Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 358


"Ừ, vậy uống một chút đi." Hoa Tễ đồng ý.
Tô Vi chuyển tầm mắt tới Lục Nhưỡng, "Uống chứ?"
Nam nhân lười biếng gật gật đầu.
Tô Vi vội vàng đổ nửa ly cho hắn.
Tô Vi biết chính mình không có tửu lượng gì, bởi vậy, cô chỉ uống lên một chút.
Doãn Tĩnh tửu lượng không tồi, ỷ vào ăn tết, cơn nghiện rượu lên liền uống nhiều mấy chén.
Tô Vi, Tô Vi, Tô Vi, Doãn Tĩnh ôm mặt Tô Vi, liên tiếp kêu tên cô.
"Ơi, ơi, ơi……" Tô Vi đáp lại.
"Phải sống thật tốt nhé."
Tô Vi:…… Tết nhất, cảm ơn cô chúc phúc.
"Tới, cho cô bao lì xì." Doãn Tĩnh từ trong túi móc ra bao lì xì cho Tô Vi.
Tô Vi nhéo bao lì xì rắn chắc, tâm tình kích động không thôi.
Cảm ơn mẹ, người chính là mẹ đẻ của con!
"Tôi nhất định sẽ sống thật tốt." Tô Vi nắm tay Doãn Tĩnh, vẻ mặt trịnh trọng.
Lục Nhưỡng cũng uống không ít rượu, bởi vì Tô Vi khuyên lợi hại.
Tô Vi là có tư tâm, một phương diện đương nhiên là ăn tết mọi người cao hứng, một phương diện khác chính là cô muốn nhìn xem di động Lục Nhưỡng rốt cuộc cất giấu bí mật gì.
"Chị, chị uống say."
"Không có say." Doãn Tĩnh uống đến sắc mặt đỏ bừng, cô duỗi tay ôm lấy Hoa Tễ, sờ loạn ở trên người hắn, "Tiểu Tễ, Tiểu Tễ, Tiểu Tễ……"
Hoa Tễ tuy rằng cũng uống rượu, nhưng thần trí vẫn thanh tỉnh.
Hắn duỗi tay ôm lấy Doãn Tĩnh, trực tiếp đưa cô tới trong phòng cho khách.
Tô Vi:……Này, đóng cửa hẵng hôn, nhóm hỗn đản!
Doãn Tĩnh và Hoa Tễ vừa đi, trong phòng khách tức khắc trống trải lên.
Lục Nhưỡng dựa vào trên sô pha, không biết có phải say hay không, dù sao trông cũng mơ hồ hơn ngày thường một chút.
"Đây là số mấy?"
Tô Vi vươn hai ngón tay.
Lục Nhưỡng liếc nhìn cô một cái, vươn hai ngón tay cùng đầu ngón tay cô đối đầu, sau đó thong thả cùng mười ngón tay cô đan vào nhau, cuối cùng cúi người dựa lại đây, ở cách cô ba centimet nói, "Hai."
Sắc đẹp gần trong gang tấc, Tô Vi nghe được âm thanh trái tim chính mình điên cuồng nhảy lên.
Gần, thân cận quá.
Bệnh tim của cô đều phải phạm vào.
Trái tim, chờ một chút, mày đập quá nhanh.
A, hô hấp, cô quên hô hấp.
Tô Vi dùng sức hô hấp một chút, ngửi được mùi rượu từ chỗ Lục Nhưỡng truyền tới.
Tô Vi nuốt nuốt nước miếng, cô nhìn con ngươi đỏ như m.á.u của nam nhân, có thể từ bên trong rõ ràng nhìn thấy bộ dáng của cô.
Thoạt nhìn thật sự có hơi chút ngốc.
Tầm mắt Tô Vi rơi xuống trên môi Lục Nhưỡng.
Cô dán lên.
Nam nhân chế trụ cái ót của cô, dùng sức hôn môi.
Tô Vi cảm thấy chính mình muốn say.
Ngay sau đó, cô rút tay từ trong túi Lục Nhưỡng ra, "Mật mã là gì?"
Lục Nhưỡng:……
Không nói?
Thử sinh nhật cô xem.
Mở được.
Sợ Lục Nhưỡng cướp đoạt di động, Tô Vi trực tiếp đứng lên trên sô pha.
Một chân khác còn giống như uy h.i.ế.p cách không chống nam nhân, chỉ cần Lục Nhưỡng vừa động, cô sẽ dẫm chân lên trên mặt hắn!
Khi Tô Vi nhìn thấy điểm đánh dấu động trùng rậm rạp, đầu óc một chút liền ong.
Hình ảnh đều là điểm đánh dấu động trùng.
Không có video.
Tin nhắn chỉ có hai người.
Cô và Doãn Tĩnh, thậm chí ngay cả Hoa Tễ cũng không có.
Tô Vi vuốt ve khung chat hai người, sau đó tiếp tục lật!
Cuối cùng, cái gì cũng không có lật được.
Chỉ như vậy? Vì sao không dám cho cô xem?
Tô Vi cảm thấy chính mình khẳng định còn chưa có tìm được điểm mấu chốt, cô lại tìm kiếm, cuối cùng thật sự cái gì cũng không có phát hiện.
"Xem xong rồi chứ?" Lục Nhưỡng an tĩnh ngồi ở chỗ kia, hướng cô duỗi tay.
Tô Vi chu miệng, không nghĩ trả.
“Anh không còn có cái dự phòng nào chứ?"
Lục Nhưỡng:……
"Không có."
Thôi được, là cô mẫn cảm.
Không có biện pháp, con gái mà, đều tương đối mẫn cảm.
Tô Vi đang chuẩn bị trả lại điện thoại di động cho Lục Nhưỡng, đầu ngón tay không cẩn thận trượt đến bản ghi nhớ.
Bên trong bản ghi nhớ của Lục Nhưỡng đều là con số.
Từ "1" đến "2919".
Đây là cái gì?
Biểu tình nam nhân khẽ thay đổi, "Không có gì." Hắn đứng dậy, lấy di động trong tay Tô Vi, sau đó xoay người đi đến nhà ăn thu thập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận