Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 394


Lục Nhưỡng xoay đầu trở về.
Tô Vi nhanh chóng cắm ống hút lên, uống một ngụm.
Ngon!
Bên kia, động trùng màu đen giống như một cái hắc động thật lớn, chiếm cứ ở một góc phía chân trời, giống như là mở ra một cái động lớn giữa không trung.
Chỉ trong chớp mắt, vô số trùng con từ bên trong bay ra.
Lục Nhưỡng không chút hoang mang, giơ tay tạo ra một cái võng tinh thần lực màu đỏ, trực tiếp bắt hết Trùng Tộc.
Đại Bạch ở bên trong vung cái đuôi, một ngụm một con Trùng tộc.
Tô Vi tiếp tục cắn hạt dưa.
Đại khái là biết nhóm trùng con của chính mình không được việc, Trùng Vương rốt cuộc xuất hiện.
Nó dùng hình người xuất hiện.
Khuôn mặt tuy rằng mơ hồ, nhưng từ bề ngoài đi lên xem, hẳn là bắt chước một nữ nhân.
Theo Trùng Vương từng bước tới gần, Tô Vi rốt cuộc ở bên trong màn mưa thấy rõ ràng người Trùng Vương giả trang là ai.
Đây không phải cô sao?
A, cũng không phải cô.
Là cô trước kia, Tô Vi vai phụ.
Ngay sau đó, nửa khuôn mặt của Trùng Vương đã bị Lục Nhưỡng xoá sạch.
Đánh, rớt!
Tô Vi:!!!
Anh có thể thương hương tiếc ngọc một chút hay không, không thể xoá sạch toàn bộ một cái đầu hay sao? Anh làm như vậy thực khủng bố có biết sao?
Trùng Vương hiển nhiên là còn muốn dùng trí tuệ của chính mình, lặp lại thao tác tám năm trước, đáng tiếc, hiện tại Lục Nhưỡng đã không phải Lục Nhưỡng tám năm trước.
"Xin lỗi, hiện tại tôi không phải thích loại hình này." Lục Nhưỡng âm thanh lười biếng, trong miệng nói xin lỗi, động tác trong tay lại vô cùng hung tàn.
Sợi tinh thần lực màu đỏ điên cuồng bay múa, Trùng Vương chật vật né tránh, sau đó dùng sợi tinh thần lực màu đen của chính mình.
Nhưng sợi tinh thần lực của nó ở trước mặt Lục Nhưỡng giống như là đứa trẻ chơi bùn.
"Lạch cạch, lạch cạch, lạch cạch……"
Sợi tinh thần lực màu đen của Trùng Vương bị sợi tinh thần lực màu đỏ của Lục Nhưỡng chặt đứt toàn bộ.
Lục Nhưỡng được Tô Vi hoàn toàn khai thông, biến thân thành đại ma vương cấp bậc trần nhà.
Không trung u ám, mưa không giảm còn mạnh hơn.
Tô Vi cắn hạt dưa đến không sai biệt lắm, đậu phộng cũng đã ăn xong.
Cô lại từ trong túi móc ra một bao que cay.
"Em còn muốn ăn bữa khuya." Tô Vi hướng về phía Lục Nhưỡng đang đứng ở phía trước hô một tiếng, "Anh mấy giờ tan tầm vậy?"
Có thể là bởi vì thái độ của Tô Vi, cũng có thể là bởi vì sự tùy ý của Lục Nhưỡng, đã chọc giận Trùng Vương.
Nó chính là Trùng Vương, là Trùng Vương khiến nhân loại run rẩy mười năm.
Hai người này lại đối đãi với nó như vậy?
Trùng Vương phẫn nộ, nó lộ ra chân thân của mình.
Một con bạch tuộc nhiều chân.
Tạo hình có hơi chút giống tà thần Cthulhu.
(*) Trong tác phẩm "Tiếng gọi Cthulhu", H. P. Lovecraft mô tả một hình mẫu tượng trưng của Cthulhu là "Một con quái vật phảng phất đường nét con người, nhưng có một cái đầu giống con bạch tuộc, với khuôn mặt là một đám râu thụ cảm, một thân hình nhìn giống cao su, trên đó đầy những cái vẩy, với những móng vuốt kì dị ở chân trước và chân sau, và đôi cánh dài và rộng ở phía sau".
Biểu tình Tô Vi dần dần bắt đầu trở nên nghiêm túc lên.
Không đếm được, căn bản là không đếm được nó có bao nhiêu chân.
Nó có thể ôm bao nhiêu nam nhân nha.
Hâm mộ.
-
Doãn Tĩnh nhìn mưa to gió lớn bên ngoài, không nhịn được nhíu mày.
"Chị tổng cảm thấy tâm thần không yên." Doãn Tĩnh nhíu mày.
"Có phải đói bụng hay không?" Hoa Tễ đi tới ôm lấy cô.
Trên người Doãn Tĩnh nơi nơi đều là miệng vết thương.
Mười năm qua, dung mạo cô nhìn như biến hóa không lớn, trên thực tế mặt mày đã sinh ra một ít nếp nhăn.
Mặt mày vẫn sắc bén như cũ, chỉ là nhiều thêm mấy phần mềm mại.
Đặc biệt là khi nhìn Hoa Tễ.
Doãn Tĩnh nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Hẳn là vậy." Dừng một chút, "tối hôm nay Lục Nhưỡng có làm bữa ăn khuya không?"
Hoa Tễ:……dạ dày của chị đều sắp biến thành hình dạng Lục Nhưỡng! Nơi nào còn có vị trí của hắn!
-
Tô Vi móc di động ra nhìn thoáng qua, nửa giờ.
Tuy rằng Lục Nhưỡng thực vô địch, nhưng dù sao cũng là Trùng Vương, tuy rằng Trùng Vương không đánh lại Lục Nhưỡng, nhưng Lục Nhưỡng cũng không thể lập tức liền xử lý được nó.
Trường hợp tựa hồ có hơi chút giằng co.
Tô Vi ăn xong một túi que cay cuối cùng, cô đứng lên, hoạt động sống lưng một chút.
Phía sau Lục Nhưỡng là một đôi cánh dơi màu đen thật lớn.
Hiện tại, Lục Nhưỡng đang ở trong không trung giằng co cùng Trùng Vương.
Nam nhân một tay chống cây dù màu đen, trên mặt mang theo mấy phần không kiên nhẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận