Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 279


Tô Vi áy náy cúi đầu.
Dưới mạt thế, vì làm Tô Vi càng có kỹ năng sinh tồn.
Trên đường, Lục Nhưỡng thừa dịp mọi người nghỉ ngơi dạy cô lái xe.
Tô Vi tin tưởng tràn đầy.
Sau đó xe Maybach cao quý đã bị cô đưa đi tiếp xúc thân mật với cây cối.
Bởi vì Lục Nhưỡng bện võng tinh thần lực, cho nên Tô Vi không có bị thương, chỉ là đáng tiếc chiếc Maybach mới của Doãn Tĩnh, đã bị hỏng.
Doãn Tĩnh:……
“Chị, để em thay chị.” Hoa Tễ không đành lòng nhìn thấy Doãn Tĩnh vất vả như thế.
“Lăn trở về ngồi đi.”
Hoa Tễ đại khái là ăn phải đồ hỏng, sắc mặt rất kém cỏi, thỉnh thoảng còn bị nôn mửa một chút.
Không biết còn tưởng rằng hắn đang mang thai.
Tô Vi nhỏ yếu đáng thương, đừng nói đạp xe ba bánh, đẩy cũng đẩy bất động.
Về phần Lục Nhưỡng.
Hắn có bệnh điên.
Tình huống tinh thần lực của Lục Nhưỡng gần đây thực không ổn định.
Rất nhiều lần buổi tối ngủ, Tô Vi liền nhìn thấy hắn ngồi ở đầu giường, vuốt bạch xà trong tay, sau đó đầu ngón tay dần dần buộc chặt.
Véo cho miệng bạch xà phun ra cái lưỡi đỏ, hai mắt trắng dã.
Tô Vi suy đoán, Lục Nhưỡng đại khái là có tâm sự gì.
Làm em gái tri tâm, loại chuyện này, cô đương nhiên không thể quá mức quan tâm, bằng không vạn nhất Lục Nhưỡng đem lửa đốt đến trên người cô thì làm sao bây giờ?
Bé rắn, an giấc ngàn thu nhé.
Tô Vi đắp vỏ chăn lên, tiếp tục ngủ.
Hai kẻ yếu ớt, một kẻ bị bệnh điên.
Chỉ có Doãn Tĩnh là người bình thường một ngày phải đạp xe mười km.
Doãn Tĩnh cắn răng, tiếp tục đạp xe.
Bọn họ đang ở trên đường đi đến căn cứ thứ chín.
Vợ của lĩnh chủ căn cứ thứ chín là bạn của mẹ Lục Nhưỡng, nghe nói hai người đã từng là bạn học, ở trong trường học quan hệ cực tốt, thậm chí cô còn trêu ghẹo cùng mẹ Lục Nhưỡng: Về sau sinh con, sẽ cho bọn nhỏ đính hôn từ bé.
Cẩu nam nhân.
Cô nhưng thật ra muốn nhìn xem, là Lưu Diệc Vi Vi cô đẹp hay là cô gái đã đính hôn từ trong bụng mẹ kia đẹp!
Mạt thế buông xuống, vị người bạn cũ này trở thành vợ của lĩnh chủ căn cứ thứ chín.
Nghe nói cô vẫn luôn ý đồ liên hệ Lục Nhưỡng, chỉ tiếc chưa tìm được đứa con của người bạn thân ngày xưa này.
Thẳng đến mấy ngày trước đây, Lục Nhưỡng chủ động liên hệ với cô.
Người phụ nữ lớn tuổi vui mừng khôn xiết, lập tức mời bọn họ đi đến căn cứ chính mình làm khách.
Nói thật, Tô Vi không tin người phụ nữ này.
Nếu thật sự quan tâm Lục Nhưỡng như vậy, nên ở thời điểm cha mẹ Lục Nhưỡng xảy ra chuyện xuất hiện.
Không nói nhìn xem đứa trẻ, dù chỉ nói vài câu an ủi cũng tốt.
Sự thật là, người phụ nữ này ngay cả lễ tang cũng không có tới tham gia.
Căn cứ thứ chín nói trùng hợp cũng trùng hợp, đúng là địa phương an trí tro cốt của cha mẹ Lục Nhưỡng.
Nghe nói người phụ nữ này cố ý đưa tro cốt cha mẹ Lục Nhưỡng từ trong đất ra, bỏ vào chùa miếu cung phụng.
Người ta đang ngủ ngon giấc dưới nền đất, lại đào ra, Ngũ Tử Tư cũng không tàn nhẫn như vậy.
“Trước kia ba tôi có điều tra một vụ án.” Giữa đường nghỉ ngơi, sắc trời hơi ám, hoàng hôn treo ở bên trong dãy núi, Doãn Tĩnh cầm ấm nước trong tay, âm thanh rất thấp, “Đó là vụ án được phán định là tai nạn giao thông ngoài ý muốn.”
“Ba tôi là một người thực tận chức tận trách, bởi vì quá mức thành thật tích cực, cho nên vẫn luôn không có thăng chức. Ông nói với tôi, người phải đối diện với lương tâm của chính mình. Về vụ án kia, ba đã điều tra một chút, sau đó phát hiện không thích hợp. Ba đã báo cáo cùng cục trưởng, có thể là án mưu sát.”
Nói tới đây, Doãn Tĩnh theo bản năng nắm chặt nắm tay, “Sau đó, ba liền chết, say nên ngã chết.” Trên mặt Doãn Tĩnh lộ ra nụ cười trào phúng, “Ba tôi chưa bao giờ uống rượu.”
Ba Doãn Tĩnh chết, không phải ngoài ý muốn, mà là có chủ mưu.
Chương 278
“Tôi ngay từ đầu còn không biết, thẳng đến khi Lục Nhưỡng muốn cùng tôi lục tìm tư liệu của vụ án kia, tôi mới biết được, hóa ra anh ta là con của đôi vợ chồng kia.”
Tựa hồ vận mệnh chú định, đều có ý trời tồn tại.
“Cho nên, tôi muốn đi theo Lục Nhưỡng, tôi biết, anh ta nhất định sẽ báo thù.”
Doãn Tĩnh thân là cảnh sát, có chức nghiệp của chính mình.
“Tôi chờ, Lục Nhưỡng g.i.ế.c c.h.ế.t người kia.”
Tô Vi:…… Này, dựa theo cốt truyện bình thường phát triển, cô không phải hẳn là trải qua đấu tranh kịch liệt, cuối cùng lý trí chiến thắng tình cảm, sau đó nói, “Tuy rằng mày g.i.ế.c ba tao, nhưng tao sẽ không g.i.ế.c mày, tao sẽ dùng pháp luật làm vũ khí tới trừng phạt mày!”
Bởi vì trước mạt thế, đã hủy bỏ tử hình, cho nên nhiều nhất chính là ở tù mọt gông.
“Làm sao vậy, thực kinh ngạc sao?” Doãn Tĩnh run run mặt nạ bảo hộ của chính mình.
Tô Vi gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
“Cô đây là có ý gì?” Doãn Tĩnh khó hiểu.
“Chuyện của cô không quan hệ gì với tôi.”
Doãn Tĩnh nhìn chằm chằm Tô Vi, không nhịn được cười.
Thật sự, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Tô Vi, cô cũng bị bề ngoài của Tô Vi lừa gạt, cho rằng Tô Vi chính là loại tâm địa thiện lương, thích kéo chân sau mà người ta hay gọi là thánh mẫu.
Nhưng không nghĩ tới, tâm tư của Tô Vi thực thông thấu.
Người, vĩnh viễn không có khả năng đồng cảm như bản thân mình cũng bị.
Bởi vậy, cô vĩnh viễn đứng ở trên lập trường của chính mình nói, “Chuyện của cô nha.”
Doãn Tĩnh đột nhiên đã hiểu, vì sao Lục Nhưỡng đối đãi với Tô Vi sẽ không giống người thường như thế.
Bởi vì cô chính là không giống người thường.
Cô sẽ không nói đạo đức với người khác.
Cô sẽ không thuyết giáo người khác.
Nhưng cô lại thủ vững điểm mấu chốt của chính mình.
Cô nhìn như hồ đồ, kỳ thật rất thấu triệt.
Nếu Tô Vi biết Doãn Tĩnh đánh giá cô cao như vậy, nhất định sẽ nằm trên mặt đất cười 300 năm.
Cô chỉ là một cá mặn phế vật mà thôi.
Có thể giữ được mệnh cũng đã thực không tồi, nơi nào còn có tâm tư đi cứu vớt thế giới.
Trước cứu vớt chính mình đi.
Theo cuối mùa thu buông xuống, trong không khí càng thêm khô ráo.
Mọi người đi bờ sông lấy nước, phí một ít thời gian làm ra nước cất.
Sau khi bốn người phân chia uống vào, Hoa Tễ lại nôn ra.
“Anh không phải mang thai chứ?”
Hoa Tễ:……
“Tôi là nam nhân.”
Nam nhân sao có thể mang thai!
“Ọe……”
Hoa Tễ đỡ cây nôn ra đại khái năm phút, mới hơi chút hoãn lại đây một chút.
Doãn Tĩnh trên dưới đánh giá Hoa Tễ.
Trải qua Tô Vi nhắc nhở, cô mới phát hiện Hoa Tễ gần đây xác thật tựa hồ là béo hơn không ít.
Phía sau đột nhiên truyền đến âm thanh sột sột soạt soạt.
mọi người đồng thời quay đầu, nhìn thấy bờ sông không biết khi nào nhiều một tầng sâu dày đặc.
Ở giữa đường sông, có một cái động trùng, đang không ngừng phun trứng ra bên ngoài.
Trên mặt sông lập tức trôi nổi một tầng trứng trùng màu đen ghê tởm.
Người có hội chứng sợ mật độ cao hoàn toàn không thể xem.
Tô Vi cảm thấy có hơi chút buồn nôn.
Cô vừa mới uống nước trong sông.
Tuy rằng đã chưng cất, nhưng vẫn thực buồn nôn.
“Ọe……”
Hoa Tễ phản ứng lớn hơn so với cô, nôn đến mặt xanh nanh vàng.
“Cô thật sự không cho anh ta đi kiểm tra một chút sao?” Thoạt nhìn thật sự giống như mang thai nha.
Doãn Tĩnh:……
Hiện tại không có thời gian quản Hoa Tễ có phải mang thai hay không.
Bọn họ cần đối phó với động trùng trước đã.
Nơi này cách căn cứ thứ chín không xa, nếu tùy ý cho cỗ trùng triều này tràn lan ra, nhất định sẽ tổn thương đến người trong căn cứ.
“Lục Nhưỡng.”
Doãn Tĩnh hô một tiếng Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng dựa vào trên xe ba bánh, một tay châm thuốc, thần sắc lãnh đạm tái nhợt.
“Một cái động trùng cấp SS mà thôi.”
Tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng trứng trùng quá nhiều, có chút phiền phức.
Dòng nước lại nhanh, lập tức liền vọt tới trên bờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận