Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 190


Trong hình ảnh, một chiếc chân đeo giày cao gót cọ xát vào chân Lục Nhưỡng.
Mũi giày cao gót màu xanh đẩy ống quần của hắn, lộ ra cẳng chân mảnh khảnh lại rắn chắc.
Giày cao gót tiếp tục hướng lên trên, lập tức liền phải tiến vào cấm địa, hình ảnh trong đầu Tô Vi lại biến mất.
Ừm…… Nếu cô nhớ không lầm, đây là một đoạn diễn trong nguyên tác, nam chủ và một mỹ nhân hậu cung ở bên nhau.
“Anh thanh tỉnh một chút!”
Tô Vi duỗi tay một phen kéo lấy gò má Lục Nhưỡng, ý đồ làm Lục Nhưỡng khôi phục bình thường.
Ngay sau đó, cô liền mở mắt.
Cô thanh tỉnh.
Cô phát hiện chính mình xác thật đang kéo mặt Lục Nhưỡng.
Tô Vi không nhịn xuống, nhéo một phen, sau đó lại nhéo một phen, cuối cùng lại nhéo một phen.
Bên ngoài ánh mặt trời chợt biến mất, hệ thống sưởi ấm trong phòng đã không còn vận hành, cảm giác vừa ướt vừa nóng.
Tô Vi bỗng nhiên ngẩng đầu, thấy được một hắc động, đang từ góc tường lan tràn lại đây.
Ở bên ngoài hắc động, đã che kín tơ tằm màu trắng.
Tơ tằm màu trắng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, cuốn lấy nửa căn nhà.
Tô Vi:???
Nơi này không phải thực an toàn sao?
Doãn Tĩnh cô thật gạt người!
Tô Vi nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Lục Nhưỡng còn nằm ở phía sau mình.
Không phải, sao anh ngủ được? Cái trạng huống này sao anh ngủ được?
“Anh, anh, anh! Lục Nhưỡng! Đại ma vương!”
Tô Vi duỗi tay xô đẩy Lục Nhưỡng, Lục Nhưỡng nhắm mắt lại, hô hấp vững vàng, không có nửa điểm dấu hiệu muốn thức tỉnh.
Bởi vì động trùng xuất hiện, cho nên máy sưởi trong phòng bị phá hư.
Không khí lạnh nhanh chóng thổi quét, làm Lục Nhưỡng lâm vào ngủ đông ngắn ngủi.
Hắc động còn đang không ngừng phun ra tơ tằm.
Tô Vi nghĩ tới, trong nguyên tác xác thật có một đoạn như vậy.
Nam chủ tá túc ở trong nhà mỹ nhân hậu cung, đột nhiên xuất hiện một cái động trùng.
Động trùng này am hiểu công kích bằng tơ tằm, thích cuốn người vào kén tằm, sau đó chậm rãi hòa tan.
Ăn người không tiếng động.
Động trùng này không có tính công kích cường hãn, nó công kích chính là tâm lý.
Đại ma vương cường hãn, trong lòng cũng cất giấu bí ẩn.
Nhưng dựa theo công lực của đại ma vương, chờ hắn tỉnh ngủ hẳn là có thể chính mình giải quyết được chuyện này đi? Nhà ai phế vật 1m6 có thể mang theo một đại ma vương 1 mét 8 chạy ra ngoài!
Cô thế này không phải trốn, cô chỉ là đi tìm viện binh.
Nghĩ đến đây, Tô Vi cảm thấy hiện tại chính mình hẳn nên đi ra ngoài hít thở không khí, để Lục Nhưỡng ngủ yên.
Cô đi qua, duỗi tay định mở cửa sổ, lại bị tơ tằm phong bế.
Định mở cửa chính, cũng bị tơ tằm phong bế.
Tô Vi:…… cô cũng không phải muốn lưu lại đại ma vương một mình tự sinh tự diệt, cô chỉ là cảm thấy người tài giỏi thường nhiều việc.
Hoàn toàn không ra được!
Tô Vi cầm lấy giày trong tay đập tơ tằm.
Giày vừa đi lên đã bị niêm phong.
Tô Vi oa một tiếng khóc ra tới.
Sau đó nghĩ đến điều gì, chạy nhanh móc di động ra định gọi cho Doãn Tĩnh, lại phát hiện tín hiệu bị chặt đứt.
Đúng rồi, động trùng xuất hiện sẽ ảnh hưởng đến tín hiệu chung quanh.
Cho nên hiện tại cô và đại ma vương là chạy trời không khỏi nắng?
Anh đang êm đẹp ngủ đông cái gì, anh nhìn xem, anh nhìn xem.
Tô Vi nỗ lực hồi tưởng cốt truyện, Lục Nhưỡng đã giải quyết con sâu này như thế nào.
Giống như tựa hồ là…… Trực tiếp tay không bóp chết?
Tô Vi vươn tay của mình ra, trắng mịm, vừa thấy chính là mười ngón tay không dính nước.
Hắc động tiếp tục lan tràn.
Tô Vi lại đi thử xem cửa sổ có thể mở ra hay không.
Tô Vi cầm d.a.o phay c.h.é.m trong chốc lát, nhưng tơ tằm giống như sinh sôi nẩy nở vô hạn, không trong chốc lát, cô liền tiêu hết sức lực trên người.
Tô Vi ném d.a.o phay đi, ngồi dưới đất thở dốc.
Trên đỉnh đầu lại lơ lơ lửng lửng rơi xuống một tảng lớn tơ tằm, Tô Vi lập tức tránh đi, “Tôi trời sinh mẫn cảm với tơ!” Sau đó nhanh chóng lẻn đến trong lòng n.g.ự.c đại ma vương, đặt cánh tay Lục Nhưỡng lên trên người chính mình.
Anh da dày thịt béo, không sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận