Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 293


Tô Vi “Bịch” một chút ngã trên mặt đất.
Thẩm Tường Tường:……
Tô Vi:……
Nữ sinh tóc tím:……
Không phải, các cô còn chưa có động thủ! Là chính cô ta bị ngã!
Thẩm Tường Tường trắng mặt, lại chạy nhanh nâng Tô Vi dậy.
Tô Vi che lại mặt chính mình, nước mắt lưng tròng.
Ngã đau quá, giống như đập đến răng.
Hai người xếp hàng, dựa vào vách tường.
Tô Vi có hơi chút đứng không yên.
“Có thể đỡ tôi một phen không?”
Nữ sinh tóc tím:……
Nữ sinh tóc tím vươn tay, đặt Tô Vi lên cửa sổ phía sau hai người.
Tô Vi:???
“Này, cô, giúp tôi đưa cái này cho anh cô.”
Tô Vi ngồi ở trên cửa sổ cúi đầu, thấy được thứ trong tay nữ sinh tóc tím.
Một phong thư màu hồng phấn.
A này……
Thẩm Tường Tường:……
Nữ sinh tóc tím thẹn thùng nói: “Đây là, thư tình của tôi gửi cho anh cô.”
Hiểu lầm sao.
Tô Vi và Thẩm Tường Tường từ WC nữ ra tới.
Thẩm Tường Tường cầm thư tình trong tay, biểu tình trên mặt có chút kỳ quái.
Tô Vi đứng ở bên người cô, soi gương.
Mặt giống như, có hơi chút sưng?
“Bị ai đánh sao?” Âm thanh Lục Nhưỡng truyền tới, ngay sau đó, hàm dưới Tô Vi đột nhiên bị người nâng lên.
Cổ cô muốn chặt đứt.
“Không, là, chính mình ngã……”
Thẩm Tường Tường chột dạ đứng ở một bên không dám nói lời nào.
Lục Nhưỡng nhíu mày, đầu ngón tay dán lên gò má cô.
“Á……” Tô Vi phát ra tiếng hô đau thực nhẹ, sau đó phát hiện đầu ngón tay Lục Nhưỡng lạnh lạnh, thực thoải mái.
Giống như khối băng.
Tô Vi có hơi chút hưởng thụ, cọ cọ, lại cọ cọ, giống như con mèo…… Sau đó vừa nhấc đầu, đối thượng với con ngươi u ám của nam nhân.
Mắt trái, viết: xin đình chỉ hành vi câu dẫn của em.
Mắt phải, viết: anh ăn nhất một bộ này!
Tô Vi bị Lục Nhưỡng đưa tới trong phòng vệ sinh, đang bị hắn xoa mặt.
Nam nhân hỏi một câu, “Ngã ở đâu?”
Cô trả lời một câu, “Ở WC.”
Tô Vi:…… cô từ trong ánh mắt Lục Nhưỡng thấy được tràn đầy ghét bỏ.
Sau đó, cô đã bị đưa tới một khách sạn gần đó.
Lục Nhưỡng rửa sạch tay mười lần, sau đó bắt đầu rửa mặt cho cô.
Không phải là mặt cô cũng muốn rửa mười lần chứ?
Tô Vi ý đồ ngăn cản, cô cảm thấy còn tiếp tục như vậy, mặt cô đều phải bị chà rớt một tầng da.
“Đau.”
“Nơi nào đau?”
“Trong miệng đau.” mau nói sang chuyện khác.
Đầu ngón tay ướt át căng cánh môi cô ra, thò vào trong.
Tô Vi phồng gò má lên, nhìn về phía mặt Lục Nhưỡng.
Nam nhân còn đang chuyên tâm tìm miệng vết thương của cô.
Tô Vi không nhịn được nuốt nuốt nước miếng, liên quan tựa hồ muốn nuốt luôn cả đầu ngón tay của Lục Nhưỡng.
Không biết vì sao, có hơi chút thèm người.
Động tác nam nhân khựng lại, rốt cuộc tìm được điểm bị hàm răng khái đến trầy da một chút.
Hắn lấy ngón tay của chính mình ra, da thịt hơi lạnh đều đã bị nóng lên.
Môi cô gái nhỏ ướt dầm dề, Lục Nhưỡng cúi đầu, thong thả ung dung rửa sạch sẽ đầu ngón tay của chính mình, sau đó rút khăn lông, chà lau sạch sẽ đài rửa mặt, cuối cùng lót khăn tắm, thả Tô Vi đi lên.
Hả?
Tô Vi phát ra một âm thanh cực ngắn ngủi.
“Há mồm, anh nhìn xem.” Lục Nhưỡng nói.
Còn muốn xem?
Tô Vi há to miệng.
A, anh xem đi.
“Há nhỏ chút.”
Nha, sự tình thật nhiều.
Sau đó, nam nhân cúi người lại đây, hai làn môi tương dán, dễ như trở bàn tay xâm lấn, chuyên môn l.i.ế.m miệng vết thương của cô.
Không phải rất đau, nhưng có hơi chút ngứa.
Người nam nhân này, sao lại như vậy!
“Lần này, không cần tinh thần lực.”
Hai lần trước, bởi vì thân thể Tô Vi còn chưa thể hoàn toàn tiếp thu, cho nên Lục Nhưỡng đều dùng tinh thần lực tới làm phụ trợ.
Chỗ tốt của tinh thần lực chính là, thực dễ dàng đạt tới sung sướng tinh thần, mà xem nhẹ đau đớn cùng cảm giác thân thể.
Tô Vi còn chưa có cùng Lục Nhưỡng thử qua giao lưu thân thể đơn thuần.
-
Giường của khách sạn không tính là mềm mại, Tô Vi nằm đến không thế nào thoải mái.
Nhưng không quan trọng, bởi vì cô cơ bản không có thời gian nằm xuống, cho nên mềm hay không mềm cũng không sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận