Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 440


Cô nằm ở trên ghế, bên kia, Hồng Nhi bưng lư huân hương đi vào.
Huân hương được đốt lên, thân thể Tô Vi vừa mới có hơi chút sức lực lại trở nên vô lực, theo sau chính là phân đoạn tẩy não lệ thường.
"Cô nương, cô nương từ nhỏ được công gia cõng ở trên người lớn lên, công gia c.h.ế.t trận sa trường, Bị Thái Tử Đại Chu ném vào trong đống người chết, tùy ý dã thú gặm ăn, ngay cả Thi thể cũng không tìm thấy, cô nương chẳng lẽ không cảm thấy phẫn nộ sao?"
Ta thấy ngươi so với ta càng phẫn nộ hơn.
Trong nguyên tác, lúc trước Đại Hưng quốc muốn đánh Đại Chu, không nghĩ tới bị Đại Chu phản lại cho thành diệt quốc.
Từ nguyên tác đi lên xem, Đại Hưng vẫn luôn quấy rầy Đại Chu, bức Đại Chu cống nạp.
Sau khi Đại Chu nhất nhất làm theo, Đại Hưng càng ngày càng ức h.i.ế.p lợi hại, thậm chí còn ép hoàng đế Đại Chu tự xưng phiên vương, sau khi bị cự tuyệt, liền vô cớ xuất binh.
Đại Chu nhìn như là quả hồng mềm, kỳ thật khi Đại Hưng ăn nhậu chơi bời mấy năm, vẫn luôn giấu tài, huấn dưỡng binh lính.
Bởi vậy, khi Đại Hưng cho rằng Đại Chu nho nhỏ không đáng sợ, chỉ cần ba tháng sẽ diệt gon. Lại không ngờ, sau ba tháng chiến tranh, bản đồ Đại Chu mở rộng thêm ba tòai thành.
Đại Hưng:……
Đại Hưng vẫn không cho là đúng, thẳng đến ba tháng tiếp sau nữa, Đại Hưng quốc mất đi một nửa giang sơn.
Hoàng đế Đại Hưng rốt cuộc cũng luống cuống, hắn bắt đầu nhìn thẳng vào chuyện này.
Nhưng thổ địa xói mòn càng lúc càng nhanh, cho đến khi binh lâm thành hạ, đánh tới vương đô Đại Hưng.
Ba nguyên nữ chủ làm tướng lãnh thủ thành, thề sống c.h.ế.t không hàng, mới rơi vào kết cục c.h.ế.t trận sa trường.
Mà ở khi cha cô bảo vệ thành, hoàng tộc Đại Hưng liền trốn trốn, chạy chạy, bằng không nơi nào còn có Thái Tử và công chúa Đại Hưng.
Từ góc độ Lục Nhưỡng tới xem, nếu Đại Hưng không diệt vong thì chính là Đại Chu diệt vong.
Loại chuyện này kỳ thật không có gì để tranh luận.
Bởi vậy, Tô Vi cho rằng, hiện giờ Đại Chu mưa thuận gió hoà, bá tánh an cư lạc nghiệp, hoàng đế Đại Chu đi đầu đối xử tử tế với người Đại Hưng, đãi ngộ của người Đại Hưng cùng người Đại Chu giống nhau như đúc. Cô thật sự là không rõ, người Đại Hưng đánh danh hào phục quốc rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Bọn họ đại khái chỉ là vì ích lợi của chính mình đi.
Nhấc lên một hồi g.i.ế.c chóc, vì tư tâm của chính mình.
"Cô nương, ngài vì Thái Tử Đại Chu kia, thật là đã đánh mất tâm trí!" Hồng Nhi thấy không nói động được Tô Vi, tức giận đến mặt đều phải lệch, cô đột nhiên đứng dậy đập cửa rời đi, Tô Vi ở phía sau chậm rì rì nói: "Đừng quên mang đồ ăn Thiên Hương Lâu cho ta."
Hồng Nhi:……
-
Tô Vi ăn đồ ăn Thiên Hương Lâu ba ngày, cô cảm thấy cũng đã đến lúc, sao Lục Nhưỡng còn chưa có tìm tới.
Trong thư phòng Đông Cung, Lục Nhưỡng ngồi ở sau bàn, hắn một tay gõ lên ba tờ thực đơn trên mặt bàn.
Lương Minh đứng ở đối diện Lục Nhưỡng, nhìn khuôn mặt nam nhân ẩn nấp trong bóng đêm, thấy không rõ thần sắc trên mặt, khí áp quanh thân lại cực thấp.
Ở Đông Cung lại khiến người bị mất tích.
Trong ba ngày này, trong ngoài Đông Cung đều bị kiểm tra một vòng, mùi m.á.u tươi thật lâu cũng không tiêu tan.
Ngay cả Lương Minh cũng không tránh được, hiện tại vết thương trên người hắn còn chưa có khỏi hẳn, nếu không phải hắn còn có hơi chút tác dụng, sợ là ngay cả tánh mạng cũng khó giữ được.
Không khí áp lực tới cực hạn, trong ba ngày này, Thái Tử điện hạ ngay cả chỗ của hoàng đế bên kia cũng không đi.
Toàn bộ ám vệ bên trong kinh thành đã được xuất động, đại khái ngay cả một con muỗi bay qua cũng bị rớt một tầng da.
Nhưng tìm ba ngày, cũng không có tìm được người.
Như vậy, người hẳn là không ở bên trong kinh thành.
Nếu không ở bên trong kinh thành, vậy tức là ở ngoài thành.
Địa điểm mở rộng, người liền khó tìm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận