Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 145: Khắc tỉnh của đỉa nước đột biến (2)

Chương 145: Khắc tỉnh của đỉa nước đột biến (2)Chương 145: Khắc tỉnh của đỉa nước đột biến (2)
130 kg thịt hun kosi cộng với 10 kg cá hun khói đổi lấy được 10 kg muối thô, 10 khẩu súng trường ổ quay, hai túi lớn.
Đối với lần giao dịch này, bản thân Sở Quang vẫn rất hài lòng.
Tất nhiên, cũng là thời cơ vừa đúng lúc.
Sắp vào trời đông giá rét, ai có thức ăn thì người đó có quyền, hơn nữa tất cả thú săn đều đi ngủ đông, thỉnh thoảng bắt được vài con thú hoang thì ném nó vào tuyết là có thể bảo quản, xem ra muối không quan trọng như thế.
Tuy nhiên đợi đến mùa xuân năm sau, thì lại là một tình huống khác.
Suy cho cùng làm thịt sấy khô trong mùa xuân mùa hè, không dùng một chút muối nào mà muốn để được đến mùa đông, ít nhiều cũng hơi kỳ lạ.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, đến thời điểm đó, trạm tiền đồn còn cần dựa vào việc mua thức ăn để kiếm tiền sao?
Sở Quang cảm thấy không hẳn.
Tóm lại, 130 kg thịt hun khói và 10 kg cá hun khói đối với Sở Quang mà nói, giá thành sản xuất chỉ bằng 60 - 80 đồng bạc mà thôi.
Cho dù là tính theo giá thu mua của các vựa nông sản, chẳng qua cũng chỉ 140 đồng bạc mà thôi.
Tuy nhiên, hiện nay các người chơi đều đang bán trực tiếp thú săn cho các vựa nông sản, tạm thời họ chưa tự tay giết thịt con mồi hay hun khói thịt, vậy nên dùng trực tiếp giá thành sản xuất để tính toán sẽ phù hợp hơn.
Thật ra thì bất luận là tính theo giá nào cũng không quan trọng
Suy cho cùng Sở Quang bây giờ lại có thêm 500 kg xu trò chơi tương tự.
"Tiền" đối với người thân là quản lý như anh mà nói, thực sự chỉ là một con số mà thôi.......
Một mình đem những đồng xu này vác vào chỗ lánh nạn, đặt trong một căn phòng trống không có người, nhìn những đồng tiền lấp lánh sáng bóng này, gương mặt của Sở Quang không nhịn được hiện lên một nụ cười đắc ý.
Giá mà có thể đem toàn bộ chúng đổi thành đồng chip thì tốt rồi.
Đừng nói áo giáp trợ lực, mua một chiếc máy bay chắc cũng đủ chứ nhỉ?
Nếu như có người bán ...
Tiền không đi vào lưu thông thị trường thì chẳng có ý nghĩa gì.
Sở Quang chỉ ngắm nhìn kiệt tác của mình một lúc, sau đó xoay người rời khỏi chỗ lánh nạn, trở lại mặt đất, bắt đầu nghiền ngẫm chiếc lọ thủy tỉnh mà anh ta nhận được từ tên thương nhân họ Tôn kia.
Những con kiến to bằng nắm tay, túm tụm lại thành một đám trong lọ thủy tinh, vùng vẫy chân và các cọng râu một cách lung tung, tìm lối ra.
Trong số chúng có một con kiến lưng sắt mặt hướng ra ngoài hoạt động mạnh mẽ nhất, đang dùng cái càng hình chiếc kìm nhọn của mình để gõ liên tục vào thành trong của lọ thủy tinh.
Tuy nhiên, mặt cong bên trong của lọ thủy tỉnh thật sự quá trơn, căn bản không tìm thấy điểm chịu lực để mà gặm, cho dù lực cắn có mạnh hơn nữa cũng vô tích sự, chỉ có thể đối mặt với "bức tường" trong suốt mà lo lắng.
Sở Quang không hề hứng thú với côn trùng, nhưng anh muốn biết rốt cuộc làm thế nào mà đám vật nhỏ bé này lại trở thành thiên địch của đỉa nước đột biến.
Phải biết rằng, ngay cả những con ấu trùng của đỉa nước đột biến cũng lớn hơn nhiều so với kích thước của chúng.
Và thế là Sở Quang đi tìm những người câu cá bên hồ, mượn một con ấu trùng đỉa nước đột biến, sau đó chọn một con kiến lưng sắt trông có vẻ cường tráng có sức sống, cho cả hai chúng nó cùng vào bên trong một cái lọ.
Chuyện thú vị đã xảy ra rồi.
Đỉa nước đột biến không hề tấn công con mồi trước mặt ngay lập tức, mà đưa miệng về phía trước thăm dò.
Nhìn thấy mép của cái miệng sắp kề với con kiến lưng sắt, kết quả đỉa nước đột biến đột ngột co lại ngay lập tức như chạm phải công tắc điện, ngay sau đó vặn vẹo thân hình tròn trịa, bám sang bên kia của chai , như thể đang trốn tránh thứ gì đó vậy.
Mà con kiến kia cũng rất thú vị, dường như cũng đã ý thức được ở gần mình có một tên †o lớn ghê gớm.
Tuy nhiên nó không hề hoảng sợ chút nào, không tấn công ngay lập tức, cũng không quay đầu chạy thoát thân, mà vừa đi vòng quanh bên trong chai, đồng thời ngoe nguẩy chiếc râu trên đầu.
Đây là đang làm gì vậy?
Chẳng lẽ...
Sở Quang đang ngồi xổm trên mặt đất quan sát, vuốt vuốt cằm, trên mặt đột nhiên lộ ra một chút bừng tỉnh.
"Ra là như vậy..."
"Chắc là nó đang tìm kiếm đồng bọn."
Dường như anh đã đoán được nguyên nhân vì sao loài kiến này lại có thể khắc chế được đỉa nước đột biến.
Vậy mà ngay khi Sở Quang chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo để kiểm chứng phỏng đoán của mình, những người chơi cách đó không xa cũng đang nhìn về phía này và xì xào bàn tán.
"Quản lí đang làm gì vậy?"
"Không biết nữa, hình như đang chơi với lũ kiến."
"Tôi thấy anh ta tìm những người câu cá lấy đi một con ấu trùng đỉa nước, chẳng lẽ muốn xem kiến và đỉa đánh nhau sao?"
"Đù, làm thế nào mà có một sở thích kỳ lạ như vậy được?!"
Nha Nha đang ôm một đống nấm trên tay đi về phía vựa nông sản, vừa hay nghe thấy cuộc trò chuyện của những người chơi gần đó, sống lưng lạnh toát, không nhịn được rùng mình một cái.
Đỉa, đỉa nước?
Sao mà lại có người chơi cái thứ kinh tởm như vậy? ! Chuyện này cũng quá đáng sợ rồi đấy .......
Bạn cần đăng nhập để bình luận