Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 345


"Buổi tối muốn ăn món gì?" Lục Nhưỡng đeo tạp dề, nghiêng đầu dò hỏi Tô Vi nằm liệt ở nơi đó chơi di động.
"Chân giò lợn."
"Hiện tại nấu khả năng không còn kịp rồi, anh hầm móng lợn cho em nhé."
Cũng được.
"Nhớ thêm đậu tương, với cả đường phèn, em thích ăn ngọt."
"Ừ."
Khẩu vị của Tô Vi trước sau như một không có thay đổi.
Biểu tình Tô Vi từ lúc bắt đầu không thể tin tưởng đến mặt sau dần dần trầm mê.
Câu chuyện tình yêu động lòng người cỡ nào!
Bởi vì biết được đại ma vương thâm tình, cho nên ánh mắt Tô Vi nhìn về phía đại ma vương đều mang lên vài phần thương hại.
Ăn người ta, uống người ta, còn ngủ người ta.
Cô lại không xứng chức như thế.
"Trước kia em gọi anh là gì?"
Tô Vi quyết định làm một thế thân xứng chức.
Bàn tay nắm đũa của nam nhân khựng lại, mặt mày rũ xuống, che khuất ánh sáng trong mắt, thong thả phun ra hai chữ, "Chồng yêu."
A này, quan hệ giữa hai người tốt như vậy sao?
Ánh đèn trong nhà ăn hơi sáng, là tông màu vàng ấm áp.
Hai người mặt đối mặt, ở giữa bày hai món ăn một canh.
Lục Nhưỡng ngước mắt nhìn về phía Tô Vi, cô thế nhưng từ trong đôi mắt đỏ như m.á.u kia nhìn ra vài phần lưu luyến ôn hòa.
Tô Vi gặm gặm móng lợn trong tay, mềm mại thơm ngọt còn có mùi đậu tương.
Áp lực có hơi chút lớn nha.
Cô cũng là lần đầu tiên gọi người khác là chồng.
Đương nhiên, chồng điện tử trên mạng không tính.
Tô Vi nuốt móng lợn trong miệng xuống, nỗ lực ấp ủ trong chốc lát.
"Chồng yêu?"
Đối diện an tĩnh trong chốc lát, sau đó cúi đầu.
"Phốc……" Cười lên tiếng.
Tô Vi:…… Được lắm, anh cả đời đều đừng nghĩ có được tôi.
Tâm đồng tình tràn lan đáng c.h.ế.t của cô.
Cho dù cô là thế thân, cũng vẫn có tôn nghiêm!
Lần sau loại chuyện này cần phải thêm tiền!!
Vào lúc ban đêm, Tô Vi lại nằm mơ.
Cô mơ thấy Lục Nhưỡng lừa gạt cô gọi là "chồng yêu", lần này, cô không có ngồi ở đối diện Lục Nhưỡng, mà đứng ở bên người hắn, người đàn ông mặc tây trang màu đen kỳ quái, đeo bao tay màu trắng, khuôn mặt vui mừng, cười đến dị thường kiêu ngạo: "Từ sau khi bà nội mất, lão nô đã thật lâu không có nhìn thấy thiếu gia cười vui vẻ như vậy."
Tô Vi:……
Vẻ mặt Tô Vi sống không còn gì luyến tiếc tỉnh lại, nhìn chằm chằm trần nhà trong chốc lát, sau đó bắt đầu một ngày kiếp sống cá mặn.
Bởi vì gần đây tổ duy trì trật tự thường xuyên xuất động, cho nên nhiễu loạn rất nhiều Trùng tộc.
Động trùng ở phụ cận xuất hiện khác thường, đám người Doãn Tĩnh liền trở nên rất bận, bao gồm cả Lục Nhưỡng cũng bị gọi đi qua hỗ trợ.
Dựa theo đánh giá của trên mạng đối với Lục Nhưỡng tới xem, tám năm qua, thời điểm Lục Nhưỡng xuất động không nhiều lắm, thậm chí đại đa số thời điểm thái độ của hắn đối với động trùng là có thể có, có thể không.
Tuy rằng thân là lính gác cấp Thần, nhưng Lục Nhưỡng cũng không có tín niệm cứu vớt thiên hạ.
Hắn phảng phất giống một sợi hồn phách du tẩu trên thế gian, chỉ có đi tới, không có đường về.
Sắp đến giờ ăn cơm trưa, Lục Nhưỡng còn chưa có về nhà.
Tô Vi móc di động ra, thu được tin nhắn của Lục Nhưỡng.
Kim chủ: 【 Anh đang bận, em gọi cơm hộp ăn nhé. 】
Chim hoàng yến thế thân: 【 Vâng. 】
Tô Vi vui sướng tìm kiếm cơm hộp.
Tuy rằng Lục Nhưỡng làm cơm ăn rất ngon, nhưng có đôi khi cơm trong nhà ăn nhiều, cô cũng muốn ăn chút đồ bên ngoài.
Chọn đồ xong, Tô Vi liền bắt đầu chú ý shipper.
Shipper cách ngài khoảng 3 mét.
Shipper cách ngài khoảng 2 mét.
Shipper cách ngài khoảng 1 mét.
"Leng keng" một tiếng, chuông cửa vang lên.
Tô Vi:??? Không phải còn có 1 mét sao? Phần mềm cơm hộp không chuẩn nha.
"Tới đây."
Tô Vi mở cửa, nhìn thấy ba người mặc tây trang, trên tay đeo bao tay màu trắng.
Làm sao vậy?
"Có người cử báo cô là Trùng tộc, theo chúng tôi đi một chuyến đi."
Trời sập.
Ngày này rốt cuộc cũng tới.
Tô Vi run rẩy vươn tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận