Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 463: Động lực thiết giáp! Cùng vali xách tay màu đen! (3)

Chương 463: Động lực thiết giáp! Cùng vali xách tay màu đen! (3)Chương 463: Động lực thiết giáp! Cùng vali xách tay màu đen! (3)
Nhìn VM trên cánh tay, Muỗi không nhịn được hùng hùng hổ hổ nói.
"MMP! Tôi 111 bạc! Hố cha chứ.
Trong đó 100 bạc vẫn do tù nhân đóng góp.
Chuột Đồng đứng bên cạnh bình tĩnh nói:
- Bình thường, dù sao chúng ta ngoại trừ nhặt đầu người quả thật không có tham gia gì... Nhưng tin tốt là tôi đã nhận được một cửa sổ bật lên hoàn thành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ nói ở đây, hiển nhiên không phải là nhiệm vụ treo thưởng mà tất cả mọi người đều có, mà là nhiệm vụ thông suốt thông đạo từ ga tàu điện ngầm đến nơi trú ẩn số 117.
Nghe được câu nói này của Chuột Đồng, Muỗi lúc trước còn đang oán giận, trong nháy mắt mắt sáng lên:
- Mẹ kiếp! Lão ca trâu bò! Phần thưởng đã đến!?
- Đến lúc tín sổ sách rồi, dựa theo bàn bạc trước đó, cậu bốn tôi sáu, tôi bây giờ chia cho cậu.
Nói xong, Chuột Đồng vươn ngón trỏ ra điểm hai cái lên VM, hào phóng chia 1200 bạc vừa tới tay ra 480 bạc cho Muỗi.
Về phần chỉ phí, hai người trước đó đã chia sẻ qua.
Nhìn 480 bạc đến tài khoản, Muỗi trong nháy mắt vui mừng hoa nở, vui vẻ đến mức miệng cũng không khép lại được.
- Sảng khoái! Ha ha ha, phát tài cmnrl
Nhìn mọi người xung quanh vui vẻ, Trương Hải đang che mông cầm máu, nhịn không được tiến lại gân hỏi:
- Không hiểu thì hỏi, nếu không có VM thì có phần thưởng sao? Làm thế nào để xem phần thưởng ở đâu.
Muỗi liếc nhìn hắn.
- Có cái rắm, cậu đặc biệt có DPS sao. Chuột Đồng cũng ha hả cười nói.
- Đừng nghĩ đến nữa, người anh em, nhiệm vụ cũng không nhận, thưởng cái cọng lông à. Nhiệm vụ này vốn không phải do người mới làm, cậu cứ coi như đi theo cọ xát học hỏi kinh nghiệm đi.
Trương Hải:
- Không, tôi hậ! Người mới không có quyền con người!
Võ vỗ bả vai hắn, Chuột Đồng nặng nề nói:
- Thỏa mãn đi, tất cả mọi người đều tới đây như vậy, huống chỉ lúc chúng tôi khen ngợi cống hiến còn phải dựa vào vác gạch chặt cây. Nghe tôi khuyên nhủ, nhanh chóng tích lũy đóng góp để mua một VM.
Trương Hải: - %Y#(@!".
Người chơi còn đang ầm ï ở cửa nơi trú ẩn, Sở Quang đã xuyên qua cánh cửa khổng lồ bằng hợp kim mở rộng, mang theo Cờ Lê cùng một cảnh vệ khác, bước vào trong nơi trú ẩn Số 117.
Bước lên gạch bê tông, đế giày phát ra tiếng kêu ọp ẹp.
Từ lớp tro dày trên mặt đất mà xem, nơi này đã nhiều năm không có người đến thăm.
Tuy rằng khả năng gặp phải nguy hiểm rất nhỏ, nhưng phòng ngừa chẳng may, Sở Quang vẫn cầm chiến chùy trong tay.
Cho tới bây giờ, hắn còn chưa từng gặp qua vũ khí năng lượng, thương tổn thường thấy trên Đất Chết đều là lấy động năng làm chủ, mà hiệu quả đánh chặn của hộ thuẫn nitơ đối với đạo cụ phi hành khối lượng nhỏ mà nói, cơ hồ là tuyệt đối.
Từ trên mặt đất nhặt được một tờ rơi nơi trú ẩn số 117, Sở Quang lật ra mặt sau, nơi đó vẽ sơ đồ kết cấu của nơi trú ẩn.
- Nơi trú ẩn số 117 lại chỉ có ba tầng...
Hơn nữa diện tích so với nơi trú ẩn số 404 nhỏ hơn không ít.
Theo tuyên truyên trên tờ rơi, số lượng người tị nạn hợp lý ở đây dao động từ 100 đến 200 người, trong khi nơi trú ẩn 404, chỉ riêng ba phân khu BCD tầng B2 đã có tổng cộng 600 phòng. Chẳng qua, Sở Quang có thể cảm giác rõ ràng, cuộc sống của nơi trú ẩn này hẳn là sẽ tốt hơn phòng trú 404 không ít.
Phòng cá nhân ở đây, diện tích trung bình đều trên 10 mét vuông, một số thậm chí còn mang theo phòng tắm riêng biệt, so với những phòng giống như lồng chim bồ câu ở nơi trú ẩn 404, có thể mạnh hơn rất nhiều.
Muốn ở lại đây, chỉ sợ phải tốn không ít tiền.
Cửa phòng trú ẩn đối diện với phòng chỉnh trang, bố cục nơi này tương tự như nơi trú ẩn số 404, xếp thành rất nhiều tủ.
Sở Quang mở tủ ra, phát hiện trong ngoại trừ quần áo phòng hộ cùng mặt nạ phòng độc ra, còn đặt không ít trang bị cảnh sát.
Chẳng qua, những trang bị cảnh sát này phần lớn đều lấy dùi cui, khiên, xiên chống bạo động, súng điện cùng với áo chống đạn làm chủ đạo, cũng không nhìn thấy vũ khí tự động hoặc súng ngắn cảnh sát trước chiến tranh, càng không nhìn thấy bộ ngoại cốt cảnh sát loại 5 khinh ky binh bên trong.
Sở Quang kiểm tra chất lượng của những trang bị này.
Ngoại trừ pin của súng điện bị hỏng, đã không thể sử dụng được, quần áo chống đạn và khiên chất lượng đều vô cùng ưu tú, dùi cui cùng xiên chống bạo động cũng không kém bao nhiêu, không nhìn ra mấy thứ này đã có hơn hai trăm năm lịch sử.
- Áo chống đạn bán 200 bạc hẳn là tương đối hợp lý, nếu như lá chắn. Rẻ hơn, bán 100 bạc là tốt rồi.
Nhìn trang bị chỉnh tê trong tủ, Sở Quang sờ sờ cằm, cân nhắc nói.
Đối với dùi cui và xiên chống bạo động...
Bán cho người chơi ý nghĩa không lớn, vẫn để lại cho NPC làm công cụ duy trì trị an là tốt rồi.
Trong phòng chỉnh trang cũng không phát hiện ra thiết giáp động lực, Sở Quang lưu lại một gã cảnh vệ ở chỗ này nhìn, mang theo một người khác đi vê phía phòng đệm.
Qua hai cổng của phòng đệm, chính thức đi vào trong nơi trú ẩn.
Lò phản ứng ở đây đã tắt, chỉ còn lại nguồn điện dự phòng với pin nhiệt hạch lạnh, cho phép nơi trú ẩn này miễn cưỡng duy trì hoạt động công suất tối thiểu. Các cơ sở như tủ lạnh, máy lọc nước, đã không thể khởi động, thậm chí ngay cả ánh sáng, cũng chỉ khi mọi người đến gần mới có thể khởi động.
- Đại nhân, tôi cảm thấy tình trạng không khí nơi này có chút không ổn...
Cờ Lê đi theo Sở Quang, cẩn thận nói.
- Nếu không, thăm dò phía sau giao cho tôi đi.
- Yên tâm, trong lòng tôi hiểu rõ.
Sở Quang trỏ chỉ điểm VM đeo trên cánh tay, hàm lượng oxy hiển thị trên vẫn còn ở giá trị an toàn. Mặc dù trong không khí xuất hiện một lượng nhỏ ozone, nhưng nồng độ rất thấp, đừng nói là thể chất 14 điểm của hắn, cho dù là người lớn bình thường đứng ở chỗ này cũng sẽ không có việc gì.
Cờ Lê không nhiều lời nào nữa, chỉ trung thành đi trước Sở Quang.
Không đi thang máy, đi qua lối đi an toàn bên cạnh thang máy đến tầng B3 - nơi sâu nhất của chỗ trú ẩn 117.
Sở Quang rõ ràng cảm giác được, bụi bặm nơi này dày hơn so với tầng thứ nhất không chỉ một chút nửa điểm.
Hai người đi qua hành lang đã thành công đến cửa văn phòng quản lý.
Cánh cổng ở đây đóng chặt.
Sở Quang đưa tay sờ soạng trên cửa một hồi, trong lòng khẽ động, lấy thẻ từ ra dán lên.
Đèn tín hiệu trên cửa được bật và tấm cửa hợp kim mở sang một bên, bọn họ đi vào bên trong.
Nhìn trang trí trong phòng làm việc, cùng với chiếc áo giáp động lực được trưng bày bên tường, trên mặt Sở Quang hiện lên một tia hâm mộ.
- MMP, vì sao các nhà quản lý khác lại có tiền như vậy, mình mẹ nó ngay cả một văn phòng cũng phải tự mình xây dựng, điều này tuyệt đối không hợp lý.
Trang trí đơn giản toát lên một sự sang trọng khiêm tốn, tủ trưng bày bày các bộ sưu tập của người quản lý khi còn sống, bao gồm bộ sưu tập sách, cũng mang đồ trang trí.
Tuy nhiên, đây không phải là trọng tâm. Trọng điểm là bộ giáp có vỏ ngoài bọc thép kiểu dòng chảy, lớp giáp động lực sơn màu xanh đậm, cùng với cái rương màu đen tựa vào bàn làm việc kia.
Đó là chiếc vali mà Tiến sĩ Nguyên Lý đã đề cập.
Chẳng qua, thay vì nói là vali xách tay, Sở Quang cảm thấy dùng từ rương hành lý để hình dung nó càng thích hợp hơn. Thể tích của thứ này cũng không nhỏ, đặt ngang đều cao bằng bắp chân của mình.
Ngoài ra, phía sau bàn làm việc, còn có một bộ xương khô khoác áo màu xanh đang ngồi. Khuỷu tay trái của bộ xương đặt ở tay vịn ghế, VM đã trượt từ đầu cánh tay đến khớp nối.
Trong nháy mắt đối diện tâm mắt với thiết bị VM kia, trong tâm nhìn của Sở Quang liền hiện lên một hàng cửa sổ bật lên màu lam nhạt ——.
[Nhiệm vụ đã hoàn thành!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận