Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 313


Mười năm trước, mạt thế buông xuống, động trùng xuất hiện, sinh mệnh nhân loại chịu uy hiếp.
Vì tự bảo vệ mình, nhân loại tự động tiến hóa ra lính gác và dẫn đường.
Theo động trùng gia tăng, lính gác và dẫn đường cũng trở nên càng ngày càng nhiều, nhưng lại trước sau không có xuất hiện nhân vật cấp bậc trần nhà.
Ngoại trừ vị lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng tám năm trước gần như ngược phiên mười lĩnh chủ căn cứ, có thể so với sáu đại môn phái vây công Quang Minh Đỉnh sau đó còn có thể khoan thai toàn thân mà lui.
Không đúng, nghe nói cũng không phải vô cùng khoan thai, chỉ là thiếu chút nữa hủy diệt thế giới thôi.
Thật. Đại ma vương.
Là lính gác cấp Thần mạnh nhất tự nhiên không thể thiếu nhóm dẫn đường muốn nhào vào trong ngực.
Tiếc rằng, hắn từ trước đến nay chỉ sử dụng dược an ủi lính gác.
Là lính gác cấp Thần tới nói, chỉ dùng dược an ủi là vô pháp khai thông sạch sẽ sợi tinh thần lực.
Bởi vậy, nghe nói trạng thái tinh thần của vị lính gác cấp Thần này thật đáng lo ngại, tùy thời tùy chỗ đều sẽ lâm vào trong trạng thái bạo tẩu, mỗi khi đến loại này, động trùng Tô Vi chúng nó liền sẽ thực xui xẻo.
“Lục Nhưỡng kia lại hủy diệt tám động trùng của chúng ta, là một hơi tám động trùng!”
Tô Vi ngồi xổm ở trong góc, nghe bà của cô đứng ở nơi đó đ.ấ.m quải trượng tức muốn hộc máu.
Ba của cô là một Trùng tộc, còn là người lãnh đạo tối cao của động trùng.
Đúng vậy, mười năm qua, long trời lở đất.
Nghe nói mười năm trước, Trùng tộc bọn họ còn chỉ có được chỉ số thông minh của đứa trẻ ba, năm tuổi, đến bây giờ đã có thể có được chỉ số thông minh của người trưởng thành, hơn nữa tiến hóa ra bề ngoài tương tự nhân loại.
Nhưng cũng chỉ là tương tự mà thôi.
Tỷ như bà cô, tuy rằng có khuôn mặt người, nhưng nửa người dưới vẫn là cái đuôi thằn lằn.
Không sai, đây là một ổ thằn lằn.
Bà của cô, bởi vì lớn tuổi, cho nên không sinh được nữa. Vì thế, thân là cháu gái, Tô Vi liền phải tiếp nhận nhiệm vụ s.i.n.h d.ụ.c vĩ đại này, trở thành trùng mẫu của động trùng này.
Trùng tộc lớn lên rất nhanh, mới mười năm, Tô Vi đã lớn như vậy.
Thôi được, kỳ thật không phải, cô là bà cô nhặt về.
Trùng tộc trong thiên hạ đều là người nhà.
Nhưng, cô đang là một sinh viên, ngủ một giấc tỉnh dậy liền phải tới động trùng sinh con, ngẫm lại rất khủng bố đi! Đây rốt cuộc là đại ác mộng gì! May mắn, bởi vì cô còn nhỏ, cho nên tạm thời chưa cần đẻ.
Ban đầu, Tô Vi cũng cho rằng chính mình đã biến thành thằn lằn tinh.
Tuy rằng thằn lằn tinh lớn lên xấu, nhưng nó ăn muỗi.
Tô Vi an ủi chính mình như thế.
Phủi phui! Ăn muỗi có cái gì ngon mà an ủi!
Bị muỗi cắn chính là nhân loại lại không phải cô!
Sau đó cô liền phát hiện, chính mình kỳ thật không phải thằn lằn tinh, tuy rằng không biết là loại Trùng tộc gì, nhưng ít nhất không phải thằn lằn.
“Tô Vi, thu thập xương của những người này đi.”
Tô Vi đi qua, nhặt xương người lên ném vào trong túi, sau đó kéo tới cửa động trùng.
Cửa động trùng đã chồng chất rất nhiều xương người.
Không phải Tô Vi lười, mà là gần đây, phụ cận khu vực này có rất nhiều lính gác.
Phương thức nhóm lính gác tăng cường tinh thần lực của chính mình ngoại trừ ăn luôn tinh thần thể của Trùng tộc, chính là ăn luôn tinh thần thể của lính gác hoặc là dẫn đường nhân loại.
Tuy rằng cũng có nhân loại sẽ chính mình ăn chính mình, nhưng không nhiều lắm.
Rốt cuộc cũng không phải không có Trùng tộc để ăn.
Quét tước xong, Tô Vi trở lại phòng chính mình, bên trong một cái động trùng.
Thằn lằn thích hoàn cảnh ẩm ướt ấm áp, bọn họ ở trong một huyệt động phương nam.
Huyệt động lại phân thành vài cái động, Tô Vi ở trong một cái trong đó.
Cô có đôi khi sẽ đi đến thế giới nhân loại nhặt rác rưởi.
Theo trật tự thế giới nhân loại từng bước khôi phục, vật tư cũng không có khó thu hoạch như vậy, cô vẫn có thể từ trong đống rác nhặt được rất nhiều thứ tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận