Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 166


Dựa theo giả thiết nhân vật tới nói, biến thái thích mặc Lolita luôn có chuyện cũ hơi chút nghĩ lại mà kinh.
Trên người Hạ Diên Điềm liền có.
Hạ Diên Điềm vốn dĩ có một người chị, hai người lớn lên có bảy phần tương tự, đáng tiếc, ở một lần ra ngoài du ngoạn, chị xảy ra việc ngoài ý muốn qua đời.
Mẹ Hạ Diên Điềm đem mọi sai lầm đều phát tiết tới trên người Hạ Diên Điềm, hung ác mắng vì sao người c.h.ế.t không phải hắn.
Hạ Diên Điềm sống trong hoảng sợ, hối hận, thống khổ hết một năm, sau đó có một ngày, tinh thần hắn thất thường, mẹ hắn đột nhiên thế hắn mặc vào quần áo của chị.
Hạ Diên Điềm và chị lớn lên rất giống nhau.
Mẹ ôm hắn, dỗ hắn, giống như dỗ chị.
Mười mấy năm đi qua, Hạ Diên Điềm đã sớm quên mất tên của mình, hắn sống thành bộ dáng của chị.
Chỉ có mặc váy xinh đẹp, trang điểm mỹ lệ, mẹ mới có thể cao hứng.
Chị thích nhất là đánh đàn tranh, hắn bắt đầu học đàn tranh, đánh đến m.á.u tươi đầm đìa, lại vẫn lộ ra tươi cười, bởi vì thời điểm chị đánh đàn tranh là vui sướng nhất, cho nên hắn cần phải cười.
Đủ loại như thế, tạo thành Hạ Diên Điềm tính cách biến thái và nhân cách bí ẩn phản xã hội.
Sự tình Hạ Diên Điềm thích làm nhất, chính là bắt cóc lính gác, dẫn đường, Trùng tộc, đem về thí nghiệm.
Mà phương pháp hắn tìm kiếm mục tiêu cũng thực kỳ lạ.
Hắn thích lợi dụng bề ngoài nhu nhược của chính mình, thu hoạch tín nhiệm của người khác.
-
Trên đường nghỉ ngơi, bởi vì không thể trúng gió, cho nên Tô Vi chỉ ở trên xe quân dụng.
Cô nhặt từng cái vảy Tiểu Bạch Xà, sau đó duỗi tay sờ sờ vảy vừa mới mọc ra trên thân Tiểu Bạch Xà.
Lục Nhưỡng ngồi ở bên người Tô Vi hơi chau mày, đè lại tay cô, “Đừng sờ loạn.”
Cô lại không phải đang sờ hắn!
Ban đầu, thời điểm Tô Vi nhìn thấy Tiểu Bạch xà chỉ cảm thấy khủng bố.
Hiện tại xem nhiều, cô ngược lại cảm thấy Tiểu Bạch xà có hơi chút đáng yêu.
Đặc biệt là sau lần đầu tiên lột da, bộ dáng vừa mới mọc ra so với trước đó còn nhỏ hơn một vòng, ngay cả hàm răng cũng không bén nhọn như vậy, cô còn có thể bỏ ngón tay vào trong miệng Tiểu Bạch xà sờ răng nanh của nó.
Doãn Tĩnh đi ra ngoài vệ sinh, Hoa Tễ cũng xuống xe.
Trên xe quân dụng chỉ còn lại có Tô Vi ốm yếu và Lục Nhưỡng đeo tai nghe ngủ.
Đột nhiên, cửa sổ xe bọn họ bị gõ vang lên.
Một thiếu nữ thần sắc sợ hãi dùng sức đập cửa sổ xe, phía sau có hai nam nhân hung thần ác sát đi theo, bọn họ vẻ mặt thèm nhỏ dãi nhào tới thiếu nữ, thiếu nữ giãy giụa hô to.
Tô Vi ngáp một cái.
Lục Nhưỡng đeo tai nghe, nhắm hai mắt, ở bên trong xe quân dụng cách âm tuyệt hảo dị thường thanh thản.
Kính đen trên mặt thiếu nữ đều đã giãy giụa rớt.
Hai nam nhân vẫn luôn lay, nhưng vô pháp khống chế được thiếu nữ thoạt nhìn thập phần nhu nhược này.
Đột nhiên, thiếu nữ đình chỉ giãy giụa.
Nam nhân mừng như điên, xé rách cổ áo thiếu nữ, lộ ra đường cong xương quai xanh xinh đẹp.
Khi hai nam nhân đang muốn làm chuyện vô liêm sỉ, thiếu nữ đột nhiên đứng dậy, cánh tay thoạt nhìn nhỏ bé, thực tế sức lực cực lớn, một phen đẩy ra bọn họ, lại lần nữa xuất hiện ở bên cửa sổ xe.
“Cứu tôi, cầu xin các người, cứu tôi……”
Âm thanh nhu nhược của thiếu nữ truyền tới.
Tô Vi kéo mành cửa sổ xe lên, cũng thuận tiện kéo mành ở phía bên Lục Nhưỡng lên.
Thiếu nữ:……
Hai nam nhân cho rằng đạo sức lực vừa rồi của thiếu nữ là hồi quang phản chiếu trước khi chết, ngược lại trở nên càng thêm hưng phấn.
“Em gái, đừng kêu, nơi rừng núi hoang vu, bọn họ đều tự thân khó bảo toàn, sao có thể tới cứu em.”
Thiếu nữ đứng ở nơi đó, khóc như hoa lê dính hạt mưa, thế nhưng lớp trang điểm trên mặt cũng không rớt một chút nào.
Đúng lúc này, một bên truyền đến tiếng súng, trực tiếp b.ắ.n xuyên qua đầu một nam nhân trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận