Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 348


Hắn đứng ở trước mặt cô, giống như là một bức tường, thế cô chặn mưa gió ồn ào bên ngoài.
"Lục Nhưỡng, cô ta là Trùng tộc, anh muốn giữ gìn Trùng tộc, đối nghịch cùng nhân loại sao?" Ô Niểu Niểu đứng ở sau kính, vội vàng nói phát hiện này cho Lục Nhưỡng.
"Cô ấy có phải Trùng tộc hay không, có quan hệ gì."
m thanh nam nhân nghẹn ngào, một đôi con ngươi nhuộm huyết sắc.
Tô Vi nghe được có âm thanh thứ gì đó bạo liệt, rất gần, ở bên tai cô.
Ở địa phương cô không nhìn thấy, sợi tinh thần lực của Lục Nhưỡng nhanh chóng nổ mạnh, lính gác phụ cận đã bị lan đến, tinh thần lực nháy mắt lâm vào hỗn loạn.
Con voi bị sợi tinh thần lực màu đỏ xỏ xuyên qua.
Đội trưởng tổ duy trì trật tự ngã trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.
Lục Nhưỡng giơ tay, một sợi tinh thần lực màu đỏ thít chặt cổ Ô Niểu Niểu, xách cô lên.
Ở chỗ này, cũng chỉ dư lại một mình nhân loại Ô Niểu Niểu là còn thanh tỉnh.
Nga, còn có Tô Vi.
Tô Vi đại khái biết bộ dáng khi lính gác bạo tẩu, lục thân không nhận, cuối cùng trở thành một cỗ máy g.i.ế.c người, thẳng đến khi không g.i.ế.c nổi nữa mới thôi, tiêu hao tinh thần lực của chính mình đến chết.
Vảy màu trắng trên mặt Lục Nhưỡng điên cuồng sinh trưởng, gần như bao trùm nửa khuôn mặt hắn.
Nghe nói tám năm trước, đã từng phát sinh loại sự kiện này một lần.
Nhưng hiện tại không có phượng hoàng ở dây.
Kính bị vỡ vụn, bởi vì có tinh thần lực của Lục Nhưỡng ngăn cản, cho nên không chạm tới Tô Vi.
Nhưng Ô Niểu Niểu lại tương đối thảm.
Mảnh kính vỡ xuyên qua quần áo cô, cắt da thịt cô, m.á.u tươi đầm đìa.
Đèn cảnh báo màu đỏ bị kéo vang.
Lính gác bốn phía tụ tập tới bên này.
Tô Vi nóng nảy, cô tiến lên, từ phía sau ôm chặt Lục Nhưỡng.
Nam nhân thực gầy, Tô Vi ôm chặt lấy hắn, ngửi được mùi huyết tinh khô ráo trên người hắn.
"Đừng! Chúng ta về nhà đi."
"Về nhà đi, Lục Nhưỡng!" Tô Vi nghe được âm thanh chính mình run rẩy.
Cô cũng không biết chính mình đang sợ hãi cái gì.
Rõ ràng chỉ là một kim chủ đúng hạn phát tiền lương cho cô, thế thân như cô lại giống như lại động tình cảm thật.
"Á……" Đột nhiên, Tô Vi duỗi tay bưng kín ngực.
"Làm sao vậy?" Lục Nhưỡng nhanh chóng xoay người ôm lấy cô.
Tinh thần lực sát ý bốn phía chợt lơi lỏng xuống dưới.
Tô Vi nằm ở trong lòng n.g.ự.c Lục Nhưỡng, nhăn mày, dùng sức ấn ngực, "Vừa rồi trên đường lại đây giống như ăn quá nhiều, căng đến đau ngực."!
Hai người về đến nhà, trạng thái của Lục Nhưỡng thoạt nhìn thật không tốt.
Tô Vi nhìn Lục Nhưỡng nằm ở trên giường, nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Doãn Tĩnh.
"A lô?"
Bên kia tạm dừng trong chốc lát, hỏi, "Đổ rác sao?"
Tô Vi:……
"Không phải, Lục Nhưỡng cần khai thông."
Đương Doãn Tĩnh mang theo Hoa Tễ đi vào trong nhà Lục Nhưỡng, cô đã ở trên đường nghe nói sự tình Lục Nhưỡng đại náo tổ duy trì trật tự.
Vốn dĩ, thái độ của các căn cứ đối với Lục Nhưỡng không minh xác.
Bởi vì Lục Nhưỡng thật sự là quá mạnh, lại quá không dễ khống chế.
Trong tám năm này, trạng thái tinh thần của Lục Nhưỡng vẫn luôn thật đáng lo ngại, mà hắn lại cố chấp không chịu tìm kiếm dẫn đường khai thông.
Đối với vấn đề Lục Nhưỡng lâu dài không có dẫn đường xứng đôi, thậm chí còn có một tiết mục chuyên môn thảo luận.
Điểm mọi người chú ý đều là, không có dẫn đường, Lục Nhưỡng có thể mất khống chế hay không.
Lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng cũng đã từng có lần mất khống chế, là tám năm trước. Nhưng tám năm trước có phượng hoàng xuất hiện, tạm thời ổn định cảm xúc Lục Nhưỡng, tám năm sau thì sao? Bọn họ có may mắn như vậy, còn có thể đụng tới một con phượng hoàng khác sao?
Tuy rằng Trùng tộc sẽ mang đến cho nhân loại thương tổn vô pháp ma diệt, nhưng lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng đồng dạng cũng là một quả b.o.m hẹn giờ chôn ở trong nhân loại.
Bởi vậy, Lục Nhưỡng mới có thể xuất hiện ở khu không người, rời xa đám người, một mình sinh hoạt.
Đối với bàn tính và kiêng kị của những người đó, hắn đều biết, chỉ là lười đến so đo cùng bọn họ.
"Sao đột nhiên lại chuyển biến xấu lợi hại như vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận