Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 236


“Vậy anh có muốn tìm cái gì phòng thân hay không?”
Lục Nhưỡng tưởng Tô Vi sợ hãi, bởi vậy tùy tay nhặt một cây gậy sắt ném cho cô.
Tô Vi:…… thôi được, tôi giúp anh cầm. Nhưng loại việc diệt động trùng thô nặng sống còn này thì ngài tự mình tới.
Hai người theo hành lang ngăm đen đi thật lâu, thẳng đến khi nhìn thấy một bó ánh sáng thực nhạt nhẽo.
Tô Vi cho rằng bọn họ tìm được cửa ra, không nghĩ tới đến gần, mới phát hiện là một cái động trùng sáng lên.
Lục Nhưỡng đại khái cũng đã nhận ra tinh thần lực của chính mình có vấn đề, liền nhăn mày đứng bất động ở nơi đó.
Tô Vi vừa định đưa gậy sắt trong tay cho Lục Nhưỡng, liền nhìn thấy bên trong động trùng sáng lên kia tựa hồ có thứ gì lén lút muốn toát ra.
Tô Vi nhanh chóng quyết định, trực tiếp liền cầm gậy sắt trong tay ném lên.
Không ném trúng.
Thứ sáng lên kia lại trốn đến một cái động trùng khác.
Bởi vì vừa rồi quá tối, cho nên Tô Vi không phát hiện.
Thẳng đến khi Lục Nhưỡng móc di động từ trong túi ra chiếu, cô mới phát hiện nơi này một tảng lớn đều là hắc động.
Không lớn, cũng chỉ bằng nắm tay.
Thứ sáng lên kia trong chốc lát trốn vào trong động này, trong chốc lát trốn vào trong động kia.
Tô Vi một kích chưa trúng, không cam lòng, vén tay áo, liền đấu võ.
Lục Nhưỡng đứng ở bên người cô, nhàn nhã từ trong túi móc ra một cây thuốc lá.
“Lạch cạch” một tiếng, t.h.u.ố.c lá được châm lửa.
Tô Vi đánh đến thở hồng hộc, vừa quay đầu nhìn thấy nam nhân vẫn còn ở nơi đó hút thuốc.
Thế này liền giống như chính mình cực cực khổ khổ nấu cơm, nam nhân lại không rửa chén.
Chính mình cực cực khổ khổ trông con một ngày, nam nhân lại nằm ở trên sô pha chơi di động.
“Anh tới!”
Tô Vi nỗ lực ức chế xúc động nện gậy sắt trong tay chính mình xuống người Lục Nhưỡng, đưa gậy sắt cho hắn.
Nam nhân giơ tay tiếp nhận, tùy tay lắc lắc, sau đó đột nhiên đập.
“Bang……”
Gậy sắt lâm vào động trùng, như là đập trúng thứ gì.
Tô Vi thấu đi lên xem.
Lục Nhưỡng trong miệng cắn điếu thuốc lá, hắn nhấc gậy sắt lên.
Một con Jerry bị gõ bẹp xuất hiện ở trên gậy sắt.
Chết.
Tô Vi:……
Hóa ra thật là hoạt động đánh chuột đất.
Đáng tiếc, không có khen thưởng.
“Không phải nó.”
Lục Nhưỡng tùy tay ném rớt Jerry, sau đó hướng tầm mắt lên trên xem.
Tô Vi cũng theo tầm mắt Lục Nhưỡng hướng lên trên.
Bởi vì là toà nhà đổ, cho nên trong bùn đất thế nhưng sinh trưởng ra một cái cây rất nhỏ.
Nó từ khe hở bên tường sinh trưởng ra tới, uốn lượn nhập vào bên trong động trùng, thật giống như là cái cây này đang nâng đỡ động trùng kia.
Tô Vi có thể cảm nhận được, lực lượng che chắn tinh thần lực chính là phát ra từ cái động trùng này.
Cô theo bản năng nắm chặt ống tay áo Lục Nhưỡng.
Đó là một cái động trùng hình dạng bất quy tắc, thời điểm Tô Vi ngửa đầu cảm thấy có thứ gì đó rơi lên trên mặt.
Cô duỗi tay sờ sờ, phía trên bàn tay liền dính một chút bột phấn nhỏ vụn.
Chung quanh thực đen, bột phấn còn mang theo một chút quang điểm lóe sáng.
Tô Vi nhìn thấy mặt Lục Nhưỡng cũng dính phải bột phấn.
Bột phấn rất nhỏ, nó thậm chí sẽ đi theo không khí cùng bị hút vào trong phổi.
Theo bột phấn hút vào càng ngày càng nhiều, sợi tinh thần lực trên người Lục Nhưỡng cũng đứt càng thêm lợi hại.
Bột phấn này có vấn đề!
Nhưng bọn họ lại không thể đình chỉ hô hấp.
Tô Vi nghĩ tới, trên mặt nam nhân bắt cóc cô cũng có bột phấn. Nhưng bởi vì hắn là người thường, cho nên Tô Vi ngay từ đầu cũng không có nghĩ nhiều.
Hiện tại xem ra, muốn đối phó với động trùng này, đại khái phải mang theo máy thở vào mới được.
Chỉ cần không hô hấp, là có thể tránh được bột phấn.
Nhưng bọn họ đã vào đây, vậy phải làm sao bây giờ?
Bột phấn càng ngày càng nhiều, rơi rụng từ phía trên động trùng, lưu loát dừng ở trên mặt cùng trên người hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận