Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 184


Hắn nỗ lực muốn lưu lại mẹ của chính mình, nhưng đổi lấy lại là một con d.a.o gọt hoa quả.
Khi d.a.o gọt hoa quả muốn đ.â.m vào bụng hắn, Hạ Diên Kiệt điên cuồng hô to “Mẹ”, thân thể nho nhỏ va chạm một trận, làm mẹ đứng ở cửa thang lầu ngã xuống.
Mẹ ngã vào vũng máu, còn chưa có chết.
Hạ Diên Kiệt đi qua, quỳ gối bên người mẹ.
Máu tươi tẩm ướt đầu gối hắn, “Mẹ nói yêu con đi, nói chỉ yêu một mình con.”
Mẹ hé miệng, thấp giọng nỉ non, “Ác ma……”
Con d.a.o đ.â.m vào cổ mẹ, m.á.u tươi phun trào ra.
Hạ Diên Kiệt an tĩnh quỳ gối ở nơi đó, dựa chính mình vào trong lòng n.g.ự.c mẹ, tự lừa gạt mình, “Mẹ yêu tôi nhất.”
Hắn mới không phải là ác ma.
Buổi tối lặng lẽ qua đi.
Hạ Diên Điềm là lĩnh chủ căn cứ thứ sáu, vai ác thiên tài, tuy rằng đã chết, nhưng để lại rất nhiều thứ tốt.
Doãn Tĩnh đóng gói hết mấy thứ này tặng qua cho Tả Phạt Thu, sau đó lại phục chế toàn bộ tư liệu, cũng gửi đi một phần qua cho Tả Phạt Thu.
Thẳng đến khi cô nhìn thấy một phần tư liệu nghiêm mật nhất trong đó.
“Tróc tinh thần thể?”
Còn có video.
Trong video, Hạ Diên Điềm không biết từ nơi nào bắt lại đây mấy dẫn đường và lính gác, tiến hành tróc tinh thần thể của bọn họ.
Đó là một cỗ máy khổng lồ cổ quái.
Tuy rằng đã bị Lục Nhưỡng phá hủy, nhưng Doãn Tĩnh nhìn thấy video vẫn bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
Video có rất nhiều, từ lúc bắt đầu hoàn toàn thất bại, đến gần đây có thể làm tinh thần thể ở sau khi chủ nhân tử vong sống được gần ba phút.
Nếu để Hạ Diên Kiệt tiếp tục nghiên cứu, thực nghiệm này nói không chừng có thể thành công.
Đến lúc đó, đối với lính gác và dẫn đường tới nói, sẽ là một hồi tuyệt địa tàn sát.
May mắn, chiếc máy này bị phá hủy.
Doãn Tĩnh mang theo người đi đến nhà Hạ Diên Kiệt thu thập, “mẹ” Hạ Diên Kiệt đang thiêu hủy đồ thuộc về Hạ Diên Kiệt.
Đều là một ít quần áo và đồ dùng bên người hắn.
“Trước tôi, hắn đã tìm rất nhiều nữ nhân đảm đương mẹ hắn. Hắn bắt chúng tôi trang điểm dựa theo ảnh chụp mẹ hắn, nói chuyện, làm việc.” Nữ nhân nói, âm thanh đều phát run.
“Tôi cho rằng, tôi cho rằng tôi cũng không trốn thoát được vận mệnh như vậy……”
“Đều đã qua.” Doãn Tĩnh duỗi tay vỗ vỗ bả vai nữ nhân, an ủi cô.
Trách không được lúc ấy nữ nhân này vội vàng biến sắc mặt muốn bọn họ rời đi như vậy, hóa ra kỳ thật là đang bảo hộ bọn họ.
Cô nhìn thấy quá nhiều người c.h.ế.t ở trong tay Hạ Diên Kiệt.
Trong viện, thùng sắt thật lớn bị đốt đến đen xì.
Đồ thuộc về Hạ Diên Kiệt đều bị ném vào đó.
Quần áo, trang sức, giày...
Nữ nhân lấy ra một cuốn album, mở ra đưa cho Doãn Tĩnh, “Đây là chị và mẹ hắn.”
Đây thoạt nhìn là một tấm ảnh chụp bốn người, ba đã bị cắt đi.
Mặt mẹ thực rõ ràng, lớn lên thật xinh đẹp, giống một cây bách hợp ôn nhuận.
Mặt chị hắn bị bôi đen bằng mực, thấy không rõ.
Bút mực nồng đậm, mang theo sự phẫn nộ của người cầm bút.
-
Tô Vi mở to mắt, phát hiện chính mình đã trở lại khách sạn.
Bởi vì là khách sạn giá rẻ, cho nên cách âm của phòng không phải thực tốt.
Tô Vi nghe được tựa hồ là có ai đó đang tiến hành hoạt động giải trí không phù hợp với trẻ em, trong nháy mắt kia, cô rốt cuộc đã hiểu, cô vừa rồi cùng Lục Nhưỡng tựa hồ là đã xảy ra sự tình không thể miêu tả.
Đương nhiên, giới hạn trong tinh thần mà thôi.
Chẳng lẽ đây là xuất quỹ tinh thần trong truyền thuyết?
A không đúng, cô không có bạn trai, Lục Nhưỡng cũng không có bạn gái, không thể tính là xuất quỹ, nhiều lắm chỉ có thể xem như……pháo hữu?
Trăm triệu không nghĩ tới, cô ở mạt thế lại có thể còn trào lưu một phen.
Loại phương thức pháo hữu này đặt ở mạt thế, khá bình thường.
Dựa theo phạm vi công kích của Lục Nhưỡng tới nói, tinh thần lực của hắn đã có thể bao trùm đến nửa căn cứ thứ sáu, kia chẳng phải là Plato chân chính?
Bạn cần đăng nhập để bình luận