Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 460: Hắc Xà dong binh đoàn! Vong! (3)

Chương 460: Hắc Xà dong binh đoàn! Vong! (3)Chương 460: Hắc Xà dong binh đoàn! Vong! (3)
- Căn cứ theo tin tức từ sòng bạc trung ương, hôm nay xem chương trình của chúng ta đặt cược không ít. 15 phút sau, chúng ta phát sóng tin tức này, cậu đã sẵn sàng.
Nói xong, hắn xoay người rời khỏi phòng thu âm, thuận tay đóng cửa lại.
Mặt Hans trắng bệch, tay nắm thông cáo báo chí bóp chặt thành nắm đấm.
Tuy rằng cũng không phải đám lính đánh thuê do hắn thuê, Pritt cũng không phải người quen hoặc bạn bè của hắn, nhưng cách đây không lâu, hắn mới đặt 500 thẻ bạc cho việc đoàn lính đánh thuê Hắc Xà sẽ chết hai người.
Đây là mức lương cả tuần của hắn.
Nếu báo cáo này là đúng, hắn sẽ hít gió đông trong tuần này.
- Đám ngu ngốc kia thành sự không có bại sự có thừa, thật là mất mặt, tất cả đều xuống địa ngục đi! Tốt hơn là không bao giờ trở lại!
Hans hùng hùng hổ hổ vặn thông cáo báo chí thành một cục tròn, ném vào thùng rác.
Hắn quyết định viết lại một bản, chửi bới đám nhà quê ở vùng ngoại ô phía bắc lấy nhiều hiếp ít, không nói võ đức. ...
Cách ga tàu điện ngâm Garden Street km.
Sở Quang mặc bộ ngoại cốt ngồi trên băng ghế dự bị bên đường, nhìn ra chiến trường khói thuốc súng thông qua máy bay không người lái Chim Ruồi đã kết nối VM.
Người chơi đã lao đến lối vào ga tàu điện ngầm, từ khi đến chiến trường đến khi giành được ga tàu điện ngầm, trước sau chỉ mất chưa đầy một khắc đồng hồ.
Ngoại trừ người chạy trốn vào ga tàu điện ngầm, ba tên lính đánh thuê khác đều chết dưới súng loạn xạ của đám người chơi nhỏ của hắn.
Lối vào nơi trú ẩn 117 nằm ở giữa đường hầm.
Nơi đó hầu như không có nơi trú ẩn có thể lợi dụng, có thể dự liệu chính là, những lính đánh thuê kia nhất định sẽ bảo vệ lối ra nơi trú ẩn.
Khóe miệng nhếch lên một nụ cười thản nhiên, Sở Quang đưa tay cầm chiến chùy tựa vào một bên, từ trên ghế dài đứng lên. - Rốt cục đến phiên mình lên sân khấu. ...
Dưới mặt đất.
Trong đường hầm của ga tàu điện ngầm Garden Street.
- Chết tiệt! Đội C đã biến mất, bây giờ chúng ta phải dựa vào chính mình thôi!
Nghe tiếng tạp âm truyên đến từ kênh thông tin, .Jerry tức giận mắng một tiếng, đặt súng trường trong tay ở cầu thang bên cạnh đường hầm.
Đây là hầm trú ẩn duy nhất có thể được sử dụng trong đường hầm.
Đội trưởng lưu bọn họ lại, một người đi vào nơi trú ẩn 117. Là đội trưởng của tiểu đội B, hắn nhận được mệnh lệnh bảo vệ lối vào bằng mọi giá.
Tuy nhiên, ngay cả với hai khẩu súng máy hạng nhẹ và hai ống phóng tên lửa, nó vẫn không thể mang lại cảm giác an toàn đầy đủ cho mình.
Họ không có quân tiếp viện.
Tấn cả những gì còn lại ở đây là người cuối cùng.
Mà căn cứ vào tình báo mà tiểu đội C cung cấp, bọn họ đối mặt sẽ là binh lực gấp mười lần. Jerry thậm chí không chắc chắn liệu đạn dược bên mình có đủ kiên trì cho đến khi trưởng đoàn đi ra khỏi nơi trú ẩn hay không.
Tại thời điểm này, một âm thanh ồn ào phát ra từ đầu kia của đường hầm.
Không chỉ Jerry, trái tim của tất cả mọi người đã nâng lên cổ họng.
Một bóng người xuất hiện trong đường hầm.
Hắn mặc cương giáp, trong tay mang theo một thanh chiến chùy, giống như khiêu khích chỉ về phía bọn họ.
Khi nhìn thấy bóng người xuất hiện trong đường hầm trong nháy mắt, .Jerry cơ hồ là dùng hết khí lực toàn thân, tức giận gầm lên.
- Khai hỏal
—-|
Đạn đạo màu vàng cam đổ xuống hai bên đường hầm, bắn về phía người đàn ông như một cái kéo, tạo thành một mạng lưới hỏa lực dày đặc. Tuy nhiên, một cảnh tượng nghẹn họng đã xảy ra.
Trong nháy mắt mấy trăm viên đạn trút xuống, tựa như bắn vào một bức tường vô hình, căn bản một chút phản ứng cũng không có.
Thậm chí không có một tia gợn sóng nào lóe lên cải
Một tay cầm búa đổi thành hai tay, Lão Bạch ở giữa cơn bão, hưng phấn lớn tiếng hét lên.
- Mẹ kiếp! Cái búa này cũng quá trâu bò!
Vài phút trước, quản lý đại nhân đưa thanh chiến chùy này cho hắn, cũng nói cho hắn biết chỉ cần ấn nút trên tay cầm, nhắm cây búa ngay địch nhân, bày ra động tác trào phúng là được.
Trước khi tiến vào đường hầm, Lão Bạch còn lo lắng mình có thể chống đỡ được hay không, nhưng hiện tại xem ra loại lo lắng này thuần túy là dư thừa.
Lá chắn khí nitơ từ đỉnh chiến chùy mở ra, giống như một chiếc ô trong suốt, thổi bay tất cả đạn bắn ra ngoài.
Lưới hỏa lực kia nhìn như hung mãnh, lại không sờ được thiết giáp của hắn một chút!
- Nào nào, dùng thêm chút lực đi.
- Tụi mày chỉ có chút năng lực này à? Chưa ăn trưa hả?
Lão Bạch không xác định, tiếng phổ thông không chuẩn của mình, đám quái tinh anh này có thể nghe hiểu hay không, càng không xác định bọn họ bị tiếng súng bao phủ có thể nghe thấy hay không.
Nhưng nó không quan trọng.
Đẹp trai ngầu lòi là được.
Nhiệm vụ sảng khoái như vậy, làm ơn thêm thêm mấy đợt!
Nhìn 'quái vật' đứng ở giữa hỏa lực không chút nhúc nhích, .Jerry trong lòng sợ hãi, vội vàng chỉ huy thủ hạ nâng ống phóng tên lửa lên.
Nhưng người mang theo ống phóng rocket còn chưa bóp cò, một viên đạn uy lực có thể so với đạn pháo, đã xé nửa người trên của hắn thành mảnh nhỏ. Jerry ngây ngẩn cả người.
Tuy nhiên chỉ chỉ một giây, hắn đã phục hồi tinh thần lại vài biết đã xảy ra chuyện gì, sắc mặt trong nháy mắt đột biến.
Súng trường Gaussl
Những tên dân ngèo ở nông thôn vùng ngoại ô phía bắc này lại có súng trường Gaussl
Cũng không có lưu lại thời gian cho đám lính đánh thuê này suy nghĩ đối sách.
Nhìn Lão Bạch thành công hấp dẫn hỏa lực đối diện, Sở Quang thu hồi súng trường Gauss, quyết đoán đưa tay vào miệng thổi còi.
Tiếng còi chói tai vang vọng trong đường hầm.
Tiếng kêu sát chói tai nhức óc đồng thời vang lên, những người chơi cắm lưỡi lê vào, giống như nước lũ vỡ đê, từ đài trạm vọt tới đường hầm.
- Giết đi!
- Tiến lên!
- DeMarcial
- Vì quản lý đại nhân.
- Nghiền nát bọn họi
Màng nhĩ bị tiếng hô kia chấn động đến đau đớn.
Nhìn từng đạo hàn mang từ trong bóng tối giết tới, trong lòng .Jerry tràn ngập hoảng sợ, ý chí không thể khống chế dao động.
Mà giờ phút này, quái vật mặc trọng giáp, mang theo chiến chùy xung phong kia, đã vọt tới trước mặt bọn họ. Chỉ thấy hắn giơ tay lên nhẹ nhàng vung lên, liền đánh bay một gã xạ thủ ra ngoài.
Đánh giáp lá cà, vật lộn bắt đầu.
Một gã lính đánh thuê vừa mới rút dao găm ra, liền bị vô số lưỡi lê đâm tới đâm thành cái rây.
Xong rồi.
Hoàn toàn kết thúc. Cho dù đội trưởng của bọn họ, lái thiết giáp động lực đi ra cứu vớt bọn họ, cũng không có khả năng từ nơi này phá vòng vây.
Hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, Jerry nhanh chóng vứt bỏ vũ khí trong tay, hai tay giơ lên đỉnh đầu, quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ.
- Mau dừng tay!
- Chúng ta đầu hàng!
-... Nơi này là đài phát thanh thành Cự Thạch, hiện tại thông báo một tin tức, đoàn lính đánh thuê Hắc Xà trên đường chấp hành nhiệm vụ ở ngoại ô phía bắc thành phố Thanh Tuyền, xảy ra xung đột cùng người sống sót nơi đó. Mặc dù trung đoàn trưởng Pritt và các anh em của ông ấy chiếm ưu thế tuyệt đối cả vê chiến thuật và trang bị, thật không may, họ đã gặp phải một nhóm những kẻ vô sỉ với việc lấy nhiều bắt nạt ít.
- Lính đánh thuê đóng quân gần ga tàu điện ngầm đã chiến đấu dũng cảm, nhưng cuối cùng vẫn bị biển người nhấn chìm. Hiện tại lối vào ga tàu điện ngầm đã bị kiểm soát bởi nhà lãnh tụ đám nhà quê ở vùng ngoại ô phía bắc, trưởng đoàn Pritt và những người còn lại phải lùi lại vào ga tàu điện ngầm để tìm lối thoát khác.
- Đài phát thanh sẽ tiếp tục theo dõi tình hình gần ga tàu điện ngâm Garden Street, chúng ta hãy cầu nguyện cho đoàn trưởng Pritt trong ba giây, hy vọng anh ấy có thể sống sót trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận