Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 334


Lính gác cấp Thần trừ phi tự mình hủy diệt, tỷ như không muốn tiến hành khai thông, dẫn tới tinh thần lực hỗn loạn, sau đó lâm vào giai đoạn bệnh tâm thần, bằng không Trùng tộc thật đúng là không làm gì được hắn.
“Trùng tộc hiện tại rất có quy hoạch, thậm chí đã sinh ra thế lực có thể chống chọi cùng nhân loại. Trùng Vương có thể nghĩ đến loại biện pháp bắt giặc bắt vua trước này, đã nói lên……”
Hắn đã đọc binh pháp.
Tô Vi nói tiếp ở trong lòng.
Hiện tại internet khoa học kỹ thuật quá phát đạt, bạn muốn biết cái gì, dùng di động tra cứu là có.
Bởi vì thật sự là quá phương tiện, cho nên rất nhiều Trùng tộc đều bắt đầu kiệt lực hấp thụ tri thức của nhân loại, tận sức đi vào trong nhân loại, sau đó hủy diệt nhân loại.
Thật là ăn cơm nhân loại, còn muốn g.i.ế.c nhân loại.
“Thuyết minh chỉ số thông minh của bọn họ đã rất cao.”
Là có hơi chút cao.
Tô Vi kiêu ngạo giơ đầu nhỏ lên.
“Ý tứ của tôi là, cần phải g.i.ế.c sạch.”
Tô Vi rũ cái đầu nhỏ cao ngạo xuống.
Kỳ thật trong Trùng tộc, cũng có sâu tốt.
Tỷ như cô.
Cũng không ăn người, chỉ nhặt rác rưởi.
Đương nhiên, đại bộ phận Trùng tộc bởi vì khát vọng trời sinh, cho nên đồ ăn chủ yếu vẫn là nhân loại.
Đặc biệt là nhân loại mang theo tinh thần thể.
Bởi vậy, chuyện Trùng tộc và nhân loại cùng tồn tại là không có khả năng phát sinh.
Tô Vi lại bắt đầu cảm thấy phiền muộn.
Cô xuyên thành cái gì mà không được, lại đi xuyên thành sâu.
“Là nên giải quyết một chút.”
-
Sau lần trước nói những lời này, Tô Vi cũng chỉ ở thời điểm buổi sáng nhìn thấy Lục Nhưỡng một lần.
Nam nhân đại khái là trở về tắm rửa, tắm rửa xong liền chui vào trong ổ chăn ôm cô.
Tô Vi bị đông lạnh đến run run, trước kia cũng thường xuyên bị đông lạnh tỉnh, hiện tại cũng đã quen.
Điều hòa ấm trong phòng được bật lên cao, thời điểm Tô Vi được nam nhân ôm vào trong n.g.ự.c lại vẫn cảm thấy có chút thoải mái.
Một giấc ngủ tỉnh, nam nhân đã không còn nữa.
Tô Vi ngửi được mùi m.á.u tươi nhàn nhạt trong không khí.
Không biết có phải bởi vì chính mình biến thành Trùng tộc hay không, cho nên khứu giác cô khá hơn nhiều.
Tuy rằng nam nhân mỗi lần trở về đều phải tắm rửa, nhưng Tô Vi vẫn vô pháp xem nhẹ mùi m.á.u kia.
Cô móc di động ra, thấy được tin tức được cố định trên top.
【 lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng lại lần nữa xuất động, trong vòng một ngày phá huỷ mười động trùng……】
Âm thanh bình luận một mảnh ủng hộ.
【 Chồng của em ơi, anh từ từ, đối tượng của em còn ba xẻng nữa sẽ chôn xong. 】
【 Chồng ơi anh từ từ, em lớn lên sẽ đi tìm anh. 】
【 Chồng ơi em là dẫn đường. 】
Ngoại trừ mấy bình luận này, dư lại đại bộ phận đều là kêu phải gả cho Lục Nhưỡng.
Đang xem.
Đột nhiên, di động của Tô Vi vang lên.
Cô nhìn chữ “bà cố”, tạm dừng trong chốc lát, thật cẩn thận ấn tắt.
Ngay sau đó, “Bà cố” lại gọi đến, thoạt nhìn hẳn là có việc gấp.
“A lô, bà cố.”
“Cháu đang ở đâu?”
“Trên bồn cầu.” Tô Vi khóa cửa phòng vệ sinh lại, ngồi xổm trên bồn cầu, tai nghe tám hướng.
Bà cố bên kia trầm mặc trong chốc lát, “Trùng tộc đưa vào khu không người đều đã bị g.i.ế.c chết, chỉ còn lại có một mình cháu.”
Đáng chết, cô đã biết cô không nên tiếp cuộc điện thoại này mà.
Bà cố bên kia tựa hồ rất vội, giống như đang chuyển nhà.
“Nhớ kỹ, g.i.ế.c Lục Nhưỡng, chấn hưng Trùng tộc.” Âm thanh bà cố trở nên đứt quãng, giống như vẫn còn đang phun thứ gì.
Trong huyệt động u ám thâm thúy, vô số sợi tinh thần lực bay nhanh chui vào, màu đỏ lóa mắt, giống như ánh nắng chiều, lại lộ ra sát ý thâm trầm nhất.
Đời đời con cháu của bà cố đều đã bị xuyên thành đường hồ lô.
Mùi m.á.u nồng hậu tràn ngập ở trong động trùng.
Nam nhân thân hình cao gầy mảnh khảnh đứng ở cửa huyệt động, một bước cũng không có bước vào, đã dọn sạch sẽ bên trong.
Chỗ sâu trong huyệt động, bà cố vẫn duy trì một ngụm sức lực cuối cùng, rốt cuộc cũng gọi được cho người nối nghiệp quan trọng nhất của mình.
Đối mặt với di ngôn chứa đầy tình cảm mãnh liệt mênh m.ô.n.g cuối cùng của bà cố, Tô Vi trầm mặc nửa ngày, “Hay bà cố cũng coi như cháu đã c.h.ế.t đi?”!
Bạn cần đăng nhập để bình luận