Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 120


Lục Nhưỡng ngồi ở giữa hai người, biểu tình trên mặt không quá hữu hảo.
Hiển nhiên, hắn thập phần ghét bỏ Trần Thật Tắc.
Đây đương nhiên không phải trên người Trần Thật Tắc có mùi lạ gì, cũng không phải hắn không vệ sinh, chỉ vì đại ma vương có thói ở sạch.
Tô Vi ngồi dựa vào cửa sổ, nhìn chằm chằm phong cảnh bên ngoài.
Sau khi xe quân dụng rời ra khỏi căn cứ quân sự, còn phải lái hai giờ.
Trần Thật Tắc nói hắn đã tới một lần, bởi vậy, là hắn chỉ đường cho Doãn Tĩnh.
Trên đường, Doãn Tĩnh dò hỏi Trần Thật Tắc một ít về sự tình phát sinh lần trước khi hắn đi làm nhiệm vụ.
“Lúc ấy chúng tôi là nhóm đầu tiên đi, động trùng con này mới xuất hiện không bao lâu, không nghĩ tới một cái động trùng con mà thôi, bên trong lại có thể sẽ cất giấu một con Trùng tộc cấp SS. Chúng tôi lúc ấy đi ba người, chỉ có một mình tôi còn sống trở lại.”
Nói tới đây, Trần Thật Tắc vê Phật châu trong tay, không nhịn được bắt đầu niệm kinh văn, xem ra trải qua lần đó đối với hắn đã tạo thành đả kích rất lớn.
Tô Vi cúi đầu, nhìn chằm chằm cát vàng bay lên trên đường.
Bởi vì nguyên tác quá mức xa xăm, cho nên cô không quá nhớ rõ trong căn cứ thứ năm đã xảy ra chuyện gì, dù sao cũng là một quyển truyện đại ma vương báo thù, mọi vai ác ngốc nghếch xuất hiện ở bên người đại ma vương đều sẽ bị mạt sát.
Xem hết cuốn sách chính là một chữ: Sảng.
Ngoại trừ sảng, đại ma vương và hậu cung của hắn cũng diễn một ít tình cảm.
Tô Vi không thích xem truyện nam tần, cô xem bộ nam tần này cũng là vì sinh ra hứng thú với nữ vai phụ trùng tên trùng họ với chính mình.
Quả nhiên, nữ vai phụ chính là nữ vai phụ, cuối cùng ngoại trừ c.h.ế.t vẫn là chết.
Tô Vi lộ ra một nụ cười. Chính mình thất bại cố nhiên uể oải, Lục Nhưỡng thành công thậm chí lại khiến cho nhân tâm đau.
“Xuyên qua rừng cây phía trước liền đến.” Trần Thật Tắc mở miệng, “Bởi vì có rất nhiều lính gác đã từng đi qua rừng cây này, cho nên phía trước đã hình thành một con đường.”
Quả nhiên, sau khi xe quân dụng tiến vào rừng cây có thể rõ ràng nhìn thấy một con đường trụi lủi.
Doãn Tĩnh đi theo con đường nhỏ này, sau khi tiến vào chỗ sâu trong rừng cây, đường bên trong liền rối loạn.
“Phía này, tôi nhớ rõ nó ở phía đám cây lệch tán này.” Trần Thật Tắc nói.
Doãn Tĩnh mở xe quân dụng ra, dựa theo Trần Thật Tắc chỉ huy, xuyên qua rừng cây, rốt cuộc đi đến mặt sau sơn cốc.
Sơn cốc rất lớn, dựa theo cách nói của Trần Thật Tắc, kỳ thật phụ cận nơi này có rất nhiều động trùng con.
Nếu không nhanh chóng xử lý động trùng mẫu, đến lúc đó sẽ uy h.i.ế.p đến căn cứ thứ năm.
Nhưng ngại với thực lực tự thân của bọn họ, loại chuyện xử lý động trùng mẫu này còn không tới phiên bọn họ.
“Động trùng con ở ngay trong sơn động kia.”
Trần Thật Tắc giơ tay chỉ về một cái sơn động phía trước cách đó không xa.
Dây đằng treo trước cửa sơn động có dấu vết bị xé rách quá, nhìn dáng vẻ trước đó không lâu có người đã tới.
“Dựa theo thói quen của Trùng tộc tới nói, nó đều là buổi tối ra ngoài hoạt động.” Trần Thật Tắc nói: “Không bằng chúng ta trước nghỉ ngơi một chút?”
Trải qua thời gian bôn ba lâu như vậy, xác thật cần tu chỉnh một phen trước, sau đó chế định kế hoạch một chút.
Mọi người dựa vào bên cạnh xe quân dụng, Trần Thật Tắc bắt đầu miêu tả bộ dáng con Trùng tộc trong động trùng kia cho mọi người.
Tám chân giống bạch tuộc, có sáu đôi mắt màu xanh lục, ở trong bóng tối phát ra ánh sáng.
“Quả thực, giống như là thần minh.” Trần Thật Tắc buột miệng thốt ra một câu, làm Doãn Tĩnh nhíu nhíu mày.
Trần Thật Tắc cũng biết tự mình nói sai, vội nói: “Ý tôi là nói tà thần. Mọi người không đọc truyện tranh sao? Hình tượng tà thần không phải đều là cái dạng này sao?”
Hóa ra Trần Thật Tắc là người mê truyện tranh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận