Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 245


Cô lập tức giơ hai tay lên, khoa tay múa chân vẽ một tình yêu thật lớn với Tôn Dạng Dạng.
Yêu cô nha.
Tôn Dạng Dạng:……
Kính vỡ, Diêu Phong gọi điện thoại cho người đến sửa.
Tôn Dạng Dạng một mình đứng ở nơi đó, gió thổi váy dài màu trắng trên người cô, tóc dài màu đen, mặt mày ôn nhu nhã nhặn lịch sự, lúc ngước mắt hiện lên vẻ lạnh nhạt.
Chỉ có khi đối thượng với động tác bày tỏ tình yêu của Tô Vi, mới thoáng có vài tia sáng rọi.
Cô hướng Tô Vi Vi Vi gật đầu, tiến vào phòng ngủ.
Mặt trời chiều ngả về tây.
Bên kia, tiếng nước trong phòng tắm đình chỉ.
Phòng để quần áo của Tôn Dạng Dạng rải rác nồng đậm hương nước hoa.
Sau khi trở lại phòng cho khách, nam nhân liền đi thẳng đến phòng vệ sinh.
Thói ở sạch đáng c.h.ế.t vẫn còn trong cơ bắp của đại ma vương.
Tô Vi hút một ngụm trà sữa, thời điểm quay đầu nhìn thấy Lục Nhưỡng mặc áo tắm dài.
Cổ áo rộng mở, cơ bụng tám khối.
Cũng không phải chưa thấy qua, chính là đột nhiên có hơi chút hưng phấn.
Tô Vi buông trà sữa, tư thế đoan chính, đè thấp tiếng nói, học bộ dáng ngày thường của Lục Nhưỡng, hướng hắn vẫy tay, “Lại đây.”
Ngoan ngoan ngoan! Quả nhiên thực sảng!
Nam nhân đứng ở nơi đó, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tô Vi, con ngươi màu đỏ tươi nheo lại.
Tô Vi thấy hắn bất động, liền lập tức uy hiếp: “Cẩn thận không em sẽ không cho anh hôn nữa.”
Nghe được lời này, nam nhân hơi nhướng mày, sau đó mới chậm rì rì đi tới chỗ cô.
Tô Vi cảm thấy mỹ mãn, cô vỗ vỗ sô pha bên người chính mình, “Ngồi dưới đất.”
Trên mặt đất có thảm.
Nam nhân thong thả ung dung ngồi xuống, một cái chân dài gấp lại, một cái khác duỗi thẳng, tư thế như người mẫu chụp ảnh.
Sao đầu óc đã choáng váng mà còn soái như vậy!
Việc này căn bản không khoa học!
“Xoa bóp chân cho em.”
Tô Vi tiếp tục bày ra tư thế đại gia, cũng đặt chân mình tới trên đùi Lục Nhưỡng……Ừm, chân cô có hơi chút ngắn, thân thể trượt xuống một chút, lại trượt xuống một chút, a, chạm tới rồi.
Tô Vi nằm liệt ở trên sô pha, phần eo dưới đều trượt đi ra ngoài.
Cô đáp chân ở trên đùi Lục Nhưỡng, dùng ngón chân chọc chọc hắn.
Thân là mỹ nữ, ngay cả ngón chân cũng hồng nhạt xinh đẹp.
Tô Vi một bên thưởng thức ngón chân của chính mình, một bên thúc giục: “Nhanh lên, con trai.”
Lục Nhưỡng đưa lưng về phía Tô Vi, dựa vào bên rìa sô pha.
Hắn tựa hồ là không quá thoải mái, thân thể thoáng khuynh về phía trước.
Ngón tay thon dài trắng nõn của nam nhân đặt lên cẳng chân Tô Vi, xúc cảm hơi lạnh mang theo hơi nước.
Tô Vi ôm trà sữa, hưởng thụ mà nheo mắt lại.
Nếu Lục Nhưỡng có thuật phân thân thì thật tốt.
Một Lục Nhưỡng ấn chân cho cô, một Lục Nhưỡng bóp đầu cho cô, một Lục Nhưỡng đút cô uống trà sữa.
Cuối cùng, không thể để ba Lục Nhưỡng này gặp mặt.
Hắc hắc hắc.
“Tiểu Lục, lực đạo quá nhẹ.”
Tô Vi đại gia nhấc ngón chân, hút trà sữa chỉ huy.
Lục Nhưỡng rũ mắt, lòng bàn tay cọ qua cẳng chân cô, nắm bụng cẳng chân cô, véo nhẹ.
“A!” Tô Vi đau đến nhảy dựng lên.
“Làm sao vậy?” Lục Nhưỡng quay đầu nhìn cô, thần sắc bình tĩnh.
Thân là ba ba, đương nhiên không thể yếu thế ở trước mặt con trai.
“Không có việc gì.” Tô Vi run rẩy chân, chậm rì rì ngồi xuống.
Mắt thấy nam nhân còn muốn tiếp tục bóp, Tô Vi vội vàng ngăn cản, “Chờ một chút, không cần nhéo.”
Cô vẫn còn hơi đau, để cô chậm rãi hồi lại.
Lục Nhưỡng bóp nhẹ nhàng, Tô Vi run lên trong chốc lát, rốt cuộc cảm giác không còn đau như vậy nữa.
Cô cúi đầu nhìn, bụng cẳng chân đỏ một mảnh.
Lần sau không bao giờ chọn anh nữa!
Tô Vi xoa bụng cẳng chân, bên kia Lục Nhưỡng đứng dậy, đi đến trước tủ quần áo.
Trên người hắn mặc áo tắm dài, áo tắm rộng thùng thình rơi xuống, lộ ra tảng lớn miệng vết thương phía sau lưng.
Tuy rằng hai người ở bên nhau đã mấy ngày, nhưng Tô Vi cũng chưa từng thấy Lục Nhưỡng cởi quần áo, quan trọng nhất chính là, bản thân hắn cũng không biểu hiện ra bất luận cái gì không khoẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận