Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 465


Chu Mộc là thanh mai trúc mã của Lương Khương Bảo, cũng là nam hai trong quyển sách.
Tuy rằng nhà Chu Mộc nghèo, nhưng Chu Mộc chính mình tranh đua, thi đậu bác sĩ, vào bệnh viện lớn, còn bởi vì tuổi trẻ soái khí, cho nên được con gái viện trưởng coi trọng, hai người trước mắt đang kết giao.
Là nam hai, Chu Mộc cũng không phải đóng vai thâm tình, mà là người nữ chủ yêu thầm.
Chu Mộc ban đầu chướng mắt nữ chủ, sau này thích cô, lại phát hiện nữ chủ đã cùng bá tổng cặp với nhau, biết vậy chẳng làm, tưởng vãn hồi lại bị bá tổng "bạch bạch" vả mặt.
Sau khi biết đức hạnh của Chu Mộc, Tô Vi đối với hắn cũng không có sắc mặt tốt.
Chu Mộc thích luồn cúi, thích trèo cao, cho nên ở trong thị trường xem mắt thực nổi tiếng.
Hắn một phương diện cùng con gái viện trưởng kết giao, một phương diện khác cũng không cự tuyệt các cô gái được giới thiệu lại đây, còn chuyên môn chọn người có tiền có quyền.
Con gái viện trưởng đối với chuyện này đương nhiên vẫn chưa hay biết gì. Cô đối với Chu Mộc si mê không được, thậm chí mỗi ngày đều phải lại đây xem hắn có phải bị nữ nhân khác dây dưa hay không.
"Tô tiểu thư, nghe nói Khương Bảo ở tập đoàn Lục thị đã được lên làm giám đốc hạng mục?"
"Vậy sao."
Tô Vi thần sắc có chút lười nhác, đó là lười đến phản ứng hắn.
Chu Mộc lại không chịu rời đi, "Tôi và Khương Bảo từ nhỏ đã nhận thức, cô ấy hiện tại lên làm giám đốc hạng mục, cũng không có trả lời tin nhắn của tôi."
Phải biết rằng, Chu Mộc là đối tượng nữ chủ Lương Khương Bảo yêu thầm, trước đây đối với tin nhắn của hắn đều luôn trả lời ngay lập tức.
Hiện tại dăm ba bữa mới nhớ tới trả lời hắn, con là bởi vì chuyện của bà nội, Chu Mộc đương nhiên sẽ cảm thấy không thoải mái. Thật giống như con ch.ó chính mình nuôi đột nhiên có ý thức tự chủ, thoát ly sự khống chế của chính mình.
"Khả năng vội đi, anh biết đấy, xã hội vốn dĩ liền bất bình đẳng, nữ giới muốn ở trong xã hội chiếm hữu một vị trí nhỏ, tóm lại sẽ phải trả giá càng nhiều hơn so với nam giới, giống như bệnh viện các anh, tổng hội ưu tiên suy xét tuyển nhận hộ sĩ, bác sĩ nam, không phải sao?"
Chu Mộc cười cười, lại không phản bác, "Xã hội chính là như vậy, người thích ứng được thì sống sót."
Biểu tình trên mặt Tô Vi dần dần biến lạnh, cô đứng lên nghĩ đi bộ một chút, liền thu được điện thoại đến từ Lục Nhưỡng.
Hiện tại là 3 giờ chiều, Lục Nhưỡng lúc này hẳn là đang làm việc đi?
"Vi Vi, ở nơi nào vậy?"
"Bệnh viện."
"Thân thể không thoải mái sao?" Bên kia, âm thanh theo bản năng căng thẳng.
"Không có, em đưa bà nội Lương Khương Bảo tới bệnh viện kiểm tra."
"Được, anh tới đón em."
"Em hôm nay tự lái xe."
"Hôm nay là sinh nhật anh, không bồi anh sao?"
Hôm nay là sinh nhật Lục Nhưỡng?
Cô không biết!
Tô Vi rõ ràng có chút hoảng loạn, nhưng cô lập tức trấn định xuống dưới, "Đương nhiên bồi anh, sinh nhật của anh sao em có thể không biết được."
"Anh sẽ để trợ lý lái xe, chờ tới bệnh viện thì bảo cậu ấy đưa bà nội Lương trở về, anh lái xe của em đưa em đi ăn cơm."
"Vâng."
Tô Vi cắt đứt điện thoại, lập tức bắt đầu nghĩ đến quà sinh nhật cho nam sinh.
"A lô, quản gia, giúp tôi chuẩn bị một phần quà sinh nhật đưa cho Lục Nhưỡng."
Chu Mộc vẫn luôn không đi, hắn xem biểu hiện của Tô Vi đối với Lục Nhưỡng ở trong mắt.
Chu Mộc tự bổ não ra rằng Tô Vi bởi vì vô pháp vi phạm ý tứ của gia tộc, cho nên bị ép liên hôn cùng Lục Nhưỡng.
Bởi vì Lục Nhưỡng không lộ mặt, cho nên Chu Mộc theo bản năng liền tưởng tượng hắn thành một người diện mạo chẳng ra gì.
Ngoại trừ sinh ra trong một gia đình tốt, hắn nơi nào so được với chính mình?
Chu Mộc đối với bề ngoài của chính mình rất tự tin.
"Tô tiểu thư, trời lạnh, uống ly cà phê nóng đi."
Tô Vi nhíu mày.
Cô ghét nhất là uống cà phê nóng.
"Tôi không uống, cảm ơn." Tô Vi uyển chuyển cự tuyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận