Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 396


Mưa tạm ngừng rơi.
Lục Nhưỡng cầm ô mang Tô Vi đi ăn bạch tuộc nướng.
Hai người vẻ mặt thanh thản, hoàn toàn không có hiểu được vừa mới làm một sự tình bao lớn.
Còn chưa tới thời gian ăn khuya, người trong tiệm không nhiều lắm.
Tô Vi và Lục Nhưỡng tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống, nam nhân vẫn thong thả ung dung chà lau khói dầu trên bàn như cũ.
Tô Vi cầm rổ đi chọn đồ ăn.
Trong một góc treo một cái TV.
Mặt trên đang phát tin tức.
"Theo biểu hiện mới nhất, phụ cận căn cứ 88 xuất hiện dị động, có nước mưa màu đen rơi xuống ở một khu vực……"
Dừng một chút, biên tập viên lại thu được một phần bài viết.
"Toàn bộ động trùng phụ cận căn cứ 88 đã biến mất, trở thành khu vực an toàn nhất……" Âm thanh của biên tập viên sinh ra một chút nghi hoặc.
Một phút sau, biên tập viên lại lần nữa thu được một phần bài viết.
"Động trùng phụ cận căn cứ 87 cũng đã biến mất, còn có 86, 85……"
Tiếng nói của biên tập viên đã vô pháp dùng chữ kích động tới hình dung.
Cô nhìn màn ảnh, lệ nóng doanh tròng.
"Căn cứ tin tức mới nhất mà đài chúng tôi nhận được, từ căn cứ thứ 88 đến căn cứ thứ 1, các động trùng trên địa cầu có thể thăm dò đến trong vòng ba giờ đột nhiên đều biến mất toàn bộ. Đương nhiên, có phải ý nghĩa là mạt thế kết thúc hay không, còn cần tầng nhóm lãnh đạo căn cứ tiến thêm một bước thảo luận……"
Trùng tộc xuất hiện không thể hiểu được, cũng biến mất không thể hiểu được.
Người biết chân tướng chỉ có hai người.
Không, là một người.
Tô Vi cầm chân bạch tuộc nướng trong tay hỏi Lục Nhưỡng, "Anh thật sự không ăn sao?"
Nam nhân biểu tình nhàn nhạt, trong tay cầm một lọ nước khoáng, nhẹ nhấp một ngụm nói: "Ừ."
Thật là không có phúc khí nha.
Tô Vi một mình ăn nửa bàn nướng BBQ, nghe được bên ngoài truyền đến tiếng hoan hô.
"Động trùng biến mất! Không có Trùng tộc!"
"Thật sự không có Trùng tộc sao? Mạt thế thật sự kết thúc sao?"
Ngọn đèn dầu sáng trong, Tô Vi uống một ngụm Coca trước mặt.
-
Mạt thế năm thứ mười, động trùng đột nhiên biến mất.
Mạt thế năm thứ mười một, từ căn cứ thứ nhất đến căn cứ thứ tám mươi tám, tập thể tuyên bố mạt thế kết thúc.
Biển rộng, du thuyền.
Tô Vi mặc Bikini, nằm ở trên boong tàu.
Bên người đặt trái cây đã được cắt sẵn.
Cô đeo kính râm, nhìn thấy nam nhân đi qua trước mặt chính mình, huýt sáo một tiếng.
"Huýt, huýt, huýt……"
Không thổi được ra tiếng.
Thôi được, cô không biết thổi sáo.
"Sao anh không có mặc quần bơi Cậu Bé Bọt Biển em mua cho anh?"
Tô Vi đẩy kính râm ra, nhìn về phía Lục Nhưỡng trước mặt.
Lục Nhưỡng ngồi xuống bên cạnh Tô Vi, cúi đầu hôn hôn gò má cô, sau đó chặn miệng cô.
Tô Vi:……Thôi được, ăn cái miệng trước.
Ánh mặt trời, biển rộng, mỹ nam, mỹ thực.
Tô Vi quơ quơ chân.
"Lục Nhưỡng, mộng tưởng của anh là gì?"
"Không có mộng tưởng."
Sách, thật không có tình thú.
Tô Vi đứng lên, cô nhìn biển rộng, lớn tiếng nói: "Mộng tưởng của em là thế giới hoà bình!"
Lục Nhưỡng đứng ở phía sau Tô Vi, "Mộng tưởng của anh chính là hy vọng mộng tưởng của em trở thành sự thật."!
Mạt thế năm thứ mười một, Halloween thứ nhất không có động trùng.
Tô Vi ghé vào trên giường, chơi di động.
"Đã được chưa?" Chơi đến một nửa, Tô Vi đột nhiên nhớ tới chuyện này, liền quay đầu dò hỏi Lục Nhưỡng đang ngồi ở chỗ kia công tác.
Tuy rằng động trùng biến mất, nhưng Trùng tộc rơi rụng ở trong nhân loại vẫn chưa hoàn toàn biến mất.
Nghe nói chúng nó vẫn luôn đang tìm kiếm phương pháp mở lại động trùng, đã hình thành quy mô và tổ chức nhất định, cũng có một người dẫn đầu, là một Trùng tộc đã tiếp cận với cấp thần, đã có không ít lính gác và dẫn đường bị chúng nó hãm hại.
Lục Nhưỡng và Tô Vi trước mắt làm công việc thợ săn Trùng tộc.
Nơi nào xuất hiện sự kiện Trùng tộc g.i.ế.c người, bọn họ liền sẽ đi đến nơi đó xử lý Trùng tộc.
"Được rồi." Lục Nhưỡng tắt máy tính, đứng dậy đi đến bên người Tô Vi, nhìn nhìn cánh của cô.
"Rửa sạch nhìn xem."
Tô Vi gấp không chờ nổi đứng dậy, đi theo Lục Nhưỡng vào phòng tắm.
Màng giữ tươi bị xé xuống, lộ ra một đôi cánh thật lớn đang bôi thuốc nhuộm tóc, sau khi được nước ấm cọ rửa, thuốc nhuộm tóc thong thả rút đi, lông chim trắng tinh biến thành màu hồng nhạt mềm mại.
Oa oa.
Tô Vi rốt cuộc cũng có được đôi cánh hồng nhạt mà cô tâm tâm niệm niệm.
Lục Nhưỡng duỗi tay nắn vuốt, sau đó dùng máy sấy giúp Tô Vi làm khô cánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận