Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 397


Tô Vi đứng ở trước gương thưởng thức mỹ mạo của chính mình.
"Chồng yêu, anh có định nhuộm thành màu xanh không?" Đôi tay Tô Vi ôm cánh tay Lục Nhưỡng.
Nam nhân thong thả ung dung rút tay ra, "Anh không có lông chim."
"Em nói chính là tóc anh."
Lục Nhưỡng:……
-
Vào đêm, Halloween party chính thức bắt đầu.
Tô Vi thu hồi cánh, chọn lựa trang phục Halloween.
"Anh không cải trang sao?" Tô Vi lưỡng lự, đang muốn hỏi Lục Nhưỡng một chút, nhìn thấy nam nhân vẫn mặc chiếc áo sơmi màu trắng.
"Ừ."
Thật không có tình thú.
Tô Vi rốt cuộc ngàn chọn vạn chọn ra một bộ trang phục chính mình vô cùng vừa lòng, cô thay ra, triển lãm ở trước mặt Lục Nhưỡng, nói: "Thế nào?"
Nam nhân trầm mặc trong chốc lát hỏi cô, "Em bao chăn lên trên người là có ý gì?"
"Bởi vì em sắm vai con dòi."
Lục Nhưỡng:……
-
Là một hồi toàn dân cuồng hoan, dòi Tô Vi cũng không tính là khác người.
Cô bọc chăn ra cửa, một đường lại đây thấy được rất nhiều play kỳ kỳ quái quái.
Tô Vi tức khắc cảm thấy hổ thẹn vì chính mình không có sức sáng tạo.
Không quan hệ, Lục Nhưỡng so với cô càng không có sức sáng tạo hơn.
"Trời ơi, đây là quỷ hút m.á.u sao? Thật soái."
"Soái ca, có thể chụp ảnh chung được không?"
Lục Nhưỡng bởi vì giá trị nhan sắc siêu cao, cho nên bị vây xem.
Hắn mặc áo khoác màu đen, mái tóc đen rũ xuống hơi che khuất một đôi mắt màu đỏ tươi, đeo khẩu trang màu đen, khí chất xuất chúng ưu nhã, thoạt nhìn thật giống quỷ hút m.á.u cao cấp.
Dòi Tô Vi bị người đẩy ra.
Tô Vi:…… Đó là chồng yêu của cô!
Tính, cho các người đi.
Còn có người cos thành Trùng tộc.
Mặc vào trang phục Trùng tộc, vặn vẹo âm u bò sát trên mặt đất.
Tô Vi chen ở trong đám người, nhìn thấy chính mình cách Lục Nhưỡng càng ngày càng xa.
Không sao, Lục Nhưỡng là người lớn, không thể đi lạc được.
Mười lăm phút sau, Tô Vi thần sắc mê mang đứng ở một chỗ đất trống, nhìn xung quanh. Cô đã bị lạc
Di động cũng rớt.
Thứ duy nhất có thể liên hệ chỉ còn dư lại nơ con bướm giữa hai người.
Tính, chờ Lục Nhưỡng tới tìm cô đi.
Nơi này không tồi, rất thanh tĩnh.
Tô Vi bọc chăn, nằm trên một chiếc ghế.
Buổi tối độ ấm rất thấp, đại khái chỉ khoảng ba bốn độ, may mắn cô đóng giả dòi, trên người bọc một tầng chăn rắn chắc, bằng không nhất định sẽ bị đông chết.
Đã ba giây đồng hồ! Lục Nhưỡng sao còn chưa có tới tìm cô?
"Này, sao cô vẫn còn ở nơi này?" Bên người truyền đến một đạo âm thanh, Tô Vi ngẩng đầu nhìn qua, thấy một con nhện chín móng.
A, sắm vai rất thật nha.
Con nhện phủ phục trên mặt đất, từ trong một góc âm u bò đến trước mặt Tô Vi, "Bên trên thông tri mở họp."
Bên trên? Ai? Bên trên nào?
Tô Vi nghiêng đầu nhìn về phía con nhện, sau đó duỗi tay nhéo nhéo móng vuốt nó.
Nha, thịt thật.
Ngay sau đó, Trùng tộc bốn phía càng ngày càng nhiều.
Cos Trùng tộc đều tụ ở bên nhau sao?
Tô Vi từ trên ghế xuống dưới, cô cuộn tròn ở bên người con nhện, "Chúng ta muốn đi đâu? Đang đợi ai?"
"Đương nhiên là Trùng Vương đại nhân."
Khi nói chuyện, Trùng tộc liền bắt đầu hoạt động về phía trước.
Tô Vi cũng mấp máy về phía trước.
Đại khái mấp máy tầm mười phút, bọn họ liền đến một công viên.
Tô Vi nhìn xung quanh, "Chờ ở chỗ này sao?"
Địa phương trống trải như vậy, các người không tìm chỗ ẩn nấp sao?
"Trùng Vương đại nhân nói, địa phương nguy hiểm nhất chính là địa phương an toàn nhất."
Ngay sau đó, bên kia có nhân loại đi ngang qua, nhìn thấy một đống lớn sâu, hưng phấn lấy di động ra chụp ảnh, "Nhìn xem, nơi này có một đống người cos Trùng tộc." Hiển nhiên là đang gửi ảnh cho bạn.
Tô Vi:……
Trùng Vương đại nhân thật đúng là có hơi chút đầu óc.
"Ai, cô cos chính là gì nha?"
Nhân loại kia đi tới, hắn ngồi xổm bên người Tô Vi.
Tô Vi nghiêng đầu nhìn hắn, sau đó dừng lại.
La Đại Dũng?
La Đại Dũng nhìn thấy Tô Vi, cũng sửng sốt.
"Cô……"
Tôi?
"Lớn lên có hơi chút giống một vị cố nhân tôi nhận thức."
Tô Vi:……
Bạn cần đăng nhập để bình luận