Trò Chơi Này Cũng Quá Chân Thật

Chương 454: Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước tại hậu (2)

Chương 454: Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước tại hậu (2)Chương 454: Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước tại hậu (2)
Thời gian chỉ là cho đến trưa.
Cách công viên đất ngập nước khoảng 4 km, lối vào ga tàu điện ngầm Garden Street, mùi thuốc súng chói chang tràn ngập đường phố, ngay cả gió bắc gào thét cũng không thổi tan được.
Một đám người chơi nhỏ vui vẻ, thuần thục lặp lại công việc ngày hôm qua —— kéo quái, châm thuốc nổ, kiểm kê chiến quả, bận rộn nhiệt huyết ngất trời, vô cùng vui vẻ.
Ngoại trừ hai người không có niềm vui.
Một là Chuột Đồng và một là Muỗi.
Hai 'quản đốc thuê' một lớn một nhỏ này, để quét sạch lối vào ga tàu điện ngầm đến cổng nhà ở số 117, trước sau đã đặt hơn 400 bạc, đều mua hai khẩu súng trường LD-47.
Nếu hôm nay không thể vượt qua nhiệm vụ này, bất kể là từ thời gian hay chi phí mà nói, đều rất khó nói phần thưởng 1200 bạc này có đáng giá hay không.
- Có lẽ chúng ta nên học theo đám người Phương Trường lão ca.
Nhìn Chuột Đồng đứng bên cạnh, Muỗi mặt mày ủ rũ nói.
- Ngày hôm qua tôi và Lão Bạch trò chuyện một lát, khi họ thông qua di chỉ nhà kính, căn bản không cần nhiều người đi chất đống, tuy rằng tốn một ít đạn dược, nhưng tính ra chỉ phí cũng không cao hơn chúng ta bao nhiêu.
Chuột Đồng lắc đầu nói.
- Muỗi ca, nói lời này là sai, anh nghĩ rằng họ đang chia sẻ tâm đắc trò chơi với ngươi, không biết rằng họ chỉ đang khoe khoan thôi à. Chiến thuật ưu tú? ngưAnhơi cũng không nhìn vào cấu hình của đội của họ. Một bộ ngoại cốt của người quản lý, một thanh cung composite cơ khí mạnh nhất toàn bộ server, hệ trí tuệ có một cánh tay robot còn có sức mạnh hơn cả hệ lực lượng, cùng với... Hệ cảm giác có level cao nhất trong toàn bộ server.
- Đội hình lục giác này, anh thảo luận với họ về chiến thuật gì? Một mình bọn họ có thể xung phong tất cả cửa ải, cam đoan mình không chết chính là kiếm máu. Nếu chúng ta học đấu pháp của bọn họ, nhiệm vụ này có thể kéo dài đến tháng sau. Nghe tôi nói, trang bị không đủ, phải dùng biển người để lắp, không có đường tắt để đi! - Tôi hiểu sự thật.
- Nhưng vẫn đặc biệt hâm mộ.
Vẻ mặt hâm mộ ghen tị hận, Muỗi nhịn không được la hét một tiếng.
- Không! Đám Âu Hoàng đáng ghét này!
Chuột Đồng cũng gật đầu, đồng ý nói.
- Phải không? Bây giờ anh đã hiểu tầm quan trọng của sự cân bằng chưa?
Công kích của tay máy kia không hợp lý, vật ném trên tay hắn sắp biến thành đạn pháo rồi, đám lập trình thật sự đã suy nghĩ đến cảm thụ của người chơi hệ lực lượng chưa? Còn có cung composite cơ giới kia, uy lực so với súng còn mãnh liệt hơn, có thể xuyên giáp có thể ném vật liệu nổ, đạn dược còn tiện nghi, không gọt một đao là hợp lý sao.
Đương nhiên, nếu như làm xong nhiệm vụ của nơi trú ẩn số 117, có thể thưởng cho hắn một bộ trang bị cùng cấp bậc thậm chí còn trâu bò hơn, vậy coi hắn cái gì cũng không nói.
Tôi mặc kệ, dù sao Âu Hoàng cũng không tới phiên tôi thì chính là màn đen.
Trương Hải lúc trước phụ trách kéo quái, cuối cùng cũng đối chiếu xong chiến quả của mình, lúc đi tới vừa rồi nghe được đối thoại của hai người.
Tuy rằng hoàn toàn không hiểu, nhưng hắn vẫn hưng phấn góp thêm một câu.
- Biển người làm việc vĩnh viễn là thần.
- Đừng ca khúc khải hoàn, người mới như cậu góp vui cái gì, quản tốt việc của mình đi, hiểu chưa?
Muỗi đang hâm mộ đám chó kia nên không muốn nói nhảm, nhét từng đồng xu vào tay hắn.
- Cầm đi! Không cần phải tìm nữa!
Trương Hải đếm một cái, một đồng tiền không kém, hắc hắc cười nói.
- Cảm ơn ông chủ! Chúc ông chủ giàu có!
Nghe được câu này phát tài, Muỗi bị kích thích, mí mắt lại nhảy dựng lên một trận mãnh liệt.
Làm giàu? Nếu tiếp tục chơi như vậy đừng nói là phát tài, hắn cũng sắp phá sản.
Nhìn ra nỗi đau của, Chuột Đồng đồng cảm thở dài, nhẹ nhàng võ võ bả vai hắn.
- Cố lên, chiến thắng đang ở ngay trước mắt. Tôi có dự cảm, tiền đồ của nhiệm vụ này chưa chắc yếu hơn di chỉ nhà kính, đến lúc đó khẳng định có thể kiếm về!
Muỗi đưa mắt nhìn lên trời, thở dài một tiếng.
- Chỉ mong như thế...
Trên thực tế, câu nói kia của Chuột Đồng lão huynh, cũng không hoàn toàn là đang an ủi hắn, thắng lợi quả thật đã ở trước mắt.
Vòng này giết chết đám gặm nhấm có sáu mươi bảy con, so với ngày hôm qua đã ít hơn rất nhiều, mà cái tên Trương Hải người chơi mới hệ nhanh nhẹn kia, lần này ở phía dưới kéo quái thời gian so với ngày hôm qua dài hơn không chỉ gấp đôi, rất hiển nhiên mật độ dị chủng đã không còn cao như mấy ngày trước.
Chuột Đồng trong lòng đánh giá, tình huống lạc quan, nhiều nhất lại thêm hai vòng nữa, hẳn là có thể xử lý xong nhiệm vụ này.
Đúng lúc đến giờ ăn trưa, những người chơi nhỏ tham gia hướng dẫn nghỉ ngơi một chút, đi vào cửa hàng bỏ hoang ở một bên đường, dùng than củi mang đến cùng cành cây nhặt được đun sôi nồi nước.
Nhóm người chơi mới muốn tiết kiệm tiền mua trang bị, phần lớn không nỡ mua tiếp tế rất đắt tiền, mang theo lương khô chủ yếu là bánh lúa mạch xanh, hoặc là bánh nướng làm †ừ khoai sừng dê.
Loại lương khô này tuy rằng không có dinh dưỡng gì, hương vị cũng rất bình thường, nhưng hơn ở chỗ thuận tiện. Bất kể là ném nồi nấu thành bột nhão, hay là trực tiếp ôm gặm, đều có thể lấp đầy bụng.
Khi bụng đói sẽ có debuff hạ đường huyết, ảnh hưởng đến đầu ra, người chơi chuẩn bị chờ sau khi ăn lương khô, lại bắt đầu đợt tấn công tiếp theo.
Nhưng giờ phút này, vô luận là Chuột Đồng hay là Muỗi lão ca đều không chú ý tới, ngay trên con đường cách ga tàu điện ngầm Garden Street chỉ một con đường, một đám lính đánh thuê vũ trang hạng nặng đang lặng lẽ tiến vào khu vực này.
Nhân số bọn họ không nhiều lắm, chỉ có tám người, trang bị tuy rằng không tính là loại tỉnh nhuệ nhất, nhưng so với đám tán binh lưu thông trên Đất Chết thì mạnh hơn không chỉ một chút nửa điểm. Bọn họ không chỉ trang bị vũ khí tự động, trong đó trên lưng hai người còn đeo bazooka to như cái đùi, hỏa lực tương đối dồi dào.
Nhìn ra được, ông chủ của bọn họ đã bỏ vốn, rút ra bài học thất bại lần trước, chẳng những thuê lính đánh thuê đoàn mạnh hơn, hơn nữa còn mua vé máy bay khứ hồi bắc ngoại ô cho nhóm người này.
Nhiệm vụ của họ rất đơn giản.
Đến ga tàu điện ngầm Garden Street, quét sạch các loài dị chủng dưới ga tàu điện ngầm, sau đó vào nơi trú ẩn 117, mang theo những thứ bên trong điểm sơ tán trở về.
Trên thực tế, nếu tình hình lạc quan, hai ngày trước họ nên hoàn thành nhiệm vụ này. Nhưng ai cũng không ngờ, lại còn có một nhóm người khác cũng theo dõi nơi trú ẩn số 117.
Những người đó tựa hồ là thế lực sống sót mới quật khởi đến từ vùng ngoại ô phía bắc thành phố Thanh Tuyền, căn cứ theo người chủ trì của đài phát thanh thành Cự Thạch, những người này chẳng những giết chết Huyết Thủ thị tộc, còn giết chết người biến chủng trên đường 76, gần đây càng thông đồng với doanh nghiệp đi ngang qua ngoại ô phía bắc.
Tuy rằng trang bị của những người đó rất yếu, ưu thế bên mình rõ ràng, nhưng không ai dám xem nhẹ.
Nhất là ngày hôm qua, trinh sát đi tới tòa nhà cao tầng thành lập điểm bắn tỉa truyền đến tin tức, nói là phát hiện mục tiêu nghi là người thức tỉnh.
Người thức tỉnh.
Là đội trưởng của mười hai người này, Pritt cảm thấy, chuyện chỉ sợ không đơn giản như trong tưởng tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận