi đến một thái cực khác, trong từng dòng chữ không còn góc cạnh rõ ràng ban đầu, tiêu sái phiêu dật, thay vào đó là viết ngoáy cùng qua loa.
Đôi khi chỉ viết một đoạn sau vài ngày, đôi khi thậm chí chỉ đơn giản là quên cập nhật trong một tháng.
Mà ngày cuối cùng, định ở năm thứ tư trong kỷ nguyên đất chết.
[... Tôi vẫn đang tìm kiếm nơi trú ẩn, đó là hy vọng duy nhất, mặc dù tôi biết hy vọng là xa vời, nhưng thế giới này đã không cứu được nữa ]
Đây là dòng cuối cùng mà anh ta đã viết. Cho đến cuối cuộc đời, anh ta vẫn đang tìm kiếm một xã hội không tưởng mà anh chưa bao giờ tìm thấy.
- Cuốn nhật ký này có thể được đưa vào triển lãm bảo tàng... Nếu một ngày bảo tàng và lịch sử hai thứ này, một lần nữa xuất hiện trên hành tinh, phải có người sẽ biết những gì đã đã xảy ra ở đây.
- Quên đi, vẫn nên dành chút cập nhật dưới cụm từ 'Huyết Thủ thị tộc' trên trang web chính thức mới được.
- Máy chủ của thế giới khác, đáng tin cậy hơn so với bảo tàng trên Đất Chết.
Tuy rằng nhật ký giải thích về nguồn gốc của gia tộc Huyết Thủ, nhưng cũng không đề cập đến kết cục của Tiểu Lý.
Nhưng điều đó không quan trọng.
Ấn Tay Máu in trên trang bìa, từ ý nghĩa nào đó mà nói, đã nói rõ hết thảy, không có gì ngoài ý muốn chính là anh ta lưu lại.
Sở Quang từng nghe Hải Ân nói qua, hai năm trước thủ lĩnh Huyết Thủ thị tộc còn không gọi là Hùng, mà là một người đàn ông tên là 'Ưng, thi thể của anh ta bị treo trên đèn đường cách cửa xưởng lốp xe không xa.
Và trước Ưng, là 'Rắn bị móc mắt.
Đi xa hơn nữa thì không biết, có lẽ sẽ có tên khác.
Truyền thuyết kể rằng các triều đại của gia tộc Huyết Thủ, không ai trong số họ có kết cục tốt, và hầu như tất cả mọi người chết vì giết người kế nhiệm - hoặc luật Darwin (sinh tôn) tàn nhẫn.
Quyển nhật ký in ấn Bàn Tay Máu này giống như bị áp dụng một loại nguyền rủa ác độc nào đó, bị những kẻ cướp đoạt xem như tỉnh thần truyền thừa, cùng với văn hóa bạo lực đẫm máu kia, truyền từ đời này sang đời khác, và đến tận bây giờ.
Bây giờ truyền đến thế hệ của Hùng, cuối cùng cũng bị thiết chùy của chính nghĩa nghiền nát trong vòng tuần hoàn tội ác này.
Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Sở Quang khép lại nhật ký trong tay.
- Tiểu Thất, tôi đang muốn ngủ, tắt đèn giúp tôi, nhớ đứng quên gọi Hạ Diêm rời giường. - Về phần tôi, một giờ chiều. Quên đi, chờ tôi ngủ đã tự nhiên tỉnh lại.
- Những chiến lợi phẩm đó chờ tôi tỉnh lại rồi mới chia, nếu có người chơi hỏi cô, cô cứ trả lời... Còn chưa giám định xong trang bị.
Như chúng ta đã biết, thiết bị chưa được xác định không thể được trang bị, đây là ý thức chung của MMORPSG, rất hợp lý.
Mà âm thanh của Tiểu Thất, vĩnh viễn là tri kỷ như vậy.
- Biết rồi, chủ nhân.
- Nhanh ngủ đi.
Ánh sáng trong phòng trở nên nhẹ nhàng hơn và cuối cùng trở về với bóng tối.
Đó sẽ là một giấc mơ đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận