Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 316


Tô Vi gật đầu, cùng Đinh Thư Diệc đi vào trong thành.
Tô Vi rất ít đi vào trong thành, bởi vì trong thành tiến hành phân loại rác rưởi, cô không có bao nhiêu rác rưởi có thể nhặt.
Sau khi trong thành tiến hành phân loại rác rưởi, rất nhiều chó mèo đều di chuyển ra nông thôn, bởi vì không có đồ ăn.
Nhưng Tô Vi nhớ rõ, trong tiểu khu cô ở, mỗi ngày đều sẽ có người tới cho mèo ăn.
Bọn họ sẽ chữa bệnh cho mèo, triệt sản cho chúng nó.
Tô Vi ngửa đầu nhìn bầu trời, trong thành vì sao không có người cho trùng ăn?
Xe hoa du hành còn chưa có bắt đầu, thời điểm Tô Vi và Đinh Thư Diệc đi vào trên đường đã thực náo nhiệt.
“Vi Vi, mẹ tôi cho tôi tiền tiêu vặt, tôi mời cô ăn kem.”
Vừa mới nhập thu, thời tiết không tính là lạnh, cũng không tính là nóng.
Tô Vi xua xua tay, cự tuyệt.
Cô hiện tại không thể ăn kem.
Tô Vi cũng không biết chính mình đúng hay không, Trùng tộc sẽ có ‘bà dì’ sao?
Trên mặt đất quá lạnh, Tô Vi tìm một địa phương ấm áp một chút lót cái đệm chính mình vừa nhặt được.
Vỗ vỗ, rất sạch sẽ.
Đinh Thư Diệc cũng đại khái đoán được ‘bà dì’ của Tô Vi tới, liền mua cho cô một chén chè đậu đỏ nóng hầm hập.
“Cảm ơn.”
“Cô lần trước không phải đã mời tôi ăn kem sao.” Đinh Thư Diệc vẫn mua một chén băng.
Hai cô ngồi ở trong một góc, xe hoa du hành cách đó không xa rốt cuộc cũng tới.
Dẫn đầu chính là một con bạch xà thật lớn.
“Nghe nói đó là tinh thần thể của lính gác cấp Thần Lục Nhưỡng.” Đinh Thư Diệc kích động đứng lên, móc di động của chính mình ra điên cuồng chụp ảnh.
Tô Vi nhìn Đại Bạch xà kia, ánh mắt hơi ngốc.
“Có phải thực uy vũ hay không?”
“……canh rắn……” Tô Vi múc một muỗng chè đậu đỏ bỏ vào trong miệng.
Đinh Thư Diệc:……
Bạch xà đi qua xong, tiếp đến là một loạt động vật khác như con báo có cánh linh tinh. Đây là tinh thần thể của các lính gác nổi danh.
“Đó là tinh thần thể của dân du cư Doãn Tĩnh, nghe nói cô ấy hiện tại đã là một lính gác cấp bậc SSSS, là nhân vật thứ nhất bước vào cấp bậc SSSS.”
Tầm mắt Tô Vi rơi xuống phía sau con báo có cánh.
“Con thỏ màu hồng phấn?”
“Đó là tinh thần thể của bạn lữ Doãn Tĩnh, có phải thực đáng yêu hay không? Tôi còn có sản phẩm mô tả bọn họ!”
Đinh Thư Diệc hứng thú bừng bừng từ trong cặp sách móc ra mô hình Doãn Tĩnh và Hoa Tễ.
Một con báo có cánh, một con thỏ màu hồng phấn.
Con thỏ này thật đáng yêu, thật muốn sờ.
“Kỳ thật tôi muốn mua nhất chính là mô hình Lục Nhưỡng và phượng hoàng, đáng tiếc, mô hình kia dù có tiền cũng không mua được.”
Mười căn cứ đã tiến hành thống nhất hóa, hình thành vòng thương nghiệp hoàn chỉnh.
Sinh hoạt cơ bản đã tương đương thời đại kia của Tô Vi.
Duy nhất có điều chênh lệch chính là cô thật sự quá nghèo!
Vì sao cô không đi làm công?
Bởi vì Tô Vi sợ hãi có một ngày, cô sẽ đột nhiên lộ ra đôi cánh nhỏ của mình.
Lúc ấy, cô nhất định sẽ bị nhân loại hận Trùng tộc loạn côn đánh chết.
Đinh Thư Diệc nhặt rác rưởi là vì mua đồ ăn vặt, mô hình.
Mà Tô Vi nhặt rác rưởi là vì sinh tồn.
“Đúng rồi, nghe nói dẫn đường có tinh thần thể phượng hoàng trùng tên trùng họ với cô.”
Việc này không phải bình thường sao.
Hiện tại trong mười căn cứ người kêu Tô Vi liền có một sọt.
Hôm nay thu hoạch không tồi.
Tô Vi nhặt tràn đầy một túi rác rưởi lớn trở về, nghĩ mùa đông năm nay có thể qua được.
Cô hự hự mang rác rưởi của chính mình về nhà, thời điểm đi vào động trùng nhà mình phát hiện trong động trùng có một vị khách không mời mà đến.
Đó là một Trùng tộc lớn lên vô cùng giống nhân loại.
Hiện tại Trùng tộc có chế độ cấp bậc vô cùng nghiêm khắc, chúng nó cũng học nhân loại dựa theo S tới phân chia cấp bậc.
Mà cấp bậc Trùng tộc càng cao, lớn lên càng giống nhân loại.
Nghe nói đã có rất nhiều Trùng tộc trà trộn vào bên trong quần thể nhân loại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận