Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 405


Vai ác trong trường học đều thích ở trong phòng vệ sinh mưu đồ bí mật sao?
Cửa phòng vệ sinh bị đặt một cái bảng hiệu đang sửa chữa.
Lương Phương bắt đầu thương lượng chính sự cùng mọi người: làm thế nào sửa trị thầy giáo kiêu ngạo mới tới.
Tô Vi thu thập xong, nhấc tay, "Trói thầy lại, sau đó rót nước ớt cay!"
Lương Phương khinh thường nói: "Loại chiêu số này của cậu đã lạc hậu."
Phải không? Vậy mời ngài ra chiêu.
Dựa theo phương pháp của Lương Phương, thêm dược vào trong nước của Lục Nhưỡng, sau đó trói hắn lại, cởi sạch quần áo, quay chụp video, phát lên trên mạng, khiến Lục Nhưỡng không có mặt mũi làm người, tự động từ chức. Dù cho hắn không từ chức, trường học cũng khẳng định không thể lưu lại hắn.
Ngươi còn có hơi chút đầu óc nha, Phương Tử, không nhìn ra được.
Hiện tại đã tiến hành đến phân đoạn Lục Nhưỡng uống nước có bỏ thuốc xong té xỉu, sau đó bị trói ở trong phòng thiết bị thể dục không có một bóng người.
Người tham dự vào hoạt động này có Lương Phương, Tô Vi, và hai kỵ sĩ Lương Phương hô qua, một người là lính gác, một người là dẫn đường.
"Cậu đi." Lương Phương cầm di động trong tay, hướng Tô Vi nói.
A?
"Cậu không phải muốn gia nhập vào chúng tôi sao? Cậu đi cởi đồ."
Cởi quần áo Lục Nhưỡng cô đã làm rất nhiều lần, nhưng ở trước mặt người khác cởi quần áo Lục Nhưỡng vẫn là lần đầu tiên.
"Này, không tốt lắm đi, tôi còn chưa có yêu ai bao giờ……" Tô Vi ngượng ngùng nói.
Lương Phương:……
"Đổi thành cậu đi." Cô sai khiến một người khác.
Nữ sinh dẫn đường kia đã sớm thèm nhỏ dãi Lục Nhưỡng, đang chuẩn bị ra tay, Tô Vi Vi đứng dậy, "Vẫn là tôi đi thôi." Nam nhân của cô không nghĩ để nữ nhân khác chạm vào.
Đôi mắt Lục Nhưỡng bị mảnh vải màu đen che lại, chỉ lộ ra chiếc cằm xinh đẹp.
Tô Vi đến gần, vừa mới cởi một chiếc cúc áo của Lục Nhưỡng, lộ ra cần cổ trắng nõn xinh đẹp của nam nhân, xuống chút nữa, chính là phân đoạn xương quai xanh cô thích nhất.
Đột nhiên, Tô Vi phát hiện một chuyện.
Chờ một chút, sợi dây thừng này không cột lên sao?
Không đúng, trên cổ tay của Lục Nhưỡng có vết dây trói, như vậy chính là hắn…… Chính mình cởi ra?
Ngay sau đó, nam nhân thong thả đứng dậy, dây thừng trên người rơi xuống đất.
Nam nhân giơ tay, gỡ mảnh vải màu đen trên đôi mắt xuống.
Tô Vi còn vẫn duy trì tư thế phải cởi quần áo cho hắn, dẩu thân thể, cúc áo đã cởi ra một cái.
"Xin lỗi, thầy không có thói quen cởi quần áo ở trước mặt người khác."
Lục Nhưỡng rũ mắt liếc Tô Vi một cái, sau đó giơ tay đang chuẩn bị đẩy mắt kính, lại phát hiện mắt kính trên mặt chính mình không biết khi nào không thấy đâu.
Hắn quét mắt, nhìn thấy mắt kính bị Lương Phương ném ở bên chân, "Phiền toái em học sinh Lương Phương, có thể đưa cho thầy không?"
Lương Phương là lính gác, đã thật lâu không có cảm nhận được loại cảm giác áp bách này.
Nam nhân trước mặt rõ ràng là người thường, nhưng cô đối mặt với ánh mắt hắn, lại cảm thấy hô hấp của chính mình không thông, thậm chí chủ động khom lưng nhặt kính mắt trên mặt đất lên, sau đó run rẩy tiến đến, dâng bằng hai tay cho hắn.
Lương Phương phát hiện, đây là một bộ kính mắt không độ.
Lục Nhưỡng giơ tay lấy kính, tầm mắt đảo qua bốn người trước mặt, cuối cùng rơi xuống trên mặt Tô Vi.
"Bạn học Tô Vi Vi, em cũng là đồng lõa của bọn họ sao."
"Em không phải, em không có, em là bị bọn họ h.i.ế.p bức."
"Này, không phải cậu chủ động muốn tham dự sao?" Lương Phương mắng to Tô Vi Vi không biết xấu hổ.
Tô Vi:……
Tô Vi bày ra thái độ nhận sai, "Nếu thầy có thời gian, có thể nghe em giải thích hay không?"
Thầy Lục một tay xoa xoa trán, hắn ngồi xuống đệm, áo sơmi màu trắng, quần tây đen, "Hiện tại, thầy cho các em ba giây để chạy trốn."
Tô Vi hoàn toàn không cần tự hỏi, quay đầu liền chạy.
Ba người khác vẫn còn ngây thơ.
Nhưng cô đã xem nhẹ trình độ không biết xấu hổ của Lục Nhưỡng.
"Ba. "
Một và hai đâu? Bị anh ăn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận