Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 222


Có hơi chút giống đại bản doanh của mèo phiên bản phóng to.
Thực mềm, thực thoải mái.
Tô Vi nằm ở bên trên, nghiêng đầu nhìn về phía con hổ ngồi xổm bên ngoài lồng sắt.
Trong phòng chỉ còn lại Tô Vi và con hổ này.
Hiển nhiên, vị bá đạo tổng tài kia cho rằng cô tay trói gà không chặt, căn bản không có khả năng chạy thoát, liền cứ lưu tại nơi này như vậy.
Con hổ đối với cô cảm thấy hứng thú.
Vươn móng vuốt rắn chắc, xuyên qua khe hở lồng sắt, thò về phía cô.
Tô Vi né tránh, phía sau lưng dựa đến vách tường.
Con hổ xoay chuyển quanh cô, thay đổi một phương hướng, tiếp tục duỗi móng vuốt.
“Đại hổ.” Một đạo âm thanh vang lên, vị bí thư kia đi mà quay lại.
Trong tay hắn bưng thức ăn, đi đến phía sau con hổ, đặt đĩa tới trong góc.
Tô Vi nhìn thấy trên cái đĩa kia có một con gà quay.
“Đừng sợ, thời điểm nó không đói bụng sẽ không ăn người.”
Tô Vi:…… Cho nên là có ăn người?
“Con hổ này là lão đại chúng tôi cứu ra từ trong Vườn Bách Thú, lúc ấy hắc động lan tràn toàn bộ vườn bách thú, chỉ con hổ này chạy ra được.”
Vậy không phải là người ta tự cứu thành công sao?
“Đúng rồi, nghe nói cấp bậc của cô là SS+++?”
Ánh sáng tối tăm, Tô Vi ngồi ở trên đệm, bí thư đứng ở cửa lồng sắt.
“Tôi còn chưa có nếm thử dẫn đường cấp bậc SS+++.”
Dựa theo giả thiết tiểu thuyết.
Lính gác khát vọng dẫn đường, sẽ theo cấp bậc tăng lên mà càng thêm rõ ràng.
Đây là một loại dục vọng đáng sợ hơn so với nghiện anh túc.
Cũng trách không được sau khi chủ chợ đen biết cấp bậc của Tô Vi, liền gấp không chờ nổi nhốt cô vào lồng sắt.
Kỳ thật từ thái độ của Hạ Lưu đối với Tô Vi đã có thể nhìn ra được, lúc ấy cấp bậc của Tô Vi khả năng đã bất tri bất giác tới SS+++, tuy rằng cô không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy chính mình đối với Lục Nhưỡng có chút thèm nhỏ dãi, nhưng thực rõ ràng, lực hấp dẫn của cô đối với lính gác càng mạnh hơn.
Cô gái nhỏ ngồi ở trong lồng sắt, trên người mặc áo khoác dày nặng, ánh sáng ảm đạm, lại phụ trợ triển lộ hoàn toàn mỹ mạo ra tới.
Khi không nói lời nào, vẻ đẹp của cô là kinh người.
Ngay từ đầu, Tô Vi xuyên vào sách, nguyên thân còn chưa có nẩy nở.
Trải qua Lục Nhưỡng tỉ mỉ điều dưỡng, cô giống như nụ hoa rốt cuộc thong thả triển lộ.
Bên trong thanh thuần mang theo một ít mị thái ngây thơ, câu nhân tâm ngứa.
Chung quanh Tô Vi là tinh thần lực của cô, chỉ cần hơi tới gần, sẽ khiến cho người cảm thấy tâm tình thoải mái.
Tinh thần thể tra tấn đối với lính gác là mỗi thời mỗi khắc.
Cho dù có dẫn đường tạm thời khai thông, vậy cũng chỉ là được đến thoải mái một lát.
Cũng không biết vì sao, chỉ cần đứng ở bên người Tô Vi, bí thư liền cảm giác được một cỗ thoải mái từ đầu đến chân.
Làm người không nhịn được sinh ra dục vọng càng thêm rõ ràng.
Dục vọng chiếm hữu của lính gác đối với dẫn đường là trời sinh.
Bởi vì bọn họ vốn dĩ chính là vì phù hợp lẫn nhau mà sinh ra tới.
Thậm chí có người nói, nếu có lính gác cảm thấy chính mình vô pháp được đến khai thông, kia nhất định chính là còn chưa có tìm được dẫn đường trong định mệnh của chính mình.
Đến tận đây, lý luận tỷ lệ xứng đôi bắt đầu sinh trưởng tốt.
Nghiên cứu cũng chứng minh, tỷ lệ xứng đôi càng cao, hiệu quả khai thông càng tốt.
Tô Vi nhìn bí thư đột nhiên biến thân thành đại hổ, dùng sức cách khe hở lồng sắt đào về phía người cô.
Tay trái không đào đến, liền đổi tay phải.
Tô Vi, “Anh có rảnh như vậy, không bằng đi Phật Sơn hàn điện?”!
Lồng sắt rất lớn, một mặt dựa vào vách tường.
Tô Vi chống lưng vào tường, nhìn bí thư mặc tây trang màu đen ưu nhã giống như điên cuồng đào, so với đóng đinh còn dùng lực hơn.
Tô Vi:……
Nghe nói dẫn đường cấp bậc cao hơn lính gác lực hấp dẫn đối với lính gác càng trí mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận