Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 273


Trong một khắc, hắn tựa hồ về tới một ngày kia, chính mình đưa Tôn Dạng Dạng bị hạ dược tới phòng thí nghiệm, sau đó một lần lại một lần thử tróc tinh thần thể của cô.
“Diêu Phong, đây là anh thiếu tôi.”
Quá trình tróc tinh thần thể là thập phần thống khổ.
Diêu Phong chịu đựng đau đớn, nghĩ tới khổ sở trước kia Tôn Dạng Dạng phải chịu, hắn đột nhiên bắt đầu hưởng thụ cỗ đau đớn này.
Nếu đây là chuộc tội……
“Đây không phải chuộc tội, là trừng phạt.”
Âm thanh Tôn Dạng Dạng từ bên cạnh truyền đến, cùng với âm thanh máy móc, xa xôi mà rõ ràng, “Tôi vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho anh, vĩnh viễn sẽ không yêu anh.”
Mong ước cả đời của Diêu Phong, chỉ là một chữ yêu.
Nhưng kết quả là, hắn lại như cũ mất đi điều mà chính mình muốn nhất.
Đều nói người trước khi c.h.ế.t sẽ nhìn thấy đèn kéo quân.
Diêu Phong thấy được.
Hắn nhìn thấy chính mình cùng Tôn Dạng Dạng kề vai chiến đấu, cô nắm tay hắn, làm khai thông cho hắn.
Thế hắn chà lau miệng vết thương đổ máu, ánh mắt ôn nhu mà bình tĩnh.
Cho dù phía sau hai người là động trùng đáng sợ, cũng vô pháp ngăn cản bước chân bọn họ đi tới.
“Diêu Phong, không phải sợ, em vĩnh viễn ở phía sau anh.”
Hóa ra, hết thảy sớm đã có kết quả.
Chỉ là hắn không muốn tiếp thu, hắn sợ Tôn Dạng Dạng sẽ phát hiện hết thảy.
Hắn lựa chọn che giấu chính mình, một lần lại một lần nói cho chính mình.
Người hắn yêu chính là Hồ Đậu Nhi.
Hắn chỉ là, ích kỷ lại nhát gan.
Trong tiếng gầm rú đinh tai nhức óc của máy móc, mặt Tôn Dạng Dạng cách hắn càng ngày càng xa.
Rốt cuộc, hắn đã đánh mất, Dạng Dạng của hắn.
-
Về phần tinh thần thể của Tôn Dạng Dạng, đương nhiên cũng muốn lấy về tới.
“Đây là tinh thần thể của tôi, của tôi!”
Hồ Đậu Nhi bị đưa tới phòng thí nghiệm, vẫn còn giãy giụa.
Nhưng khi cô nhìn thấy t.h.i t.h.ể Diêu Phong, cả người đều choáng váng.
Thân thể của Diêu Phong bị sợi tinh thần lực màu đỏ của Lục Nhưỡng xỏ xuyên qua, hoàn toàn mất đi sự sống.
Nam nhân đứng ở bên cạnh, hiển nhiên là đối với câu nói cuối cùng của Diêu Phong cực kỳ không hài lòng.
Diêu Phong nói, “Đó là một nữ nhân.”
Nữ nhân kia dùng điện thoại liên hệ với hắn.
Diêu Phong cũng không biết vì sao, hắn tin.
Cũng không sợ là điện thoại lừa dối.
Hắn dựa theo nữ nhân sai sử, tìm được dược giấu ở trong bụi cỏ, đổ vào trong chén trà của tài xế.
Chỉ đơn giản như vậy, một ngàn vạn tới tay.
Chứng minh, nữ nhân cũng không thiếu tiền.
“Nữ nhân này tôi không cần.” Lục Nhưỡng không có được đến đáp án chính mình muốn, cả người đều vô cùng bực bội.
Căn bản là không quan tâm Hồ Đậu Nhi.
Hắn xoay người muốn đi, phía sau, Tôn Dạng Dạng đột nhiên gọi hắn lại, “Tôi nhớ rõ Diêu Phong đã nói qua chuyện này, hắn nói đó là xô vàng đầu tiên của hắn, nếu lần sau có chuyện như vậy, hắn cũng vẫn làm. Còn nói, nữ nhân kia khi gọi điện thoại, còn đề qua một sự kiện, bảo hắn nhìn xem, mẹ anh khi ra cửa, có phải đeo một chiếc vòng cổ đá quý màu vàng hay không.”
-
Hồ Đậu Nhi bị ấn ở trên chiếc máy kia.
Cô liều mạng giãy giụa, vừa quay đầu, nhìn thấy Diêu Phong nằm trên mặt đất, mở to một đôi mắt.
“Diêu Phong, Diêu Phong!”
Diêu Phong đã chết.
Hồ Đậu Nhi tuy rằng là một dẫn đường, nhưng dựa theo thuộc tính tới nói, dẫn đường chính là không có sức chiến đấu gì.
Hơn nữa cô vì bộ váy cưới kia, bảo trì dáng người, đói bụng một đoạn thời gian, thân thể thậm chí còn suy yếu.
Dao phẫu thuật của Tôn Dạng Dạng cắt qua cổ Hồ Đậu Nhi, “Đừng lộn xộn, bằng không, cổ cô sẽ không giữ nổi.”
Hồ Đậu Nhi trực tiếp liền cứng lại.
“Ngoan.” Tôn Dạng Dạng thấp thấp cười một tiếng.
Hồ Đậu Nhi nhìn Tôn Dạng Dạng trước mặt, ý thức được cô muốn làm cái gì.
“Không, đừng, đừng lấy đi tinh thần thể của tôi……”
Trên mặt Tôn Dạng Dạng lộ ra vẻ trào phúng, “Tinh thần thể của cô? Tinh thần thể của tôi từ khi nào lại biến thành của cô?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận