Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 219: Dễ dàng kết thúc chiến đấu

Chương 219: Dễ dàng kết thúc chiến đấuChương 219: Dễ dàng kết thúc chiến đấu
Tuy rằng biểu hiện của người chơi đều dị thường anh dũng, lúc xung phong dũng mãnh không sợ chết, nhưng một bộ phận kẻ cướp đoạt ngoan cố chống cự, cùng đạn lạc bay tán loạn trên chiến trường, vẫn tạo thành thương vong nhất định đối với người chơi.
Đặc biệt là Hùng.
Trong số 7 người chơi đã chết, có 2 người là do hắn giết chết.
Ngoài ra, còn có hai trọng thương cũng do hắn tạo thành, trong đó một người lại bị chém đứt cánh tay, trực tiếp chân tay tàn tật.
Dưới tình huống không có cách nào làm phẫu thuật ghép chân tay, cũng chỉ có thể thuyết phục vị tiểu game thủ này logout, lưu trữ tổ hợp gien của hắn, sau đó ném thân thể còn sót lại của hắn vào máy chiết xuất hoạt chất, tổng hợp một thân thể mới...
- Tôi không muốn! Tôi không muốn OBI Tôi cảm thấy như tôi có thể cứu nó! Maca Con Chim hét to.
- Được rồi được rồi, quản lý đại nhân nói, sẽ lưu thông tin cho cậu. Trang bị của cậu cũng sẽ được miễn phí gửi lại, tôi giúp cậu mang vê.
- Không! anh đừng ăn cắp đồ của tôi.
- Tôi là loại người này sao?!
Nhìn những người áo khoác màu xanh này dùng gạch đánh ngất đồng bào trọng thương của mình, còn lột quần áo của hắn xuống, bị tập trung mang đến lò gạch bên cạnh, trên mặt nhao nhao lộ ra biểu tình sợ hãi.
Những gã này...
Đây là ma quỷ.
Tất cả thi thể bất kể địch ta đều được nâng lên xe ba gác, từng xe từng xe vận chuyển đến nhà xác của căn cứ tiền đồn, chờ bước xử lý tiếp theo. Về phần tù binh, Sở Quang tạm thời giam giữ bọn họ ở lò gạch bên bờ sông, xung quanh cắm đuốc, an bài vài người chơi xem chừng.
Có lẽ là kinh nghiệm tích lũy được trong mấy lần đoàn chiến trước đó, lần này công tác quét dọn chiến trường tiến hành rất nhanh, cũng rất thuận lợi.
Nhìn khối lớn được nâng lên cáng, trong lòng Sở Quang suy nghĩ, làm tốt, chỉ riêng một bộ thi thể của tên này đã có thể luyện ra một đơn vị hoạt chất.
Chẳng qua, so sánh với hoạt chất trên người hắn, càng làm cho Sở Quang để ý chính là một thân lông đột nhiên mọc ra rốt cuộc là cái gì?
Chẳng lẽ là một loại chức năng đặc biệt nào đó?
Ví dụ như trong tình huống gần đến giới hạn xuất hiện hiện tượng phản tổ, dẫn đến toàn bộ thuộc tính tăng lên hay gì đó.
Nghĩ tới đây, Sở Quang bỗng nhiên cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
May mà thiên phú mình mở khóa là bình thường, nếu kích hoạt kỹ năng còn phải mọc lông dài cả người, Sở Quang thà rằng không có kỹ năng này.
Ngoại trừ lưu lại một bộ phận người chơi quét dọn chiến trường, cứu viện thương binh, trông giữ tù binh, Sở Quang triệu tập hai mươi tinh nhuệ còn có sức chiến đấu, nói với bọn họ.
- Chủ lực của địch nhân đã bị chúng ta tiêu diệt! Trong nhà chỉ còn lại một số người già yếu, bệnh tật, và những người đáng thương bị họ bắt.
- Tiến lên!
- Đã đến lúc chấm dứt cuộc chiến này.
- Ngao ngao ngao!
- Thông hết bọn hắn!
Người chơi hào hứng giơ vũ khí lên, khí thế như cầu vồng đáp lại sự triệu tập của người quản lý.
Rất hài lòng với thái độ của bọn họ, Sở Quang gật đầu, vẫy tay về phía trước.
Một đám người xuyên qua cổng phía bắc của công viên, dọc theo đống đổ nát trên cao ra khỏi thành phố một đường về phía bắc, trực tiếp giết đến hang ổ của những kẻ cướp đoạt cách đó 4 km.
Đây là một nhà máy sản xuất lốp xe bị bỏ hoang. Ngoài bức tường là các công sự đơn giản, với các mô hình kỳ lạ và biểu tượng được vẽ
Nguệch ngoạc. [ Chuột Đồng Đang Lẩn Trốn Trong Hẻm Núi] hạ thấp âm thanh, nhỏ giọng nói với
[NỬA đêm giết gà] bên cạnh.
- Những graffiti này nhắc nhở tôi về những người hoang dã trong rừng.
- Dã nhân trong rừng?
- Một trò chơi, trên PC.
- Tôi biết... Nhưng những người này không sống trong rừng, chúng ta mới sống trong rừng, phải không?
Tuy rằng chủ lực của địch nhân đã toàn bộ tiêu diệt, nhưng Sở Quang vẫn không xem nhẹ, vẫn cẩn thận đề phòng xung quanh, cùng với cạm bẫy có thể xuất hiện.
Tuy nhiên thú vị chính là, khi đoàn người Sở Quang đến, phát hiện cửa lớn sào huyệt của đám kẻ cướp đoạt đã mở rộng.
Cùng lúc đó, ngay khi hắn xác nhận doanh trại Huyết Thủ thị tộc sụp đổ, cửa sổ màu lam nhạt cũng hiện lên trước mắt hắn.
[Nhiệm vụ đã hoàn thành ]
[Quyền cấp B2 của nơi trú ẩn số 404 đã được ủy quyền và khóa có thể được gỡ bỏ sau 24 giờ. ]
[Đếm ngược:23h59m59s].
Chậc, lại có thể còn phải chờ 24 giờ.
Quên đi.
Dù sao Sở Quang cũng không phải rất gấp, trước khi thăm dò tâng B2, hắn còn có một đống chuyện muốn xử lý.
Bao gồm cả những tù nhân.
Cũng bao gồm các chiến lợi phẩm khác.
Cùng lúc đó, Hải Ân đứng ở trên cửa trại lo lắng chờ đợi nhìn thấy Sở Quang, rốt cục như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như người tới không phải là hắn, hoặc là hắn không phải đi tới, nạng nhỏ của mình chỉ sợ đều không giữ được.
- Tôi vẫn cảm thấy rằng tham gia vào cuộc xung đột của người dân nơi không phải là một lựa chọn tốt.
Ôm một khẩu súng trường tấn công hình vuông, người lính đánh thuê cơ bắp mạnh mẽ nhìn chủ nhân của mình nhắc nhở.
- Chúng tôi không có quyền kiểm soát khu vực, họ có thể quyết định số phận của chúng tôi trong đầu.
- Tôi đồng ý với Lenna.
Một lính đánh thuê mạnh mẽ nhìn nhóm người ngoài, cau mày nói.
- Nếu họ chọn lấy tất cả, ông dự định phải làm gì.
Tên hắn là Ôn, thực lực mạnh nhất trong ba người.
Đối với ý kiến của thủ hạ, Hải Ân cũng không thèm để ý nói.
- Đây là một vấn đề, nhưng vấn đề không lớn, chúng ta thậm chí làm ăn với những kẻ cướp đoạt, huống chỉ họ? Tin tôi đi, thay đổi một đối tác thương mại tương đối tuân thủ quy tắc không phải một điều xấu.
- Phải không?
Lính đánh thuê huýt sáo, chế nhạo nói.
- Tôi không cảm thấy văn minh của bọn họ hơn đám cướp đoạt quá nhiều.
- Được rồi, câm miệng cậu lại, đứng ở chỗ này chờ tôi.
Để hai tên bảo tiêu của mình ở tại chỗ, Hải Ân bước nhanh từ trên cầu thang đi xuống, vẻ mặt kích động nghênh đón ra ngoài cửa, biểu tình kia tựa như quen biết rất nhiều năm.
- Bạn thân mến của tôi, anh không biết, khi nhìn thấy anh bình an vô sự xuất hiện ở đây, trái tim tôi phấn khích như thế nào.
- Tôi cũng giống vậy.
Sở Quang thản nhiên cười cười, nhìn cửa trại bên cạnh một cái, thoáng ngoài ý muốn nói.
- Ông một mình đánh xuống cứ điểm này?
Hải Ân cười ha ha nói.
- Đương nhiên không phải một mình tôi, trừ phi là quỷ nghèo cùng con bạc trong túi, không ai một mình chạy xa như vậy làm ăn. Được rồi, chúng ta đừng đứng ở cửa nói chuyện, hãy vào trong.
ebookshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận