Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 263


Diêu Phong nhìn thấy mẹ ngồi ở hàng ghế thứ nhất, lộ ra nụ cười với hắn.
Vừa mới xuất viện không bao lâu, mẹ thoạt nhìn tuy rằng có chút mỏi mệt, nhưng trạng thái tinh thần không tồi.
Đây đại khái chính là người gặp việc vui tâm tình sảng khoái đi.
Hồ Đậu Nhi còn mời rất nhiều phóng viên, hơn nữa còn tuyên bố tiến hành phát sóng trực tiếp cả nước.
Bởi vì căn cứ các nơi từng bước hoàn thiện kiến tạo, cho nên rất nhiều người trong các căn cứ đều có thể nhìn thấy trận phát sóng trực tiếp này.
Ở dưới mạt thế tàn khốc như vậy, có được một phần tình yêu tốt đẹp là một sự kiện lệnh người hướng tới cỡ nào.
Thẳng đến khi đoạn video xuất hiện trên vách tường màu trắng.
Chiếc máy chiếu đại khái là đã được an trí tốt trước đó, chờ đến thời gian liền tự động chiếu.
Trên máy chiếu xuất hiện một hình bóng quen thuộc, đó là Diêu Phong.
Diêu Phong quỳ gối trước mặt một nữ nhân ngồi trên xe lăn.
Hắn thành kính như một tín đồ trung thực, nắm tay nữ nhân lên hôn.
Sau đó thong thả đứng dậy, nâng mặt nữ nhân lên như trân bảo, hôn lên khóe môi, gò má, cái trán cô.
Trong giáo đường phát ra âm thanh hít ngược một hơi khí lạnh rõ ràng.
Mặt Hồ Đậu Nhi đã có thể dùng chữ biến sắc tới hình dung.
Cô ban đầu là muốn đánh mặt mọi người, làm mọi người biết đồn đãi bên ngoài đều là không thật.
Nhưng không nghĩ tới, hôm nay người bị vả mặt lại có thể là cô.
“Ở nơi nào, cái kia ở nơi nào!” Hồ Đậu Nhi giống như nổi điên tìm kiếm cái máy chiếu kia, cuối cùng thấy được ở đỉnh giáo đường.
“A a a!” Hồ Đậu Nhi giơ bó hoa trong tay lên, ném về phía máy chiếu.
Không có ném trúng, máy chiếu không ngừng phát lại một màn này.
Hồ Đậu Nhi hoàn toàn điên cuồng, mất hết mặt mũi.
Phát sóng trực tiếp tình yêu mỹ lệ vạn chúng chờ mong đột nhiên đình chỉ, hình tượng lĩnh chủ căn cứ thứ bảy thâm tình chợt sụp đổ.
Khi Hồ Đậu Nhi lại lần nữa mở phát sóng trực tiếp ra, là buổi tối.
Cô ngồi ở trong phòng ngủ xa hoa tráng lệ của chính mình, khóc đến đôi mắt sưng đỏ, “Tôi không biết vì sao sẽ phát sinh chuyện như vậy, tôi tin tưởng Diêu Phong chỉ là nhất thời hồ đồ, tôi lựa chọn tha thứ cho anh ấy……”
Âm thanh mắng chửi đều tới chỗ Diêu Phong.
Nhưng Diêu Phong lại không cảm thấy không vui.
Hắn biết, Tôn Dạng Dạng không chết.
Cô thật sự không chết!
Hồ Đậu Nhi tắt phát sóng trực tiếp, đi đến trước mặt Diêu Phong.
“Tôn Dạng Dạng đã chết.”
“Không, cô……”
“Chồng à, em đã lựa chọn tha thứ cho anh, anh không thể buông tha chính mình sao? Em cùng Tôn Dạng Dạng, rốt cuộc ai quan trọng hơn?”
Ngay từ đầu, Diêu Phong chính là ôm mục đích mới tiếp cận Tôn Dạng Dạng.
Hắn đối với cô vẫn luôn là lợi dụng.
Người hắn yêu nhất vẫn luôn là Hồ Đậu Nhi.
“Đúng vậy, anh yêu em, em là quan trọng nhất.” Diêu Phong ngẩng đầu, âm thanh khô khốc.
Hồ Đậu Nhi lộ ra một nụ cười thắng lợi.
Ngu xuẩn! Ngay cả yêu là gì cũng không phân rõ.
-
Trở lại chợ đen, đúng là thời gian hội đấu giá bắt đầu.
Tuy rằng không có trở thành em trai của đại ma vương, nhưng Bạch Chân còn có một phần tình yêu lý tưởng để theo đuổi.
Hắn đi theo Tôn Dạng Dạng.
Bốn người chia ra ở cửa chợ đen.
“Lần này vừa đi khả năng liền sẽ không gặp lại nữa, mọi người có thể gặp được cũng là duyên phận, Vi Vi, cảm ơn cô đã cứu tôi.”
Bên trong mạt thế, khó được nhất chính là thiệt tình.
Đặc biệt là người giống như Tô Vi, tâm linh trong suốt.
“Chúc cô hạnh phúc.”
Nói xong, Tôn Dạng Dạng xoay người rời đi.
Bạch Chân lập tức đuổi theo.
Tô Vi bị Lục Nhưỡng nắm tay, mang vào quán trà, hang ổ chợ đen.
Doãn Tĩnh đã tìm muốn điên rồi, nhìn thấy bọn họ bình yên vô sự xuất hiện, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Nếu hai người còn không xuất hiện, tôi phải phát thông cáo cả nước.”
Dựa theo lời Doãn Tĩnh kể lại, khi cô đuổi tới chỉ nhìn thấy một mảnh phế tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận