Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 350


Sắc mặt mọi người ở đối diện lại trở nên cực kỳ khó coi.
Từ một trận chiến của đội duy trì trật tự, có thể nhìn ra thực lực của Lục Nhưỡng vẫn cường hãn như trước kia.
Đội duy trì trật tự hội tụ tinh anh các căn cứ.
Lục Nhưỡng chỉ cần nhẹ nhàng đã xỏ xuyên qua tinh thần thể của bọn họ, những người đó đến bây giờ vẫn còn đang nằm ở trong bệnh viện chưa ra được.
"Sự tình lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng chúng ta có thể tạm thời không đề cập tới, như vậy con Trùng tộc bên người anh ta thì sao?" Lĩnh chủ căn cứ thứ mười lại nhảy ra tới, hắn lấy ra ảnh chụp lúc ấy.
"Cô ta không có tinh thần thể, trên người lại có dấu vết như vậy, không phải Trùng tộc thì là cái gì?"
Video có chút mơ hồ, Doãn Tĩnh lại vẫn có thể liếc mắt một cái liền thấy được bức ảnh kia.
Trên ảnh chụp, thiếu nữ đeo đai màu trắng, bởi vì cổ áo phía sau lưng có chút thấp, cho nên trên da thịt mảnh khảnh của cô triển lộ ra một đôi cánh.
Cánh?
Trái tim Doãn Tĩnh không thể ức chế bắt đầu nhảy lên.
Có lẽ, có lẽ cô hẳn nên tin tưởng Lục Nhưỡng.
"Hoa Tễ, em ở chỗ này chờ chị, chị trở về một chuyến."
Doãn Tĩnh tắt video, trực tiếp trở về nhà Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng vừa mới tiếp thu xong khai thông, sắc mặt thập phần khó coi.
Đối với lính gác và dẫn đường có tỷ lệ xứng đôi không cao, nhưng vẫn cố tình tiến hành khai thông, trong quá trình khai thông sẽ xuất hiện hiện tượng cực độ bài xích, sau khi khai thông thân thể cũng sẽ sinh ra ghê tởm, mệt mỏi.
Tô Vi ngồi bên cạnh giường, đang đút nước đường đỏ cho Lục Nhưỡng.
"Tô Vi!" Cửa phòng ngủ bị người một phen đẩy ra, Doãn Tĩnh thở hồng hộc đứng ở cửa.
Tô Vi vội vàng hướng cô xua tay.
Nam nhân vừa mới ngủ, đừng đánh thức. Cùng Lục Nhưỡng ngủ mấy ngày tới giờ, Tô Vi phát hiện, hắn ngủ đặc biệt nông, chỉ cần cô hơi chút động tĩnh, hắn liền tỉnh.
Sau đó, Tô Vi còn phát hiện nam nhân có bệnh gắt ngủ thập phần nghiêm trọng.
Đối với loại tật xấu này, bác sĩ Tô Vi đưa ra biện pháp giải quyết hữu hiệu là, "Anh có thể ngủ đến khi không còn gắt ngủ nữa."
Lục Nhưỡng:……
"Tô Vi, cô cùng tôi lại đây một chút." Doãn Tĩnh một phen kéo Tô Vi, mang cô ra khỏi phòng ngủ.
Trong đại sảnh, Doãn Tĩnh đứng ở nơi đó, nhìn chằm chằm cô, trong ánh mắt lộ ra một cỗ ánh sáng kỳ dị mà Tô Vi xem không hiểu.
Xong đời, có phải bạch nguyệt quang c.h.ế.t giả của Lục Nhưỡng đã trở lại hay không? Vậy thế thân như cô có phải cần cút đi hay không?
Tiểu thuyết: 《 Bạch nguyệt quang c.h.ế.t giả đột nhiên về nước 》.
Cốt truyện: Sau khi bạch nguyệt quang về nước, thế thân bởi vì yêu kim chủ nên không chịu rời đi, làm đủ trò gây khó dễ cho bạch nguyệt quang, cuối cùng bị kim chủ nhốt vào bệnh viện tâm thần hoặc ở tù mọt gông. Sau khi nữ xứng ác độc bị giải quyết, nam nữ chủ rốt cuộc sống quãng đời hạnh phúc vui sướng.
Mà cô, chính là đá kê chân của bọn họ.
Thế thân Tô Vi:…… Kết cục của thế thân yêu kim chủ chính là như vậy.
Không chỉ không có người, ngay cả tiền cũng không có.
"Tiền lương, là cô trả sao?" Tô Vi cẩn thận thử?
May mắn, cô chỉ mới thích Lục Nhưỡng một chút mà thôi, ngọn lửa nhỏ này bóp nhẹ nhàng liền tắt.
Cô chỉ cần bóp như thế này……
"Cho tôi xem phía sau lưng của cô một chút." Doãn Tĩnh chịu đựng tâm tình kích động, gắt gao nắm chặt cổ tay Tô Vi, giống như là sợ cô chạy.
Phía sau lưng?
Đôi cánh?
Không phải chứ, chẳng lẽ cô ấy là tới bắt cô?
Tô Vi bắt đầu suy xét xác suất chính mình chạy trốn tới bên người Lục Nhưỡng.
Rất thấp.
"Tôi sẽ không thương tổn cô." Doãn Tĩnh phóng thấp âm thanh, trong mắt thế nhưng mang lên mấy phần ướt át thỉnh cầu, "Tôi chỉ muốn liếc mắt nhìn một cái mà thôi."
Tô Vi chấn kinh.
"Cô, đừng khóc."
Nhìn, cho cô nhìn.
Ngón tay Doãn Tĩnh nhẹ nhàng mơn trớn chỗ cánh phía sau lưng Tô Vi, cánh màu đỏ, mang theo hơi thở quen thuộc.
"Đúng vậy." Doãn Tĩnh thấp thấp nỉ non ra tiếng, "Lục Nhưỡng đúng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận