Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 99


“Nữ nhân chúng ta đều là như vậy.”
“Nhà ai mà không phải dùng tiền cưới hỏi chị gái để đi cưới vợ cho em trai?”
“Mày có cái gì mà khác biệt?”
Quan Muội không có gì, cô giống đại đa số nữ nhân trong thôn, tuổi còn trẻ liền trở thành vợ người khác, thậm chí ở trước khi kết hôn, cô còn không quen biết người nam nhân này.
Nam nhân lớn lên lùn hơn cô, ít nói, nhưng đi làm cũng nỗ lực, chỉ là thích hút thuốc uống rượu. Uống say, có đôi khi sẽ đánh người.
Cứ nhịn thì tốt rồi, mọi người đều sống như vậy.
Mạt thế tiến đến.
Chồng cô uống say không bị động trùng cắn nuốt, ngược lại là ngã vào trong sông, chính mình c.h.ế.t đuối.
Cô liều mạng bò lên trên xe của em trai, chiếc xe second-hand dùng của hồi môn của cô để mua, rốt cuộc đi theo người nhà cùng nhau ra khỏi tòa núi lớn.
Người một nhà bọn họ đều là người thường, có thể sống đến bây giờ, toàn dựa vào Quan Muội bán đứng thân thể. May mắn, cô còn có vài phần tư sắc, ở mạt thế dựa vào cái này nuôi sống một nhà.
Vợ của Quan Đại Diệu năm trước khó sinh liền chết, bởi vì mẹ Quan Đại Diệu cảm thấy nữ nhân chỉ có tác dụng sinh đứa trẻ mà thôi, ở nhà là có thể sinh, không cần một hai phải đi bệnh viện.
Đến khi thấy người không được, lại đưa đi bệnh viện, đã căn bản vô lực xoay chuyển trời đất.
Kỳ thật chỉ là đứa trẻ quá lớn, sinh không ra, đặt ở bệnh viện huyện, trực tiếp sinh mổ là được, nhưng lại bị kéo dài mà chết.
Mẹ Quan Đại Diệu nghe nói đứa trẻ c.h.ế.t là con trai, còn vọt vào hành hung t.h.i t.h.ể của con dâu, nói cô hại c.h.ế.t cháu trai của mình.
Về phần Quan Đại Diệu, đối với việc vợ mình c.h.ế.t cũng không có cảm giác gì, sau khi cảm giác mới mẻ qua đi, cũng chỉ dư lại nhàm chán, hắn thậm chí cảm thấy mẹ mình nói rất đúng, nếu không phải nữ nhân này vô dụng, con trai hắn sao có thể c.h.ế.t được?
Còn có chị gái ngu xuẩn này! Ngay cả một cái lốp xe cũng không đổi được! Thật là vô dụng!
Quan Đại Diệu mở cửa xe, một chút liền đá vào trên eo Quan Muội.
Quan Đại Diệu thân thể thực khỏe mạnh, Quan Muội vốn dĩ thân thể gầy yếu, bị một chân đá này đá cho trực tiếp ngã ở trên mặt đất.
Cô tưởng bò dậy, lại nửa ngày đều không bò dậy nổi.
“Làm gì vậy?”
Doãn Tĩnh theo bản năng mở miệng.
Cô đi qua, duỗi tay kéo Quan Muội từ trên mặt đất đứng dậy.
“Liên quan quái gì đến cô.”
Quan Đại Diệu là bảo bối trong nhà, kiêu ngạo đã quen.
Hắn liếc xéo Doãn Tĩnh một cái, hoàn toàn không đem cô để vào mắt.
Người phụ nữ trung niên ở một bên, bởi vì Doãn Tĩnh là một nữ nhân, cho nên cũng rất khinh thường cô.
Thẳng đến khi Doãn Tĩnh móc ra súng, những người này mới bị dọa phá gan.
“Có phải bọn họ bức cô hay không?” Doãn Tĩnh liếc mắt một cái liền nhìn ra được Quan Muội vừa rồi đi theo Lục Nhưỡng là muốn làm cái gì.
Quan Muội lắc đầu, không hé răng.
Thân thể của cô tuy đi ra ngoài, nhưng tâm của cô vẫn còn bị nhốt ở trong núi lớn.
-
Vì không cho nhóm người này chặn đường, Doãn Tĩnh đưa lốp xe dự phòng của chính mình cho bọn họ, đương nhiên, cũng muốn báo đáp.
Dựa theo giá thị trường, một gói thuốc lá.
Quan Đại Diệu hùng hùng hổ hổ đưa t.h.u.ố.c lá trong tay cho Doãn Tĩnh, theo bản năng lại muốn tìm Quan Muội đánh chửi phát tiết.
Nếu không phải cô vô dụng, hắn không cần lãng phí một gói thuốc lá.
Lại không nghĩ rằng hắn vừa quay đầu, thấy được Tô Vi vừa mới từ trên xe đi xuống.
Bởi vì thời tiết lạnh, cho nên Tô Vi mặc áo khoác quần dài, đây là một bộ đồ thể dục của nhãn hiệu nổi tiếng.
“Cô..…” Quan Đại Diệu nhìn chằm chằm Tô Vi, trên dưới đánh giá.
Giống, thật sự là quá giống.
Chỉ là khí chất hoàn toàn không giống nhau.
Một người giống một cây tường vi được tỉ mỉ che chở.
Một người giống hoa dại trên núi được dùng nước thải tùy ý nuôi dưỡng, tùy thời không chú ý, liền sẽ khô khốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận