Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 252


Tô Vi ngẩng đầu, nhìn thấy Lục Nhưỡng không biết từ khi nào đã đi tới trước mặt chính mình.
Trong phòng thực sạch sẽ, dưới lầu Tôn Dạng Dạng và bác sĩ Bạch không hề có tiếng động.
Tô Vi có thể nghe được tiếng hít thở của Lục Nhưỡng, trong bóng đêm, con ngươi hắn thế nhưng giống như Đại Ngốc Xuân, mang theo hồng quang u ám, giống một con thú.
Ngay sau đó, Tô Vi đã bị Lục Nhưỡng chặn ngang ôm lên.
Thân thể Tô Vi lâm vào bên trong chiếc giường mềm mại đã được thay vỏ chăn ga sạch sẽ.
Cô mở mắt ra, lọt vào đôi con ngươi đỏ như m.á.u kia.
Cô gái nhỏ khẽ nhếch môi, cô nhìn nam nhân gần trong gang tấc, hô hấp hơi loạn.
Đột nhiên, miệng cô bị nhét một viên gì đó.
Là kẹo.
Vị dâu tây.
Hô hấp của Tô Vi mang theo hương dâu tây.
Ngay sau đó, khóe môi cô bị hôn một cái.
Tô Vi hoang mang rất nhiều, khóe môi lại bị hôn một cái nữa.
Cô khẩn trương nắm chặt khăn trải giường dưới người, ngón tay chạm đến phía sau lưng Lục Nhưỡng, chạm đến nơi loang lổ miệng vết thương, trong hoảng hốt, cô tựa hồ nhớ tới cái gì.
Sợi tinh thần lực màu đỏ bện thành một tấm lưới lớn khổng lồ, đỡ một nửa tòa nhà kia.
Đá vụn sột sột soạt soạt rơi xuống.
Tô Vi được nam nhân bảo hộ dưới người, cô nhìn thấy bột phấn kim sắc lôi cuốn đá vụn, xuyên qua sợi tinh thần lực màu đỏ, đập lên trên lưng Lục Nhưỡng.
Hóa ra, Lục Nhưỡng cũng không phải muốn huỷ hoại tòa nhà, mà là nỗ lực đỡ tòa nhà sắp bị động trùng hủy diệt.
Bởi vì một phút kiên trì này của Lục Nhưỡng, cho nên vật còn sống trong tòa nhà đều chạy được đi ra ngoài.
Cuối cùng, một bàn tay hắn đẩy hòn đá trên người ra, ôm cô, đi ra tòa nhà, xuyên qua ở bên trong đám người cứu viện.
Phía sau hắn, tòa cao ốc hoàn toàn sập xuống, biến thành một mảnh phế tích.
Lúc ấy, thần trí Tô Vi đã không còn thanh tỉnh lắm, bởi vậy, cô xác thật không nhớ rõ còn có chuyện này.
Cô cũng không biết chính mình vì sao sẽ ở ngay lúc này đột nhiên nhớ tới.
Ký ức chính là kỳ quái như thế.
Sẽ đột nhiên vụt ra một ít chuyện khiến cô bất ngờ.
Nhiễu loạn tâm trí cô, quấy nhiễu tâm tình của cô, đánh sâu vào linh hồn cô.
Đại ma vương, thật sự không có xấu xa như vậy.
-
Đêm qua, Tô Vi bị Lục Nhưỡng hôn đến ngủ.
Đại khái là bởi vì đánh sâu vào quá lớn, cho nên cả đêm cô lại bắt đầu nằm mơ đứt quãng.
Trong chốc lát cô bị Lục Nhưỡng ôm từ bên trong cao ốc đi ra, trong chốc lát cô lại bị Lục Nhưỡng đè ở trên tường hôn, sau đó cô nghe được Lục Nhưỡng hạ giọng, dùng âm thanh bọt khí kêu cô, “Bảo bối~”
Đáng sợ nhất chính là, trước mặt cô có ba Lục Nhưỡng.
Tô Vi run run rẩy rẩy co rúm lại ở góc tường, nhìn ba Lục Nhưỡng tới gần cô.
Cô khóc la nói các người đừng tới đây, tôi sợ ba người không đủ phân.
Là cô quá tham, muốn ba Lục Nhưỡng.
Đáng sợ nhất chính là, cô để ba Lục Nhưỡng gặp mặt.
Quá khủng bố.
Một Lục Nhưỡng nói, “Không quan hệ, anh muốn cánh tay em.”
Một người khác nói, “Anh liền lấy chân của em đi.”
Người cuối cùng nói, “Anh lấy đầu đi, đặt đầu của em bên cạnh gối của anh, buổi tối cùng anh hôn môi.”
Tô Vi bị doạ tỉnh.
Cô không nghĩ tới Lục Nhưỡng sẽ biến thái như vậy.
Sau đó cô tưởng tượng, đây là giấc mộng của cô.
Cho nên người biến thái là cô.
Tô Vi:…… Cô lại có thể ngày đêm tơ tưởng muốn cùng Lục Nhưỡng hôn môi.
Cô nhất định là tiến vào thời kỳ rụng trứng.
Nhìn thấy đại ma vương cũng cảm thấy mi thanh mục tú.
“Tôi muốn đi tìm một người.” Tôn Dạng Dạng ăn xong bữa sáng, rốt cuộc cũng mở miệng.
Bác sĩ Bạch lập tức nói: “Cô muốn đi tìm ai? Tôi đưa cô đi.”
Tôn Dạng Dạng thoạt nhìn đã khôi phục ký ức.
“Người tôi muốn tìm ở chợ đen.”
Đúng lúc, Tô Vi và Lục Nhưỡng cũng muốn trở lại chợ đen hội hợp cùng Doãn Tĩnh bọn họ.
Bọn họ ở trong khu biệt thự tìm kiếm một trận, rốt cuộc cũng tìm được một chiếc xe còn xăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận