Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 459


Bất luận là từ giá trị nhan sắc, sự nghiệp, tính cách, tác phong, Lục Nhưỡng đều là ngàn dặm mới tìm được một.
Hắn không chỉ soái, còn yêu thích sự nghiệp, thân sĩ ôn hòa, không gần nữ sắc, Tô Vi chỉ cần cùng hắn kết hôn, là có thể sống cuộc đời nằm yên hưởng phúc.
Vậy…… Nằm đi!
-
Tin tức Lục thị muốn liên hôn cùng Tô gia được thả ra ngoài, người vẫn còn trong tối cười nhạo Tô Vi cho không, đột nhiên đều câm miệng, cùng lúc đó, Tô Vi thu được tin tức đến từ Lương Khương Bảo.
Thân là nữ chủ, Lương Khương Bảo cũng sẽ không bị cưỡng chế chấp hành cốt truyện. Từ sau khi cô thức tỉnh, liền tiếp một hạng mục của Lục thị, đi ra tỉnh ngoài, nghe nói làm cũng không tệ lắm, bắt lấy mấy hạng mục trăm triệu, phân mấy trăm vạn tiền, đương nhiên còn không bao gồm khen thưởng khác, Lục thị ở phương diện này luôn luôn làm thực tốt.
Tiền thuốc men của bà nội lập tức liền đầy đủ hết, Lương Khương Bảo nói chuyện phiếm cùng Tô Vi: 【 tôi vẫn luôn không thích con đường trời cao an bài cho tôi, hiện tại tôi rốt cuộc đã đi ra con đường của mình, hy vọng cô cũng có thể đi ra con đường của mình. 】
Lương Khương Bảo từ nữ chủ khổ tình biến thành người điên sự nghiệp, nghe nói cuốn lên tới không muốn sống.
Tô Vi ở trên giường lăn lăn, sau đó lại lăn lăn.
Cô lựa chọn nằm, cô có gien khuyết tật, cô dị ứng công tác.
-
Cách ngày đính hôn còn một tuần, Tô Vi bên này đang vội vàng mỹ dung dưỡng nhan, định chế lễ phục và giảm béo, bên kia, Chu Lị Lị đột nhiên gọi điện thoại đến, nói bạch nguyệt quang của Lục Nhưỡng về nước.
A này, còn có loại cốt truyện này!
Trong truyền thuyết chỉ cần bạch nguyệt quang vừa xuất hiện, mười năm l.i.ế.m cẩu của bạn sẽ là công dã tràng.
"Cậu có biết bạch nguyệt quang này cùng Lục Nhưỡng là quan hệ gì không?"
Tô Vi lắc đầu, "Không biết."
"Nghe nói nhà cô ấy tuy rằng chỉ là xí nghiệp nhỏ, nhưng chỉ có một cô con gái, bồi dưỡng cũng không tồi. Là bạn học cấp ba và đại học của Lục Nhưỡng, hai người nhận thức nhau từ hồi cấp 3, sau đó hai người cùng xuất ngoại học đại học, sau khi tốt nghiệp đại học, Lục Nhưỡng quyết định về nước, cô ấy lại muốn ở nước ngoài đào tạo sâu, theo đuổi sự nghiệp của chính mình, hai người mới chia tay."
A, hóa ra là như thế.
Tô Vi tiếp tục cắn hạt dưa trong tay.
Chu Lị Lị nghe được âm thanh cắn hạt dưa ở đối diện, trầm ngâm nửa ngày, "Cậu không cảm giác sao?"
Từ lần trước sau khi nhà Chu Lị Lị bị Lục Nhưỡng chặt đứt một hạng mục lớn, cả người cô đột nhiên liền bình thường.
Đại khái là suất diễn thuộc về Chu Lị Lị đã toàn bộ kết thúc, bởi vậy Chu Lị Lị không bị kéo vào cốt truyện nữa.
"Có."
"Cảm giác gì?"
“Hạt dưa này hơi mặn."
Chu Lị Lị: ……
Chu Lị Lị tức giận tới cửa, cô một tay túm Tô Vi ngồi trên giường cắn hạt dưa lên, "Cậu lại có thể vẫn còn nằm trên giường cắn hạt dưa sao!"
"Làm sao vậy?"
"Cậu không biết Lục Nhưỡng có thói ở sạch sao?"
"Hiện tại đã biết."
Chu Lị Lị thở dài một tiếng, nghiêm túc nói: "Tô Vi, tuy rằng Lục Nhưỡng đáp ứng đính hôn cùng cậu, nhưng ngay cả đã kết hôn cũng có thể ly hôn, cậu muốn sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy, hiểu không? Người tưởng từ trong tay cậu cướp đi Lục Nhưỡng quá nhiều."
"Tớ không ngại." Tô Vi chia cho Chu Lị Lị một ít hạt dưa, "Tớ yêu tiền."
Chu Lị Lị:……
-
Bởi vì lập tức liền phải đính hôn, cho nên Lục Nhưỡng hẹn Tô Vi ra tới cùng nhau bồi dưỡng cảm tình.
Lục Nhưỡng định một nhà hàng Trung Quốc.
Tô Vi hợp với tình hình mặc một cái sườn xám xinh đẹp, chỉ là có chút lạnh.
Một kiện áo choàng mang theo hương nước hoa dừng ở trên người cô.
Lục Nhưỡng cũng dùng nước hoa, đại bộ phận là vì bảo trì lễ nghi thân sĩ. Người giống như bọn họ, chỉ dùng nước hoa loại độc nhất vô nhị do chuyên gia tự điều chế ra tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận