Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 87


Lục Nhưỡng quay đầu nhìn về phía Tô Vi đứng ở cửa, chậm chạp không tiến vào.
“Dán cái gì vậy?”
Tô Vi thành thật nói: “Phù đuổi ma.”
Lục Nhưỡng phát ra một tiếng cười nhạo, mang theo trào phúng, “Đạo sĩ còn đuổi cả ma? Kia không phải việc thầy đuổi ma làm hay sao?”
Đúng vậy, cô tìm lầm người?
Trách không được dán chiếc phù này một chút cũng không có tác dụng! Lục Nhưỡng cười, lại mê hoặc cô thành thiểu năng trí tuệ!
“Lại đây ngồi xuống.”
Lục Nhưỡng chỉ vị trí sô pha trống bên người chính mình.
Tô Vi cọ tới cọ lui đi tới, không có lựa chọn ngồi xuống bên cạnh hắn, mà lựa chọn ngồi xuống đối diện hắn.
Mặt đối mặt, dung nhan tuyệt mỹ của nam nhân lại làm Tô Vi sinh ra rung chuyển tâm lý, cô lập tức lại dính hai lá phù lên trán.
Tuy rằng vô dụng, nhưng ít nhất có thể ngăn trở chính mình nhìn về phía cái lồng thịnh thế mỹ nhan Lục Nhưỡng.
Giống như cách nói: mắt không thấy tâm không thiểu năng trí tuệ.
Lục Nhưỡng dựa lưng ở trên sô pha, một tay điểm đầu gối, một bàn tay khác thong thả ung dung khơi mào cái nơ con bướm giữa hai người.
Sợi tinh thần màu lam rõ ràng chắc nịch hơn không ít, tuy rằng vẫn kém màu đỏ, nhưng ít nhất cũng đã có bộ dáng sợi tinh thần.
“Ngày hôm qua, anh đi gặp Chu Kình Thiên.” Lục Nhưỡng ném con gà con ăn vạ trên cổ chính mình cho Tô Vi.
Tô Vi không thấy được, con gà con ở trên không trung bay một vòng, lại trở xuống đến đầu gối Lục Nhưỡng.
Lục Nhưỡng duỗi tay hất một cái.
Con gà con ngã chổng vó.
Tựa hồ nhìn con gà con còn rất đáng yêu, Lục Nhưỡng cũng liền không có lại ném vật nhỏ này trở về.
“Tinh thần thể của hắn, hương vị rất khó ăn.” Lục Nhưỡng nhéo cánh gà con, giống như xách theo cánh tay nhỏ của Tô Vi, “Nhưng đối với em mà nói, lại là đồ đại bổ.” Rốt cuộc tinh thần thể của Tô Vi thật sự là quá yếu.
Ngay cả tinh thần thể cấp S yếu đuối của Chu Kình Thiên cũng có thể làm cô điên cuồng thành như vậy.
Tô Vi từ khe hở hoàng phù nhìn thấy sợi tinh thần của hai người tương liên.
Sợi tinh thần của cô từ một sợi cực mảnh, trở nên to hơn như sợi bún, hơn nữa còn đang không ngừng cắn nuốt năng lượng tinh thần đến từ chỗ Lục Nhưỡng.
Chờ một chút, ăn…… Là có ý tứ gì?
Chẳng lẽ là ý tứ trên mặt chữ, Lục Nhưỡng ăn tinh thần thể của Chu Kình Thiên?
Trong cốt truyện nguyên tác không có loại giả thiết này!
Sao anh còn tạo bug!
Cốt truyện nguyên tác không có giả thiết này, bị nam chủ tự mình khai phá ra.
Chờ một chút, cho nên cô đột nhiên mê muội cũng là vì mơ ước năng lượng tinh thần thể của Chu Kình Thiên trong cơ thể Lục Nhưỡng?
Tinh thần thể của Chu Kình Thiên = thần dược đại bổ của cô = Thần Khí trị liệu đầu trọc?
Tô Vi trượt một cái quỳ tới bên chân Lục Nhưỡng.
Trách không được, trách không được cô gần đây nhìn Lục Nhưỡng lại thấy ngon miệng mỹ vị như vậy, trái tim đập “Phanh phanh phanh”, hóa ra hiện tại Lục Nhưỡng trong mắt cô, chính là chiếc bánh kem tinh thần lực.
Không biết vì sao, sau khi biết chân tướng, Tô Vi cảm thấy mặt Lục Nhưỡng trở nên vạn phần hiền từ.
Kích động không lời nào có thể diễn tả được, Tô Vi hận không thể đương trường hát vang một khúc cho Lục Nhưỡng.
Ba của con ~ con thương yêu người nhất, khổ cay có ba phần, người lại ăn mười phần ~ đời này làm con gái người, con thật hạnh phúc, mong kiếp sau ba vẫn làm ba con ~ ba của con ~
Lục Nhưỡng đẩy hoàng phù trên mặt Tô Vi ra, động tác ưu nhã ôn hòa, giống như đẩy sọ cô ra.
Đầu ngón tay lạnh lẽo của nam nhân lướt qua gò má cô, sau đó nhẹ nhàng kéo kéo khuôn mặt cô.
“Lớn lên không tồi.”
Còn không phải là nhờ ngài nuôi tốt sao.
Nói lên như vậy, người làm công 25 giờ như cô kỳ thật vẫn có phúc lợi?
Hai người tương liên sợi tinh thần đối với Tô Vi tới nói cũng không phải toàn bộ đều là gánh nặng, Lục Nhưỡng tuy rằng lợi dụng sợi tinh thần của cô điều trị trạng thái tinh thần của chính mình, nhưng cô cũng có thể từ trên sợi tinh thần ăn được năng lượng tinh thần thuộc về Lục Nhưỡng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận