Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 59


“Ê, anh đó. Chờ chút nữa nhìn thấy Trùng tộc cấp SS, đừng có bị dọa đến đái trong quần nhé, ha ha ha ha……” Lưu Đạt chỉ vào Lục Nhưỡng khiêu khích.
Cùng Lưu Đạt đi tới đây còn có hai lính gác cấp SS, bọn họ phụ họa Lưu Đạt cùng nhau cười nhạo Lục Nhưỡng.
Đối mặt với trào phúng của Lưu Đạt, trên mặt Lục Nhưỡng không có bất luận biểu tình gì, đại khái chính là trong truyền thuyết: Thiên tài thể hội không đến khó khăn của lợn rừng.
Tô Vi quay đầu nhìn về phía Lưu Đạt, trong mắt lộ ra vẻ đồng bệnh tương liên.
Mọi người đều là lợn rừng, hà tất tự rước lấy nhục.
Anh xem thiên tài tưởng để ý đến anh sao? Không thể an an phận phận đứng ở chỗ này làm linh vật giống cô sao?
Đối mặt với ánh mắt Tô Vi, Lưu Đạt không nhịn được kiêu ngạo lên.
A, cô ấy thích mình.
Lưu Đạt duỗi tay sờ sờ mái tóc thưa thớt của chính mình, tuy rằng hắn mới 28, nhưng đầu trọc lại không buông tha hắn, ngoại trừ đầu trọc, hắn tự nhận là toàn thân trên dưới đều thực hoàn mỹ.
“Tiểu mỹ nữ, chờ làm xong nhiệm vụ, gọi điện thoại cho anh nhé.” Lưu Đạt vì hướng Trương Hiểu Hi triển lãm mị lực của chính mình, hắn lấy ra danh thiếp chính mình tùy thân mang theo đưa cho Tô Vi, muốn cho Trương Hiểu Hi ghen.
Tuy rằng tiểu mỹ nữ trước mặt lớn lên cũng thật xinh đẹp, nhưng rốt cuộc không có giá trị lợi dụng như Trương Hiểu Hi. Đương nhiên, nếu cô tự nguyện nhào vào trong n.g.ự.c hắn, hắn cũng không ngại phân một chút sủng ái cho cô.
Lưu Đạt thời điểm đưa danh thiếp cố ý lộ ra cánh tay cơ bắp, chính là loại tư thế làm dáng của tuyển thủ dự t.h.i t.h.ể hình.
Tô Vi:……
Danh thiếp tự chế của lính gác cấp SS hiếm có trong căn cứ thứ hai, Lưu Đạt:
【 Căn cứ thứ hai
Lưu Đạt
Lính gác cấp SS
Số điện thoại 133**9086】
Còn có một tấm ảnh chụp cá nhân.
Tô Vi trầm mặc trong chốc lát, ngẩng đầu, đang muốn nói chuyện, bên người đột nhiên có một bàn tay vươn tới, thon dài trắng nõn, xương ngón tay rõ ràng, một phen nắm tấm danh thiếp kia, một lần nữa nhét trở lại trong túi Lưu Đạt, “Xin lỗi, em gái tôi còn nhỏ, xin hãy tự trọng.”
Một bộ dáng anh trai tốt yêu quý âu yếm em gái.
Tô Vi lại biết, nguy cơ của cô cũng chưa có giải trừ, ai biết Lục Nhưỡng khi nào tâm tình không tốt liền ném cô vào trong động trùng!
Lưu Đạt trừng mắt, đang muốn xì hơi với Lục Nhưỡng, đột nhiên cảm giác thân thể cứng đờ, có một cỗ lạnh lẽo kinh sợ từ trên đỉnh đầu tưới xuống, phong bế khắp người hắn, ngay cả yết hầu cũng bị tê mỏi.
Sao lại thế này? Sao hắn đột nhiên không nói ra lời? Thân thể cũng không chịu khống chế?
Nơi tầm mắt Lưu Đạt có thể đạt được là đôi mắt sâu không thấy đáy của Lục Nhưỡng.
“Được rồi, đi thôi.” Doãn Tĩnh đã đi tới, cô tùy tay thế Tô Vi đeo mặt nạ bảo hộ lên, ngăn cách Lưu Đạt.
Lục Nhưỡng chậm rì rì dời tầm mắt đi, đầu ngón tay vừa mới niết qua danh thiếp chà xát, sau đó lại chà xát, mày không dấu vết mà nhăn lại, hiển nhiên là đang ghét bỏ.
Cỗ hàn ý biến mất, tay Lưu Đạt lại vẫn không nhịn được run rẩy.
Hắn nhìn chằm chằm bóng dáng Doãn Tĩnh.
Chẳng lẽ là cô sao?
Không, không có khả năng, cô chỉ là một lính gác cấp S.
Là nam nhân phía sau cô kia?
Càng không thể, một tên Tiểu Bạch kiểm như vậy.
Hẳn là gần đây hắn quá mệt mỏi.
Không sai, nhất định là do hắn gần đây quá mệt mỏi, mới có thể xuất hiện loại tình huống này.
Chờ hoàn thành nhiệm vụ lần này, hắn nhất định phải bảo Trương Hiểu Hi trị liệu cho hắn một chút mới được.
-
Nhóm lính gác đi ra làm nhiệm vụ, Tô Vi một mình ngồi ở trên xe, một phút sau, cửa sổ xe cô bị gõ vang, Trương Hiểu Hi xuất hiện ở bên cửa xe.
Tô Vi mở cửa sổ xe ra.
Trương Hiểu Hi duỗi tay khảy sóng tóc của mình một chút, “Người vừa rồi là anh trai em?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận