Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 185


Tuy rằng hắn ở xa ngàn dặm, nhưng hai người vẫn có thể hưởng thụ vui sướng không phù hợp với trẻ em.
Đây xác định không phải tiểu thuyết mười tám cộng chứ?
“Tỉnh?” Âm thanh Lục Nhưỡng từ bên ngoài ổ chăn truyền tới.
Tô Vi theo bản năng trả lời, “Chưa tỉnh.”
Tô Vi:……
“Tỉnh thì dậy ăn cơm sáng đi, em đã ngủ hai ngày rồi.”
Hai ngày! Thận cô có khỏe không?
Hỗn đản!
Không ăn, hôm nay dù cô có đói c.h.ế.t ở trong ổ chăn này, từ nơi này nhảy xuống, cũng sẽ không ăn một ngụm cơm của hắn!
-
“Ăn từ từ, lại không ai đoạt với cô.” Doãn Tĩnh nhìn thấy bộ dáng Tô Vi như quỷ c.h.ế.t đói đầu thai, nhíu nhíu mày, nhưng rất nhanh lại thư hoãn lại đây, “Xem ra tinh thần của cô đã khôi phục?”
Khoảng thời gian trước Tô Vi thoạt nhìn ốm yếu, giống như ngay sau đó một hơi không lên được sẽ ngỏm, ăn ít như chim.
Hiện tại thoạt nhìn đại khái là khôi phục cảm giác ăn uống.
Tô Vi vội vàng ăn sủi cảo chiên, không có trả lời Doãn Tĩnh.
Đây là Lục Nhưỡng mới làm sáng nay.
Da mỏng nhân nhiều, là nhân cải trắng thịt lợn. Tuy rằng nhân bình thường, nhưng người làm không bình thường nha.
Tay nghề của Lục Nhưỡng được tác giả bug, mặc kệ nguyên liệu nấu ăn gì đến trong tay hắn đều sẽ trở nên cực kỳ mỹ vị.
Nháy mắt khi vị giác Tô Vi khôi phục, ăn đến căn bản không dừng được.
Chấm chút dấm.
“Chậm một chút.” Ngón tay Lục Nhưỡng cọ qua khóe môi Tô Vi, thế cô lau một chút dấm dính ở khóe môi.
Ủa? Ủa ủa ủa?
Lục Nhưỡng có thói ở sạch, hắn ngày thường tuy rằng đối với Tô Vi tương đối dung túng, nhưng cũng sẽ không trực tiếp dùng ngón tay tới giúp cô lau dấm ở khóe môi, nhiều nhất chính là dùng khăn giúp cô lau lau.
Tầm mắt Tô Vi rơi xuống trên tay Lục Nhưỡng.
Nam nhân thế cô lau dấm xong, cầm lấy khăn lông bên cạnh xoa xoa tay.
May mắn, không có xuất hiện mấy động tác l.i.ế.m ngón tay gì đó…… Ách…… Tô Vi theo bản năng cứng đờ cổ.
Một đoạn hình ảnh kỳ quái đột nhiên xuất hiện ở trong đầu cô.
Cô nhớ rõ ở trước khi cô té xỉu, Lục Nhưỡng tựa hồ, giống như, ghé vào trên cổ cô l.i.ế.m một ngụm?
Tô Vi cứng đờ ở nơi đó, ngay cả động tác ăn sủi cảo chiên cũng quên mất.
“Ăn no rồi sao?” Doãn Tĩnh nhìn đĩa của Tô Vi còn dư lại mấy cái sủi cảo chiên, không nhịn được nuốt nuốt nước miếng.
Lục Nhưỡng làm cơm thật ngon.
Chỉ là hắn không thường làm, hắn chán ghét mùi khói dầu, đại khái là bệnh chung của người có thói ở sạch.
Nhưng hôm nay lại ngoài ý muốn tự mình động thủ làm bữa sủi cảo chiên lớn.
Nhiều dầu nhiều cacbohydrat, người ăn trực tiếp biến thành tiểu thần tiên vui sướng.
Thơm đến Doãn Tĩnh đều mơ hồ, ngay cả đĩa sủi cảo chiên của Tô Vi đều muốn.
Chú ý tới ánh mắt Doãn Tĩnh, Tô Vi vội vàng bảo vệ đĩa sủi cảo chiên của chính mình.
Doãn Tĩnh:……
Ăn xong cơm sáng, Tô Vi nằm ở trên sô pha nghỉ ngơi.
Doãn Tĩnh đi liên hệ Tả Phạt Thu.
Hạ Diên Điềm đã chết, thân thể biến thành thịt nát, đua cũng không đua đứng dậy nổi.
Từ bên trong VCR có thể nhìn thấy, Hạ Diên Điềm đã tiêm dược tề an ủi cho Tô Vi.
Nên hắn mới có thể bị Lục Nhưỡng g.i.ế.c dứt khoát như thế.
Về phần vì sao không giữ lại hắn tiếp tục chế tạo dược an ủi, đó là bởi vì Hạ Diên Điềm là vai ác, ngẫu nhiên một lần làm dược an ủi, tiếp theo lại không biết có thể là độc dược đoạt mệnh hay không.
Quan trọng nhất là Lục Nhưỡng cho rằng, theo cấp bậc Tô Vi tăng lên, chút dược an ủi này căn bản không thể có tác dụng.
Cần tìm được loại dược hữu dụng hơn tới chống đỡ thân thể cô.
Nếu không, cô sẽ vỡ thành từng mảnh từng mảnh.
Không biết vì sao, Tô Vi cảm thấy sau cổ chính mình có hơi chút lạnh.
Cô ăn nhiều, căng đến khó chịu, nghỉ ngơi trong chốc lát, nghiêng đầu liền nhìn thấy Lục Nhưỡng ngồi trên sô pha bên cạnh, tư thái nhàn nhã chơi di động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận