Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 189


Lục Nhưỡng thưởng thức bạch xà trong tay.
Tinh thần của bạch xà xác thật không tốt lắm.
Dựa theo cốt truyện nguyên tác tới xem, bạch xà là tinh thần thể, sẽ không sinh ra tập tính ngủ đông.
Nhưng khoảng thời gian trước nó còn lột da, như vậy đối với bạch xà tới nói, lâm vào ngủ đông hẳn cũng là một sự tình thực bình thường đi?
“Muốn ngủ đông bao lâu?”
“Không biết, khả năng chờ độ ấm tăng trở lại sẽ tỉnh.”
Hiện tại thời tiết mạt thế thay đổi thất thường, nói không chừng độ ấm vĩnh viễn đều sẽ không tăng trở lại, như vậy còn không phải là nói Bạch Xà khả năng sẽ ngủ đông cả đời sao?
“Anh sẽ không ngủ đông chứ?” Tô Vi theo bản năng nhìn về phía Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng rũ mi mắt xuống, ném ra ba chữ, “Nói không chừng.”
Nói không chừng là có ý gì? Rốt cuộc là ngủ đông hay không ngủ đông?
Chờ một chút, anh gần đây cần mẫn đi ra ngoài đánh dã thực như vậy, chẳng lẽ chính là bởi vì sắp ngủ đông, cho nên tồn trữ đồ ăn sao?
Nếu dựa theo mùa bình thường tới tính, mùa đông rắn lâm vào ngủ đông, tới mùa xuân liền sẽ thức tỉnh.
Mùa xuân tới, vạn vật sống lại, lại đến mùa xxx…… A phi! Hiện tại không phải thời điểm suy nghĩ loại sự tình không phù hợp với trẻ con này.
Nếu Lục Nhưỡng thật sự ngủ đông, cô sẽ thoải mái bao nhiêu?
-
Không biết có phải thật sự đã bị Bạch Xà ảnh hưởng hay không, gần đây buổi tối Lục Nhưỡng cũng không đi đánh dã động trùng nữa, có đôi khi ngủ liên tục hai ngày hai đêm không tỉnh.
“Vì để ngừa vạn nhất, tôi tìm cho hai người một địa phương an toàn hơn.” Gần đây Doãn Tĩnh đang giúp Tả Phạt Thu xác nhập căn cứ thứ năm và căn cứ thứ sáu, cô một bên công tác, một bên cùng Tô Vi video nói chuyện phiếm.
Tô Vi không nhịn được khóc, nước mắt lạch cạch lạch cạch rơi.
Doãn Tĩnh vội vàng an ủi: “Dù ngủ đông, thì cũng là hiện tượng bình thường. Bởi vì bị tinh thần thể ảnh hưởng, cho nên rất nhiều thói quen của nhân loại cũng đã xảy ra thay đổi.”
Tô Vi, “Thanh chocolate này quá đắng.”
Cô cúi đầu mở giấy gói ra xem, lại có thể là 100% thuần anho.
Doãn Tĩnh:……
Tốc độ của Doãn Tĩnh rất nhanh, lập tức liền tìm được cho Tô Vi và Lục Nhưỡng một sào huyệt ấm áp thoải mái.
Trong phòng không chỉ ấm áp, còn có điều hòa, có thể thấy được, Doãn Tĩnh đã dốc vốn gốc.
Lục Nhưỡng sắp ngủ đông là thực suy yếu.
Tô Vi có chút nhàm chán.
Cô kéo cái nơ con bướm giữa hai người một chút, sau đó tùy cơ kéo một sợi tinh thần lực của chính mình vòng ở đầu ngón tay chơi.
Đại Bạch xà héo bẹp, ghé vào bên chân Lục Nhưỡng, vẫn không nhúc nhích, trông giống như con rắn đồ chơi giả.
Tô Vi nhận thấy sợi tinh thần lực của chính mình quả nhiên còn chưa đủ dai, quan trọng nhất chính là hơi buộc một chút liền đứt.
Cô lén lút ở giữa không trung rút một sợi của Lục Nhưỡng, sau đó buộc rất nhiều nút thắt.
Đại ma vương dùng thật tốt, buộc nhiều như vậy mà không đứt.
Tạo hình hoa đi.
“Đến phiên anh.”
Tô Vi đưa bông hoa chính mình vừa mới đan xong đến trước mặt đại ma vương.
Nam nhân lười biếng liếc cô một cái, bởi vì suy yếu, cho nên tính tình khá hơn nhiều.
Lục Nhưỡng duỗi tay, lật qua hoa trong tay Tô Vi.
Đến phiên cô.
Tô Vi đan hoa khá lợi hại, khi còn nhỏ cô thường chơi với mẹ.
A, cô thật nhớ mẹ.
Tô Vi đột nhiên cúi đầu, cảm thấy không thú vị.
Sau đó lại ngẩng đầu, Lục Nhưỡng không biết khi nào lại ngủ rồi.
Cô ngáp một cái, dựa vào sô pha, cũng nhắm mắt lại.
Một phút sau, Tô Vi lặng lẽ mở một con mắt, cởi giày ra, tiến đến bên người Lục Nhưỡng, nhét đầu mình vào n.g.ự.c hắn.
Ừm, an tâm.
-
Một giấc này, Tô Vi ngủ đến phá lệ trầm ổn.
Cô thậm chí còn làm một giấc mộng.
Cô mơ thấy Lục Nhưỡng mặc áo sơmi màu trắng không cài cúc, lộ ra cơ bụng tám múi xinh đẹp, nằm ở trên sô pha, nói, “Em câu dẫn anh.”
Tô Vi:……
Sau đó trong đầu Tô Vi chợt xuất hiện một hình ảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận