Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 393


Lời nam nhân trong kỳ động dục, giống như lời nữ nhân trước khi bà di cả đến.
Ở trong giai đoạn hormone cực độ xao động, cô nhìn thấy con ch.ó ở trên đường cũng cảm thấy mi thanh mục tú.
"Anh nói thật." Lục Nhưỡng mơn trớn mặt Tô Vi, "Em như thế nào cũng đẹp."
Đại ma vương nói lời âu yếm, vẫn là rất thâm tình.
Thôi được, cô sắp bị c.h.ế.t chìm trong cỗ thâm tình này.
"Em muốn ăn đường hồ lô." Tô Vi giơ tay chỉ cửa hàng bán đường hồ lô đối diện.
"Được, anh đi mua."
Tô Vi đứng dưới mái hiên chờ.
Một lát sau, Lục Nhưỡng cầm mười xuyên đường hồ lô đi về phía Tô Vi.
Dưới mái hiên, thiếu nữ cười đến tươi đẹp, "Lục Nhưỡng, anh thật tốt."
Lục Nhưỡng rũ mắt nhìn cô, ở trước khi bàn tay cô chạm đến đường hồ lô, hắn thu lại, "Trở về hẵng ăn."
"Được." Thiếu nữ nhún vai, cô duỗi tay ôm cánh tay Lục Nhưỡng.
Hai người đi vào chỗ sâu trong ngõ nhỏ.
Ngõ nhỏ ánh đèn lờ mờ, vô số sợi tinh thần lực màu đen che trời lấp đất từ trên người thiếu nữ trào ra.
Tô Vi ngồi xổm trước mái hiên ngáp một cái.
Sao còn chưa có tới.
Tô Vi nhíu mày, móc di động ra gọi điện thoại cho Lục Nhưỡng.
Chỗ sâu trong ngõ nhỏ, nam nhân thong thả ung dung lấy di động ra, nhìn thấy tên người gọi, trên mặt không có d.a.o động quá lớn, hắn ấn nghe: "A lô?"
"Anh đang đi đâu?"
Lục Nhưỡng nghiêng đầu nhìn về phía người bên cạnh, trả lời: "Lập tức liền quay lại, g.i.ế.c một con trùng thôi."
-
Trùng Vương xuất hiện.
Nó vượt qua kỳ đẻ trứng khó khăn của chính mình, khôi phục thực lực, cảm thấy chính mình lại được rồi.
Trò cũ trọng thi, muốn lợi dụng mặt Tô Vi, xuống tay với Lục Nhưỡng không hề phòng bị, không nghĩ tới bị Lục Nhưỡng phản thọc một đao.
Lục Nhưỡng tuy rằng là lính gác cấp Thần, nhưng dù sao cũng là thân thể huyết nhục, bị cắt đứt cổ cũng không sống được.
Chủy thủ bén nhọn đ.â.m vào thân thể Trùng Vương, trên mặt thiếu nữ lộ ra không thể tin tưởng.
"Giả thật xấu, mùi thối trên người ghê tởm muốn chết."
Nam nhân đầy mặt ghét bỏ.
Phía sau Trùng Vương toát ra một cái hắc động, nó che lại miệng vết thương, nhanh chóng ẩn thân đi.
Lục Nhưỡng đứng tại chỗ, giống một thợ săn cực có kiên nhẫn.
Sợi tinh thần lực màu đỏ đi theo Trùng Vương vào bên trong hắc động, theo sau, xuất hiện ở phía chân trời.
"Lục Nhưỡng!" Phía sau truyền đến một đạo tiếng kêu quen thuộc.
Lục Nhưỡng quay đầu, nhìn về phía thiếu nữ đang chạy tới.
Tô Vi một đầu chui vào trong lòng n.g.ự.c Lục Nhưỡng.
Cô là đuổi theo sợi tinh thần lực màu đen của Trùng Vương lại đây.
"Anh không sao chứ?"
"Ừ, đi cùng anh."
-
"Đứng ở đây."
Lục Nhưỡng đưa Tô Vi tới trong một cái đình.
Tô Vi ngoan ngoãn đứng ở trong đình an tĩnh chờ đợi.
Đây là một công viên miễn phí.
Bởi vì không có người xử lý, cho nên cỏ dại sinh trưởng điên cuồng, bốn phía đình đều bị dây đằng bao trùm.
Mưa vẫn đang rơi.
Bốn phía thực tối, không có ánh sáng.
Lục Nhưỡng đứng ở trong màn mưa, nhìn về phía chân trời.
Ngay sau đó, quanh thân hắn liền tản mát ra vô số sợi tinh thần lực màu đỏ, bao vây chặt chẽ khối địa phương này.
Mặc kệ là âm thanh hay hình ảnh, đều không thể bị người bên ngoài nhìn thấy.
Sợi tinh thần lực màu đỏ còn lại đ.â.m vào bên trong tầng mây ở tận chân trời, ba giây sau, Tô Vi liền có thể nhìn thấy một cái hắc động thật lớn.
Đó chính là hắc động của Trùng Vương sao?
Tô Vi đã ăn hết mười cây đường hồ lô.
Ai A, miệng cô có hơi chút tịch mịch.
Cô móc hạt dưa trong túi ra, cắn một cái.
Cảm thấy có hơi chút cộm, lại móc dụng cụ tách vỏ hạt dưa ra. Thật sự vô cùng thần kỳ, chỉ cần bỏ hạt dưa vào, nó có thể tách nhân và vỏ ra riêng!
Cô lại từ trong túi móc ra một ít hoa khô.
Cái này tốt, không cần lột vỏ.
"Phụt" một tiếng, Tô Vi lại mở ra một lon Coca.
Lục Nhưỡng quay đầu nhìn cô.
Tô Vi có hơi chút luyến tiếc, "Anh muốn uống một ngụm không?"
Cô chỉ mang theo một lon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận