Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 343: Làm người ảnh hưởng khắc sâu người quản lý (3)

Chương 343: Làm người ảnh hưởng khắc sâu người quản lý (3)Chương 343: Làm người ảnh hưởng khắc sâu người quản lý (3)
Bất kỳ bước đột phá nhỏ nào cũng được tích lũy bởi hàng ngàn chủ đề và hàng chục ngàn thành tựu thử nghiệm. Mà tương đương biến tích lũy thành chất biến, cụ thể đến trên người một hạng mục kỹ thuật trưởng thành, trong đó càng chứa đựng hàng vạn đột phá nhỏ.
Vì vậy, mở hộp bí ẩn.
Ít nhất hộp bí ẩn mở ra một cái gì đó có thể được sử dụng ngay lập tức.
Có súng pháo mới có lương thực, có lương mới có người, có người mới có thể phát triển công nghiệp, mở rộng địa bàn, nhặt rác xa hơn. Chờ điện mỏ đầy đủ, năng lực sản xuất cũng đi lên, mới phối hợp với khoa học kỹ thuật gì đó.
Nếu không ai đến cũng đều không dễ dùng.
Sở Quang:
- Phương diện đãi ngộ không có vấn đề gì, ở chỗ chúng tôi một ký gạo cần... À, 10 đồng. Vì vậy, chuyển đổi, tôi nghĩ rằng tỷ giá hối đoái hợp lý là 1CR cho 5 đồng.
Sở Quang vốn định nói 2CR đổi 1 tệ.
Nhưng nghĩ lại, lại đổi một cách nói EQ cao.
Nhưng không ngờ vị bằng hữu quân nhu quan này tuyệt không cảm tình, lắc đầu nói.
- Quản lý tiên sinh, lời nói của tôi có thể có chút trực tiếp, đội trưởng chúng tôi là một người thô lỗ, quả thật không hiểu những thứ này, nhưng ngài cảm thấy tôi cũng không hiểu sao?
- Chúng ta vẫn đừng gây phiền toái cho nhau, huống hồ đổi lấy tiền của nhau cũng không có ý nghĩa gì, chúng ta không có khả năng ở lại nơi này. Tất cả tiền chúng ta trả trực tiếp cho ngài theo tiêu chuẩn tiền lương theo 1 giờ 1CR, và bao nhiêu tiền bạc mà ngài dự định trả cho cư dân của ngài, đó là vấn đề của ngài, và chúng ta sẽ không can thiệp.
- Đối với vấn đề mà ngài nêu ra CR không thể lưu thông bình thường, chúng ta đã giải quyết nó cho ngài. Danh sách trong tay ngài là đồng nghiệp phòng hậu cần của chúng ta tổng kết qua đêm. Tôi tin rằng các vật tư được liệt kê ở trên chắc chắn sẽ phong phú hơn bất kỳ đội ngũ thương mại nào mà ngài đã nhìn thấy ở đây, ngài cảm thấy thế nào? Tóm lại một câu, anh không thể lừa dối ông đây đâu.
Thích trả cho người của anh bao nhiêu tiền lương theo giờ thì cho bấy nhiêu, dù sao chúng ta chỉ cho như vậy.
Mọi thứ đều là giá thành bán cho các anh, đã đủ lương tâm rồi.
Sở Quang đã bán hàng nhiều năm, đương nhiên có thể nghe hiểu ý của anh ta, trên mặt lộ ra nụ cười ngượng ngùng.
- Vậy cũng được.
Vốn hắn còn muốn nói, người của hắn (người chơi) lương tối thiểu theo giờ là 1 bạc, đổi lại hẳn là 2CR. Nhưng không ngờ người ta còn rất thông minh, căn bản không muốn tiền của hắn.
Thấy Sở Quang tỏ vẻ khẳng định thái độ, Lý Đức cẩn thận nhìn hắn nói.
- Vì vậy, tôi có thể nghĩ rằng chúng ta đã đạt được sự đồng thuận?
Hôm qua Lu Yang cũng khoe khoang với anh ta, nói rằng người quản lý nơi trú ẩn 404 là một người rất sảng khoái, họ chỉ mất chưa đầy mười phút để đạt được sự đồng thuận.
Hiện tại xem ra, không phải tên này sảng khoái, mà là đội trưởng bọn họ quá sảng khoái...
- Đạt thành một nửa.
Sở Quang gật gật đầu, tiếp tục nói.
- Đội trưởng của các anh đã hứa với tôi, sẽ cung cấp chỗ ở cho người của chúng tôi. Sau tất cả, khoảng cách 10 km từ chúng tôi đến các anh, người dân của tôi không thể lãng phí quá nhiều thời gian trên đường mỗi ngày. Và ăn, đây cũng là một vấn đề lớn.
Vốn nghe được câu 'Đạt được một nửa' phía trước, Lý Đức còn đang sờ thuốc hạ huyết áp trong túi, khi nghe được nửa câu sau hắn mới thả lỏng thần kinh.
Đây là một yêu cầu hợp lý.
- Xin ngài hãy yên tâm, chúng tôi đã xây dựng một trại tạm thời cho công nhân của ngài, mặc dù không thể so sánh với sự thoải mái và thuân tiện ở trong nơi trú ẩn, nhưng không có vấn đề gì với tránh mưa gió và giữ ấm. Bữa ăn cũng hãy yên tâm, chúng tôi sẽ chuẩn bị cho các anh một nhà bếp di động, theo tiêu chuẩn 1CR mỗi bữa ăn để phục vụ ba bữa ăn một ngày.
Sở Quang gật gật đầu, như có điều suy nghĩ nói.
- Mỗi bữa ăn 1CR, sau đó một ngày là 3CR?
Lý Đức hơi sửng sốt một chút, cẩn thận gật đầu.
- Ách, đúng vậy tiên sinh.
Trên mặt Sở Quang lộ ra tươi cười.
- Theo tiêu chuẩn 3CR mỗi người một ngày, các anh có thể đưa tiền trực tiếp cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ tập trung vào việc mua sắm và chuẩn bị thức ăn của riêng mình. Như vậy cũng không cần các anh chuẩn bị nhà bếp di động cái gì, cho chúng tôi một ít nồi dùng để nấu cơm là được, anh cảm thấy thế nào?
Vẻ mặt Lý Đức đầy ngây thơ.
Điều này cũng được??
Chẳng qua, anh ta không lập tức phát biểu ý kiến, mà ở trong lòng yên lặng tính toán chỉ phí một chút.
Nếu muốn triển khai nhà bếp di động trong trại của những công nhân này, chỉ phí thực tế hàng ngày ít nhất là 1000CR, trong trường hợp ăn dỡ vẫn phải cãi nhau.
Trước đây khi họ hợp tác với thổ dân, họ đã gặp một vấn đề tương tự.
Theo tiêu chuẩn 3CR mỗi người mỗi ngày, 200 người là 600CR, chỉ phí trực tiếp cắt giảm 40% và không có rủi ro.
Lý Đức quyết đoán gật đầu đồng ý.
- Được!
Sở Quang cũng quyết đoán vươn tay phải ra.
- Thành giao!...
Sau khi đạt được sự đồng thuận, hai bên nhanh chóng xây dựng hợp đồng giấy trắng mực đen, ký tên riêng của họ trên đó, và nhấn dấu tay thay vì con dấu công cộng.
Giờ khắc này, Lý Đức cuối cùng cũng cảm nhận được, đội trưởng đánh giá sảng khoái đối với vị quản lý này. Thật vậy.
Hiệu quả của anh ta rất ấn tượng.
Ở lại chỗ này thật sự khuất tài...
La Hoa làm người phụ trách văn phòng ở lại, Lý Đức dưới sự hộ tống của Ngãi Tư xuất phát, trở về điểm đón xe ở cổng công viên đất ngập nước.
Sau đó cô sẽ trở vê căn cứ tiền đồn, cùng La Hoa hai người lợi dụng tài liệu mang đến, xây dựng một doanh trại đơn giản làm văn phòng.
- Điều kiện nơi này cũng quá đơn sơ. Họ vẫn đang sản xuất sắt thép bằng cách sử dụng phương pháp sản xuất thép ban đầu.
Nhìn ống khói lớn ở phía nam, La Hoa nhịn không được cảm khái một câu.
Ngải Tư ngược lại không đánh giá những cơ sở này, chỉ yên lặng một hồi rồi nói.
- Người kia rất mạnh.
- Rất mạnh?
- Ừm, là người thức tỉnh, đại khái đã đến giai đoạn đầu tiên.
- Cái nào?
La Hoa tò mò ngẩng đầu nhìn xung quanh, phát hiện cư dân nơi trú ẩn xung quanh còn không ít.
Những người này cũng tò mò nhìn bọn họ, không biết đang xem cái gì.
- Người lúc trước nói chuyện với các anh.
- Cô nói người quản lý của bọn họ?
La Hoa lộ ra vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Nhưng tôi nhớ rõ thức tỉnh không phải là đến ——
- Trải qua vô số khảo nghiệm sinh tử, ít nhất đi qua một lần ở Quỷ Môn quan.
Trên mặt Ngải Tư vẫn không chút thay đổi, nhưng trong đồng tử lại mang theo một tia cẩn thận, hiếm thấy nói thêm một câu.
Có vẻ như đánh giá của đội trưởng là chính xác. - Người kia rất mạnh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận