Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 462: Động lực thiết giáp! Cùng vali xách tay màu đen! (2)

Chương 462: Động lực thiết giáp! Cùng vali xách tay màu đen! (2)Chương 462: Động lực thiết giáp! Cùng vali xách tay màu đen! (2)
Loại nơi trú ẩn đã bỏ hoang này, lò phản ứng đã sớm tắt, pin nhiệt hạch lạnh cắm vào nguồn điện dự phòng, cũng miễn cưỡng đủ ánh sáng và công tắc cửa lớn mà thôi, căn bản không đủ để hắn ở chỗ này kiên trì.
Đừng nói là canh giữ cánh cửa này cho đến khi chết già.
Trong một tuần, hắn sẽ do chết đói hoặc khát nước ở trong đó.
Hắn tuy nhiên chỉ là một lính đánh thuê lấy tiền làm việc mà thôi, cũng không tồn tại cái gì tư tưởng giác ngộ tồn vong cùng ủy thác'.
Cánh cửa nơi trú ẩn từ từ mở ra.
Để vũ khí ở cửa phòng đệm, Pritt dùng hai tay ôm đầu, dưới sự vây xem của đám người chơi, từ cửa phòng trú ẩn đi ra.
Nhìn Sở Quang đứng ở cửa, hắn cúi đầu, thấp giọng run rẩy nói.
- Tôi đầu hàng... Hy vọng ngài giữ lời hứa của mình.
- Nó phụ thuộc vào sự trung thực của anh.
Sở Quang nhìn hắn, tiếp tục nói.
- Nói đi, chủ nhân của các anh là ai?
Pritt liếc mắt nhìn những người sống sót xung quanh, nuốt nước bọt nói.
- Đại nhân, chúng tôi chỉ là lính đánh thuê lấy tiền bán mạng, cũng không có tư cách nhìn thấy chủ nhân của chúng tôi. Người trung gian phái nhiệm vụ cho chúng ta gọi là 'Cá mập trắng, bao gồm cả tiền tạm ứng và thẻ từ của nơi trú ẩn số 117, đều là hắn đưa cho chúng ta...
Cá mập trắng?
Sở Quang nhìn hắn tiếp tục nói.
- Nội dung ủy thác là gì?
Pritt: - Người sử dụng lao động ủy thác cho chúng tôi tìm một chiếc vali màu đen, nói rằng đó là trong văn phòng quản lý của nơi trú ẩn 117. - Ngoài ra, người sử dụng lao động đã đề cập đến một chiếc áo giáp chạy bằng điện, được cho là một bộ sưu tập riêng của người quản lý nơi trú ẩn. Nhưng người trung gian nói với tôi rằng người sử dụng lao động không chắc chắn rằng nó vẫn còn ở đây, chỉ đề cập đến nếu nhìn thấy, hãy nhớ mang theo cùng nhau, ông sẽ cung cấp cho chúng tôi phần thưởng bổ sung.
Sở Quang thản nhiên cười cười nói:
- Xem ra chủ nhân của các anh rất quen thuộc đối với tình huống nơi trú ẩn này.
Pritt nuốt nước bọt và nói:
- Tôi cũng nghĩ như vậy... Tôi cảm thấy anh ta có thể là người của nơi trú ẩn 117, nhưng tôi chưa bao giờ gặp anh ta, tôi thậm chí không chắc chắn liệu anh ta có ở thành Cự Thạch hay không.
Sở Quang nhìn hắn tiếp tục hỏi.
- Ở đâu có thể tìm được con cá mập trắng kia.
- Quán rượu Vịnh Hải Tặc ở thành Cự Thạch, anh ta là ông chủ nơi đó, không ít lính đánh thuê đều ở đó tiếp nhận việc làm.
Lo lắng Sở Quang không hài lòng đối với câu trả lời của mình, Pritt muốn sống sót, vẻ mặt khẩn trương tiếp tục nói.
- Đại nhân, chúng ta thật không biết chủ nhân là ai. Nhưng nếu ngài để tôi nói chuyện với Cá mập trắng, tôi có thể giúp ngài.
Sở Quang thản nhiên cười cười.
- Tôi tự nhiên sẽ tìm được hắn.
Đoán chừng cũng không hỏi ra cái gì mấu chốt từ trong miệng tên này, Sở Quang để cho hắn đi đến bên cạnh tù binh khác, cùng ba tên tù binh khác ngồi xổm ôm đầu dựa vào tường.
Tính cả tay súng bắn tỉa được tiểu đội Ngưu Mã tìm được, đoàn lính đánh thuê Hắc Xà tổng cộng có mười ba tên lính đánh thuê, chỉ có bốn người bị bắt.
Những người khác không phải chết dưới loạn thương, chính là còn chưa kịp đầu hàng, đã bị người chơi dùng lưỡi lê đâm thành phêu trong trận chiến giáp lá cà. Về phần người chơi bên này, không tính là người chơi mới chết trong đánh lén, thương vong đạt tới 17 người. So với cơ số 500 người chơi mà nói, con số này cũng không đến mức thương gân động cốt.
Sau trận chiến của quân đoàn, căn cứ tiền đồn trong thời gian ngắn sẽ không thiếu hoạt chất, những người chơi nhỏ này ba ngày sau lại là một hảo hán.
Sở Quang sẽ xử lý những tù binh này sau.
Về phần hiện tại, đương nhiên là kiểm kê chiến lợi phẩm quan trọng hơn.
Ngay khi người quản lý đi về phía nơi trú ẩn số 117, những người chơi canh giữ ở cửa, cơ hồ cùng một lúc nhận được nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ.
- Mẹ nói! Tư Tư! Nhìn VM kìal
Cái Đuôi đang ôm súng trường ống sắt, hưng phấn lắc lắc cánh tay nói.
- 37 bạc! Chúng ta giàu rồi!
- Phải không? Tôi cũng nhận được.
Nhìn VM với vẻ mặt kinh ngạc.
- Thì ra chỉ cần tham gia là có phần, tuy nhiên tại sao tôi chỉ có 21 bạc...
- Khẳng định là bởi vì Tư Tư không có xông nhanh như Đuôi.
Nhìn Cái Đuôi dương dương đắc ý, Tư Tư sờ sờ cằm.
- À, không chừng. Thật đúng là có thể vì cái này.
Phía bên kia.
Lão Bạch mặc trọng giáp, đi về phía ba người khác của tiểu đội Ngưu Mã, hưng phấn nói với các chiến hữu.
- Sảng khoái rồi! Cái búa đó quả thực là vô địch! Bức tường khiên vừa mở ra, súng máy nòng hay súng trường, đạn gì cũng không xuyên qua được!
- Dù sao cũng là vũ khí của quản lý đại nhân.
Dạ Thập cõng súng trường bắn tỉa, cười hắc hắc nói.
- Lão Bạch, khôi giáp này mua đáng giá rồi. - Ai, nếu có thể mua thì tốt rồi.
- Đừng nghĩ nữa, loại vũ khí phá hư cân bằng này, cho dù có thể mua được tám phần cũng đắt đến thái quá.
Thuận miệng trả lời Lão Bạch một câu, Phương Trường nhìn chằm chằm VM, như có điều suy nghĩ nói.
- Nói ra, thanh toán nhiệm vụ lần này còn rất nhanh, bên tôi lại có thể có 111 bạc.
- Đã quyết toán rồi sao? Nhanh như vậy sao... Mẹ ơi! Tôi có 144 bạc ở đây!
Nhìn con số hiện ra trong VM, Dạ Thập đều trợn tròn mắt.
Cuồng Phong thử phân tích:
- Có lẽ là bởi vì cậu dùng súng bắn tỉa tiêu diệt một người? Tôi chỉ có 107 bạc, không khác gì Phương Trường.
Phương Trường đăm chiêu gật đầu, nói.
- Hẳn là, các cậu mở danh sách thanh toán của trang nhiệm vụ đã hoàn thành xem, bên trong có chỉ tiết nguồn gốc của mỗi một khoản thưởng nhiệm vụ. Tôi bên này có thể nhìn thấy có hai bộ phận phần thưởng, một là phần thưởng nhiệm vụ treo thưởng, còn có một là phần thưởng nhiệm vụ chiến trường.
- Giống như thế, tay súng bắn tỉa chúng ta giết chết lúc trước, tiền thưởng và điểm cống hiến dựa theo mỗi người 25%, tính vào nhiệm vụ treo thưởng. Trong khi đó, tay súng bắn tỉa là mục tiêu đe dọa cao, và hắn đã cung cấp cho chúng ta 50 điểm chiến trường, được tính vào nhiệm vụ chiến trường.
Trên mặt Dạ Thập nổi lên một tia giật mình:
- Thì ra là như thế... Nhưng mấy tên quái tinh anh ký hiểu đỏ bị đánh chết thì sao? Thật khó để phân biệt ai đã giết nó.
Phương Trường:
- Đúng vậy, cho nên mấy tên quái tinh anh ký hiểu đỏ bị đánh chết trong đoàn đội chiến, tất cả đều tính vào tổng lợi nhuận của nhiệm vụ chiến trường, căn cứ vào điểm chiến trường tiến hành phân chia.
- Ví dụ như cậu xem phần thưởng nhiệm vụ treo thưởng của cậu, đều giống như chúng ta, nhưng điểm chiến trường cao hơn chúng ta một chút, cho nên lợi nhuận cũng cao hơn chúng ta một chút.
Tổng lợi nhuận của nhiệm vụ chiến trường bao gồm nhiều loại, chủ yếu dựa trên chiến lợi phẩm và độ khó của chiến dịch. Mặc dù 'Đất Chết OLkhông công khai công thức tính toán thu nhập chiến trường cụ thể, nhưng người chơi vẫn có thể cảm nhận được sự khác biệt rõ ràng trong đó.
Ví dụ như cơ bản nhất, điểm cống hiến của phòng ngự chiến lợi nhuận cao hơn so với chiến đấu tiến công, tiền bạc của chiến tranh tiến công thu được cao hơn phòng ngự chiến. Lợi nhuận đánh quân đoàn cao hơn so với đánh kẻ cướp đoạt, lợi ích đánh người cao hơn so với đánh dị chủng.
Vẻ mặt Lão Bạch đầy kinh hỉ nói:
- Tôi là 171 bạc... Trâu bò! Vừa rồi ở phía trước mở thuẫn, lại có thể tăng thêm 50 điểm chiến trường cho tôi.
Nghe tiểu đội Ngưu Mã thảo luận, người chơi xung quanh đều là vẻ mặt hâm mộ.
Trong bọn họ đại đa số đều là 50 bạc, ít có người có thể đến 70 thậm chí là 80 bạc, đó đều là Tie 2 thậm chí là Tie 1 thang đội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận