Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 157: Cập nhật phiên bản Alpha0.4, Ra mắt hệ thống ban đêm (3)

Chương 157: Cập nhật phiên bản Alpha0.4, Ra mắt hệ thống ban đêm (3)Chương 157: Cập nhật phiên bản Alpha0.4, Ra mắt hệ thống ban đêm (3)
Vào ban đêm cấm lò nung xi măng, lệnh cấm đối với các cơ sở đốt lửa ngoài trời như lò cao đã được dỡ bỏ.
Theo việc người chơi mở rộng phạm vi hoạt động, việc che giấu tai mắt đã không còn ý nghĩa, tiếp tục che giấu thì cũng chỉ là tự lừa dối bản thân.
Hơn nữa mười mấy khẩu súng trong căn cứ không phải là vật trang trí.
Sở Quang cần tất cả các cơ sở sản xuất này hoạt động, tốt nhất là 24 giờ không ngừng vận hành, tối đa hóa năng suất của để sản xuất vũ khí, áo giáp, công cụ, linh kiện và vật liệu xây dựng cho tiền đồn.
Huống hồ mấy vị đế gan này cuối cùng cũng có cơ hội lên mạng vào ban đêm, cũng không thể để họ rảnh quá lên đây nghịch bùn phải không?
Đối với họ, không có việc so với có việc còn khó chịu hơn nhiều!
Trên tường vây bê tông cao ba mét.
[Tinh Linh Vương Phú Quý] và ([Irena] chịu trách nhiệm canh gác phần phía nam của hàng rào.
Theo phân bố lực lượng xung quanh nơi trú ẩn, phía nam và phía tây sẽ là nơi an toàn nhất. Một bên gân khu định cư của người thu gom và một bên gần hồ, vì vậy không cần quá căng thẳng.
Cho dù có người dị biến hoặc người đột biến, những kẻ cướp đoạt tấn công, thì cũng sẽ đến từ phía đông và phía bắc.
Trừ khi chiến lược của chúng là bọc phía sau trước.
Nhưng điều đó có thực sự cần thiết không?
Hai người chơi đứng sau boongke làm bằng cửa xe cũ kỹ, nhìn vê phía khu rừng tối cách đó hơn hai mươi mét, tán dóc để giết thời gian.
Irena: "Thật tuyệt nếu game có tích hợp trình duyệt cài sẵn. Dù sao cũng có thể xem chương trình, thật quá đáng khi người treo máy làm nhiệm vụ còn phải canh giữ trò chơi!"
Tinh Linh Vương Phú Quý: "Tích hợp sẵn trình duyệt? Haha, việc có bảng thuộc tính trực quan được tích hợp sẵn trước khi thử nghiệm nội bộ thì tôi đã hài lòng rồi! Nhưng mà nói như vậy, dự đoán của anh Chuột Chũi lần này lại đoán trúng rồi, phiên bản Alpha0. 4 đã đưa ra khái niệm về phòng thủ, chính là vì không biết khi nào những gã cơ bắp da xanh sẽ tấn công tới đây."
Irena: 'Làm sao cậu biết được không phải người lập kế hoạch khốn nạn sau khi xem bài đăng lúc đó mới thay đổi? Thật buồn cười."
Tinh Linh Vương Phú Quý: "Làm sao có thể lúc đó mới được? Cậu có khái niệm gì về việc làm game không đại ca? Cậu cho rằng một dự án lớn tiêu tốn hàng chục tỷ như vậy có thể thay đổi được bằng cách dùng cục tẩy chà chà trên giấy là được sao? Không nghe thấy người lên kế hoạch nói sao, chỉ để giải quyết một hệ thống tiền tệ, họ đã mở cuộc họp trong ba ngày ba đêm!"
Irena: "Tất nhiên tôi biết rằng họ đã hy sinh một lập trình viên để cho chúng ta được trực tuyến vào ban đêm. Nhưng cậu nghiêm túc như vậy, trông thật ngu ngốc—”"
"Suyt!" Tinh Linh Vương Phú Quý đột nhiên cảnh giác và ra dấu tay im lặng,'Đừng phát ra tiếng động... Bên ngoài có chuyển động."
"Khốn khiếp ... Thật hay giả đó?"
Nói đến là đến ư?I
Hai người chơi lo lắng dựa vào boongke để ẩn mình, vừa cẩn thận quan sát bên ngoài, tay vừa nắm chặt cây cung, mũi tên đã nằm trên dây.
Là người?
Hay là loài dị biến?
Cảm giác rùng rợn cứ lởn vởn trong lòng không hết.
Nhưng bên ngoài tối đen như mực, không thể nhìn thấy gì cả.
Nhãn cầu của Tinh Linh Vương Phú Quý gần như tắc nghẽn mạch máu, [Thị giác nhiệt học] bơi dọc theo bìa rừng. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên anh ấy sử dụng kỹ năng yêu cầu kích hoạt chủ động này, hoàn toàn không thành thạo chút nào, cái gì cũng không tìm được.
Irena không nhịn được thúc giục.
"Rốt cuộc anh có nhìn thấy không, huynh đệ?" "Có thể nhìn thấy con ma á! Cậu cho rằng mắt tôi là cái ống nhòm sao?" Tinh Linh Vương Phú Quý mắng, nghĩ rằng thật tốt nếu anh là hệ cảm nhận.
Thật không may, anh ấy là hệ nhanh nhẹn.
Thiên phú này coi như bị mù rồi.
Irena trong lòng tự an ủi, ít nhất có những đồng sắt vụn này làm boongke, đối phương cũng không thể nhìn thấy họ.
Trên thực tế, phán đoán của anh ấy đã đúng.
Đối phương thực sự không thể nhìn thấy họ, vì vậy không có hành động hấp tấp.
Trong rừng cây, một đôi con ngươi sắc bén nhìn chằm chằm tường vây, di chuyển dọc theo đường viên của bức tường, như đang cân nhắc lợi hay hại.
Bên trong bức tường có thể nghe thấy âm thanh rèn của kim loại và tiếng người lớn.
Mười người ư?
Không, ít nhất đó là quy mô định cư của hai mươi hoặc thậm chí ba mươi người.
Tiếng huyên thuyên trên tường đột ngột kết thúc, có lẽ đã phát hiện ra bản thân.
Có nghĩa là những người canh gác ở đây tính cảnh giác khá cao!
Dấu vết sợ hãi in trên đôi đồng tử đó, lặng lẽ biến mất vào bóng tối sau lưng, kết thúc vòng thăm dò này ...
Nhiệm vụ của bản thân chỉ là hộ tống cống phẩm trở về, vẫn là không nên gây thêm phiền phức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận