Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 464


"Anh…… quá gần." Tô Vi hoảng loạn, hồ ngôn loạn ngữ, căn bản là không biết chính mình đang nói cái gì, đầy mặt giảo biện.
"…… Được, là anh sai."
Nam nhân một bộ dáng bao dung đã quen, chỉ là từ khóe môi của hắn có thể thấy được, tâm tình nam nhân thực không tồi.
Chột dạ cái gì, Tô Vi! Hắn là vị hôn thê của mày! Không phải, vị hôn phu! Hai người là quan hệ hợp pháp!
Đáng chết, Tô Vi không nhịn được bắt đầu moi móng tay chính mình.
Đều do Lục Nhưỡng lớn lên quá đẹp!!
Trước khi kết hôn còn có một hạng mục quan trọng cần hoàn thành là chụp ảnh cưới.
"Lục tiên sinh, ngài có thể ở dưới hoàng hôn hôn môi cô dâu."
Nhiếp ảnh gia khiêng camera, tìm được vị trí chiếu sáng hoàn mỹ nhất.
Lục Nhưỡng rất cao, tuy rằng Tô Vi đeo giày cao gót, nhưng vẫn cần phải ngửa đầu nhìn hắn.
Nam nhân duỗi tay, đang muốn chạm đến mặt cô, lập tức bị Tô Vi nghiêng đầu né tránh nói: "Không được, anh sẽ làm hỏng lớp trang điểm của em."
Lục Nhưỡng thấp giọng cười cười, hắn đặt tay ở trên cánh tay Tô Vi, sau đó thong thả cúi người.
Nụ hôn giống như chuồn chuồn lướt nước, thật giống như thạch trái cây dính dính môi, không có cảm giác gì.
Dưới hoàng hôn, gò má Tô Vi không thể ức chế đỏ lên, tay cô đáp ở n.g.ự.c Lục Nhưỡng, có thể cảm nhận được tiếng tim đập của nam nhân.
Trầm ổn, hữu lực.
Cô cũng có thể cảm nhận được tiếng tim đập của chính mình, nhanh như là muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Không tiền đồ, lại không phải chưa từng hôn.
-
Tô Vi trước kia làm thiết kế.
Ở sau khi c.h.ế.t đột ngột, cô trở nên vô cùng tích mệnh, cho rằng sức khỏe so với bất luận cái gì đều quan trọng hơn.
Hiện tại cô có tiền, có nhàn rồi, đột nhiên lại sinh ra hứng thú với thiết kế.
"Đang làm gì vậy?"
Nam nhân cúi người lại đây, nhìn thấy Tô Vi thiết kế phương án, ánh mắt khựng lại.
"Tùy tiện viết."
Tô Vi ngăn trở tầm mắt Lục Nhưỡng, không biết vì sao, mạc danh có hơi chút không nghĩ cho hắn biết.
Tuy rằng cô cũng không trông cậy vào có kết quả gì, chỉ là hứng thú mà thôi, nhưng lại…… có hơi chút để ý.
Nam nhân cười cười, đứng dậy rời đi, để cho Tô Vi một không gian riêng tư.
-
Nữ chủ Lương Khương Bảo trải qua chính mình nỗ lực, rốt cuộc bò lên chức vị quản lý của Lục thị.
Lương Khương Bảo không có thiếu liên hệ cùng Tô Vi.
Bởi vì Tô Vi là người rảnh rỗi, ăn không ngồi rồi, cho nên có đôi khi cô sẽ đi bệnh viện thăm bà nội của Lương Khương Bảo.
Bà nội sau khi trải qua giải phẫu, thân thể khôi phục không tồi, hiện tại chỉ cần mỗi tuần một lần đi bệnh viện kiểm tra là được.
Tuy rằng người già đã rất quen thuộc lưu trình, nhưng có đôi khi Tô Vi cũng sẽ bồi cùng đi.
"Cảm ơn cháu, Tô tiểu thư, phiền toái cháu như vậy."
"Không có việc gì." Tô Vi mỉm cười trả lời.
Bà nội Lương là người hay nói, tuy bởi vì sinh bệnh cho nên khuôn mặt hơi có chút tiều tụy, nhưng trải qua điều dưỡng, đã khôi phục không sai biệt lắm.
Tô Vi là lái xe lại đây đón bà nội Lương, trên đường, bà nội Lương nghe nói Tô Vi sắp kết hôn, còn cố ý nhét bao lì xì cho cô.
Bà nội Lương không lên mạng, không biết Tô Vi là đại tiểu thư Tô gia, chỉ cho rằng cô là bạn Lương Khương Bảo.
"Cảm ơn bà nội."
Bà nội Lương kiểm tra cần một giờ, Tô Vi ngồi bên ngoài chờ bà.
Bác sĩ phụ trách kiểm tra cho bà nội Lương nhìn thấy Tô Vi, đi tới chào hỏi cùng cô.
Tô Vi đeo kính râm màu đen, lộ ra đôi môi đỏ mê người.
Cô ngẩng đầu nhìn vị bác sĩ trẻ tuổi tuấn lãng trước mặt.
Tuy rằng trẻ, nhưng kỹ thuật thật sự tốt, cũng trách không được tuổi còn trẻ đã có thể đứng phẫu thuật, treo lên danh hiệu phó chủ nhiệm.
"Tô tiểu thư, lại đưa bà nội Lương đến đây sao?" Chu Mộc tiến lên nói chuyện cùng Tô Vi.
Hắn là người trẻ tuổi, lại thường lên mạng, đương nhiên biết thân phận thật sự của Tô Vi.
Con gái một của Tô gia, thiên kim đại tiểu thư.
"Đúng vậy, tiện đường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận