Dựa Vào Năng Lực Cường Đại, Ta Xuyên Thành Nữ Chính

Chương 183


Chân Tô Vi rớt đi xuống, cô cọ xát một chút, dẫm ở trên mu bàn chân Lục Nhưỡng.
Nam nhân đeo giày thể thao, Tô Vi đeo một đôi ủng đi tuyết tương đối rắn chắc.
Bởi vì thời điểm cô ra cửa thân thể thật sự là quá tệ, cho nên mới mặc nhiều như vậy.
Tô Vi cảm thấy chính mình hiện tại giống như là mì sợi bị Lục Nhưỡng dùng tinh thần lực ngâm mềm, mà Lục Nhưỡng ôm lấy cánh tay cô giống như là một đôi đũa, cô miễn miễn cưỡng cưỡng treo lên, không biết khi nào từng sợi liền bị hút đi.
“Trị liệu còn chưa có kết thúc đâu, Vi Vi.”
Tinh thần Tô Vi hỗn độn, cô túm cổ áo Lục Nhưỡng, hai tròng mắt đỏ bừng, mở miệng, âm thanh mang theo nức nở, “A?”
Từ trong tầm mắt cô, có thể nhìn thấy gương mặt mang theo ý cười của Lục Nhưỡng.
Nam nhân nhìn cô, đỏ đậm nơi đáy mắt thong thả rút đi, trong mắt mang theo hưng phấn, giống như là kẻ xâm lược nhàm chán đột nhiên phát hiện đại lục mới.
Làm cô suyễn khẩu khí.
Tô Vi vừa mới há mồm, Lục Nhưỡng liền duỗi tay bóp lấy cằm cô.
Hai người môi răng tương dán, nam nhân cũng không nóng nảy, ngược lại hôn rất chậm.
Hắn thong thả ung dung cọ xát đôi môi mềm mại của thiếu nữ, cũng thuận tiện nâng người nào đó mềm giống như mì sợi lên trên.
Hai mắt Tô Vi đẫm lệ m.ô.n.g lung nhìn thấy ánh mắt Lục Nhưỡng thanh tỉnh, ngoại trừ cái trán nam nhân mướt mồ hôi, căn bản là không nhìn ra hắn hiện tại đang làm hoạt động gì không phù hợp với trẻ em.
Tô Vi cảm thấy chính mình giống như là nô tỳ của hoàng thượng mèo, sắp bị chủ nhân mèo hút khô túi tiền.
Luyến tiếc, lại không bỏ xuống được.
Sảng là sảng, nhưng loại chuyện này làm nhiều, thân thể sẽ dễ xuất hiện vấn đề.
Bởi vậy, ở trước khi chính mình kiệt lực, vì ngăn chặn Lục Nhưỡng tiếp tục làm ra loại chuyện này với mình, Tô Vi quyết định tiên hạ thủ vi cường.
“Em có ảnh chụp anh tắm rửa không có mặc quần áo.”
-
Cô gái nhỏ trong lòng n.g.ự.c đã hôn mê.
Lục Nhưỡng một tay ôm người, giơ tay.
Sợi tinh thần lực màu đỏ đưa Hạ Diên Kiệt tới bên cạnh hắn.
Hạ Diên Kiệt đổ m.á.u quá nhiều, cả người ở vào trạng thái nửa hôn mê.
Lục Nhưỡng rút ra một sợi tinh thần lực màu đỏ, vung về phía trước.
Sợi dây kia trực tiếp quấn quanh cổ Hạ Diên Kiệt.
Bởi vì quá đau, cho nên Hạ Diên Kiệt nháy mắt tỉnh táo lại, hắn nhìn nam nhân trước mặt, bị lực lượng cường đại của nam nhân thuyết phục. Trên mặt hắn lộ ra tham lam, nhưng ngay sau đó, đau đớn thân thể nhắc nhở hắn, hắn lập tức sẽ chết.
“Có thể làm thêm dược an ủi hay không?”
Hạ Diên Kiệt không sợ chết.
“Anh đưa tinh thần thể cho tôi, là có thể làm ra được.”
Hắn như cũ vẫn thèm nhỏ dãi với tinh thần thể của Lục Nhưỡng.
“Anh có được lực lượng cường đại như thế, vì sao không đi làm một ít sự tình chính mình muốn làm? Trên thế giới này, bất luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản được anh.” Hô hấp của Hạ Diên Kiệt dần dần bạc nhược đi xuống, “Chúng ta có thể hợp tác.”
“Tôi cung cấp cho anh dược an ủi, anh giúp tôi bắt lính gác và dẫn đường……” Hạ Diên Kiệt lui một bước, “Tôi còn có thể giúp anh tăng cấp bậc……”
Lục Nhưỡng đã không còn kiên nhẫn.
Điều kiện quá nhiều.
Vô nghĩa quá nhiều.
Tâm tư quá nhiều.
Ngay sau đó, thân thể Hạ Diên Kiệt đã bị sợi tinh thần lực xỏ xuyên qua.
Chiếc váy Lolita trên người hắn bị m.á.u tươi nhuộm dần, tựa như một bé loli xinh đẹp, bị đặt ở trong phim kinh dị.
Hạ Diên Kiệt trừng mắt, trước khi c.h.ế.t tầm mắt hướng lên trên.
Mẹ……
Hạ Diên Kiệt hận chị hắn không ít.
Đứa trẻ nhỏ như vậy, thị phi bất phân, thiện ác không rõ, bọn họ thậm chí còn không biết cái gì là tử vong.
Chỉ là vì độc chiếm, liền đẩy chị ruột của chính mình xuống vách đá.
Hắn ban đầu cho rằng như vậy là có thể đạt được toàn bộ yêu thương của cha mẹ, nhưng hắn sai rồi.
Ba hắn rời đi.
Mẹ hắn sợ hãi hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận